古诗词

岷峨叹

程公许

出门厌氛嚣,归卧集万感。chū mén yàn fēn xiāo,guī wò jí wàn gǎn。
凭高一以眺,忽觉岷峨惨。píng gāo yī yǐ tiào,hū jué mín é cǎn。
岷峨山色千古同,非烟非雾愁溟蒙。mín é shān sè qiān gǔ tóng,fēi yān fēi wù chóu míng méng。
杜陵昔叹珠玉走,彼犹有幸天府供。dù líng xī tàn zhū yù zǒu,bǐ yóu yǒu xìng tiān fǔ gōng。
人才何但珠玉贵,不得与尔包贡同上明光宫。rén cái hé dàn zhū yù guì,bù dé yǔ ěr bāo gòng tóng shàng míng guāng gōng。
山灵对我有惭色,兹事如何专汝责。shān líng duì wǒ yǒu cán sè,zī shì rú hé zhuān rǔ zé。
非关地气有衰旺,直恐峡山之流日夜荡潏伤土脉。fēi guān dì qì yǒu shuāi wàng,zhí kǒng xiá shān zhī liú rì yè dàng yù shāng tǔ mài。
不然君相造命天地同其公,车书万里文轨通。bù rán jūn xiāng zào mìng tiān dì tóng qí gōng,chē shū wàn lǐ wén guǐ tōng。
南金东箭输不竭,岷峨之产何独穷。nán jīn dōng jiàn shū bù jié,mín é zhī chǎn hé dú qióng。
沉思夜继日,叹息复叹息。chén sī yè jì rì,tàn xī fù tàn xī。
忽梦神官自天下,手持山灵一尺檄。hū mèng shén guān zì tiān xià,shǒu chí shān líng yī chǐ xí。
鸿蒙昔剖分,帝命作镇主坤文。hóng méng xī pōu fēn,dì mìng zuò zhèn zhǔ kūn wén。
石纽之禹为帝平水土,周家创业系我彭濮人。shí niǔ zhī yǔ wèi dì píng shuǐ tǔ,zhōu jiā chuàng yè xì wǒ péng pú rén。
纪信忠汉世,甘受黄屋焚。jì xìn zhōng hàn shì,gān shòu huáng wū fén。
何武仗剑起,义不屈莽新。hé wǔ zhàng jiàn qǐ,yì bù qū mǎng xīn。
费贻任永耻为井蛙辱,张纲李固义烈排秋旻。fèi yí rèn yǒng chǐ wèi jǐng wā rǔ,zhāng gāng lǐ gù yì liè pái qiū mín。
炎精焰冷国鼎峙,惟我全蜀倔强为汉臣。yán jīng yàn lěng guó dǐng zhì,wéi wǒ quán shǔ jué qiáng wèi hàn chén。
人人名节九鼎重,馀事文章兼隐沦。rén rén míng jié jiǔ dǐng zhòng,yú shì wén zhāng jiān yǐn lún。
子云相如王子渊,康山之李金华陈。zi yún xiāng rú wáng zi yuān,kāng shān zhī lǐ jīn huá chén。
涪江钓叟卜君平,千载犹能想清尘。fú jiāng diào sǒu bo jūn píng,qiān zài yóu néng xiǎng qīng chén。
皇皇艺祖得天统,北辰中天众星拱。huáng huáng yì zǔ dé tiān tǒng,běi chén zhōng tiān zhòng xīng gǒng。
蜀远只在殿西头,一言撤尽藩墙壅。shǔ yuǎn zhǐ zài diàn xī tóu,yī yán chè jǐn fān qiáng yōng。
陈苏范氏奋孤寒,事业词华两推重。chén sū fàn shì fèn gū hán,shì yè cí huá liǎng tuī zhòng。
渡江勋绩张与虞,太史之李如晋董。dù jiāng xūn jì zhāng yǔ yú,tài shǐ zhī lǐ rú jìn dǒng。
江汉炳灵世载英,摭之前牒如丹青。jiāng hàn bǐng líng shì zài yīng,zhí zhī qián dié rú dān qīng。
昔何烜兮今昧昧,山灵未必真忘情。xī hé xuǎn xī jīn mèi mèi,shān líng wèi bì zhēn wàng qíng。
富贵由来多捷径,强聒最为蜀人病。fù guì yóu lái duō jié jìng,qiáng guā zuì wèi shǔ rén bìng。
君不见山泽之臞宋郎中,奏篇语泄经远屏。jūn bù jiàn shān zé zhī qú sòng láng zhōng,zòu piān yǔ xiè jīng yuǎn píng。
经明行修李兵部,陛对万言伤骨鲠。jīng míng xíng xiū lǐ bīng bù,bì duì wàn yán shāng gǔ gěng。
气豪最说薛秘书,去国七年惟日饮。qì háo zuì shuō xuē mì shū,qù guó qī nián wéi rì yǐn。
陛下何曾雠谠言,睢盱万目宁汝捐。bì xià hé céng chóu dǎng yán,suī xū wàn mù níng rǔ juān。
伤哉三君皆九原,抵玉于地那得全。shāng zāi sān jūn jiē jiǔ yuán,dǐ yù yú dì nà dé quán。
幸今耆旧满岩穴,一一无非爽邦哲。xìng jīn qí jiù mǎn yán xué,yī yī wú fēi shuǎng bāng zhé。
柱史德望国蓍龟,开府忠丹老弥烈。zhù shǐ dé wàng guó shī guī,kāi fǔ zhōng dān lǎo mí liè。
参政未起东山卧,李也立螭著名节。cān zhèng wèi qǐ dōng shān wò,lǐ yě lì chī zhù míng jié。
少卿仙谷勤著书,渡泸归钓二江雪。shǎo qīng xiān gǔ qín zhù shū,dù lú guī diào èr jiāng xuě。
侍郎斥还病少瘳,校书执丧愤尤切。shì láng chì hái bìng shǎo chōu,xiào shū zhí sàng fèn yóu qiè。
庙堂何忍蜀才弃,渠自方头触人忌。miào táng hé rěn shǔ cái qì,qú zì fāng tóu chù rén jì。
岷峨为渠方含羞,渠不知悔尚我尤。mín é wèi qú fāng hán xiū,qú bù zhī huǐ shàng wǒ yóu。
汝行为我丁宁说与诸贤道,二府荣途岂难到。rǔ xíng wèi wǒ dīng níng shuō yǔ zhū xián dào,èr fǔ róng tú qǐ nán dào。
九重天上列仙班,厚禄高官清且要。jiǔ zhòng tiān shàng liè xiān bān,hòu lù gāo guān qīng qiě yào。
凿方何能入枘圆,使少贬之宁不然。záo fāng hé néng rù ruì yuán,shǐ shǎo biǎn zhī níng bù rán。
我闻斯言意惝恍,梦觉披衣独惆怅。wǒ wén sī yán yì chǎng huǎng,mèng jué pī yī dú chóu chàng。
穷达其如天命何,为士当先识趣向。qióng dá qí rú tiān mìng hé,wèi shì dāng xiān shí qù xiàng。
诸贤等是儒中英,秉心那知有得丧。zhū xián děng shì rú zhōng yīng,bǐng xīn nà zhī yǒu dé sàng。
凭谁为我谢山灵,彼达观兮宁可诳。píng shuí wèi wǒ xiè shān líng,bǐ dá guān xī níng kě kuáng。
呜呼参井之躔五十有六州,文风自古能与齐鲁侔。wū hū cān jǐng zhī chán wǔ shí yǒu liù zhōu,wén fēng zì gǔ néng yǔ qí lǔ móu。
三光气全爱护犹如心与腹,今半天下视之乃若赘与疣。sān guāng qì quán ài hù yóu rú xīn yǔ fù,jīn bàn tiān xià shì zhī nǎi ruò zhuì yǔ yóu。
恋刍伏下姑汝留,不然朝奏暮斥急理溯峡之扁舟。liàn chú fú xià gū rǔ liú,bù rán cháo zòu mù chì jí lǐ sù xiá zhī biǎn zhōu。
君看两三使节晨星犹,下此六六州县皆依流。jūn kàn liǎng sān shǐ jié chén xīng yóu,xià cǐ liù liù zhōu xiàn jiē yī liú。
纵有志士能姱修,长安日远可想不可游。zòng yǒu zhì shì néng kuā xiū,zhǎng ān rì yuǎn kě xiǎng bù kě yóu。
立贤无方自古训,谁能叩阍上诉十二之冕旒。lì xián wú fāng zì gǔ xùn,shuí néng kòu hūn shàng sù shí èr zhī miǎn liú。
才生于世养之艰而折之易,譬诸豫章杞梓仓猝宁可求。cái shēng yú shì yǎng zhī jiān ér zhé zhī yì,pì zhū yù zhāng qǐ zǐ cāng cù níng kě qiú。
风尘澒洞暗宇县,不有烝徒谁与谋。fēng chén hòng dòng àn yǔ xiàn,bù yǒu zhēng tú shuí yǔ móu。
白驹空谷长逍遥,可能絷之永今朝。bái jū kōng gǔ zhǎng xiāo yáo,kě néng zhí zhī yǒng jīn cháo。
我歌慷慨兮岂独私为岷峨愁,劳心悄悄兮实与天地先其忧。wǒ gē kāng kǎi xī qǐ dú sī wèi mín é chóu,láo xīn qiāo qiāo xī shí yǔ tiān dì xiān qí yōu。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

屏居北郊自秋涉冬绝省人事触绪有感托之讽吟书云前一日缉成八章寓兴抒情非以言诗也

程公许

断梗得栖泊,高堂拥图书。duàn gěng dé qī pō,gāo táng yōng tú shū。
中宵风露气,营我方寸躯。zhōng xiāo fēng lù qì,yíng wǒ fāng cùn qū。
静虑何易感,有衔莫能袪。jìng lǜ hé yì gǎn,yǒu xián mò néng qū。
今古一瞬息,智愚等丘墟。jīn gǔ yī shùn xī,zhì yú děng qiū xū。
战夺日相寻,死生互吞屠。zhàn duó rì xiāng xún,sǐ shēng hù tūn tú。
念此耿无寐,推枕长嗟吁。niàn cǐ gěng wú mèi,tuī zhěn zhǎng jiē xū。
天理谅好还,人谋何可疏。tiān lǐ liàng hǎo hái,rén móu hé kě shū。

屏居北郊自秋涉冬绝省人事触绪有感托之讽吟书云前一日缉成八章寓兴抒情非以言诗也

程公许

宿嗜本幽闲,世途倦驰骋。sù shì běn yōu xián,shì tú juàn chí chěng。
迫兹门户托,强把冠佩整。pò zī mén hù tuō,qiáng bǎ guān pèi zhěng。
招手误一来,麾退谅予警。zhāo shǒu wù yī lái,huī tuì liàng yǔ jǐng。
宽恩假郡寄,静俟亦天幸。kuān ēn jiǎ jùn jì,jìng qí yì tiān xìng。
橐空归无家,旅泊仰微廪。tuó kōng guī wú jiā,lǚ pō yǎng wēi lǐn。
如闻烂柯谷,宛似飞仙境。rú wén làn kē gǔ,wǎn shì fēi xiān jìng。
苦饥问豹胎,留渴须远井。kǔ jī wèn bào tāi,liú kě xū yuǎn jǐng。
天将厚所畀,吾宁不少忍。tiān jiāng hòu suǒ bì,wú níng bù shǎo rěn。
睡起一欠伸,篆烟凝昼永。shuì qǐ yī qiàn shēn,zhuàn yān níng zhòu yǒng。

屏居北郊自秋涉冬绝省人事触绪有感托之讽吟书云前一日缉成八章寓兴抒情非以言诗也

程公许

口为祸之阱,异者同之仇。kǒu wèi huò zhī jǐng,yì zhě tóng zhī chóu。
谁能噤不语,兀兀如羁囚。shuí néng jìn bù yǔ,wù wù rú jī qiú。
我岂好违俗,心未忘好修。wǒ qǐ hǎo wéi sú,xīn wèi wàng hǎo xiū。
本不慕华显,宁有忮与求。běn bù mù huá xiǎn,níng yǒu zhì yǔ qiú。
逍遥鹏鴳同,贫贱非所羞。xiāo yáo péng yàn tóng,pín jiàn fēi suǒ xiū。
风涛涨平陆,驾予一虚舟。fēng tāo zhǎng píng lù,jià yǔ yī xū zhōu。
未如泯机智,鸥鸟与之游。wèi rú mǐn jī zhì,ōu niǎo yǔ zhī yóu。
吾今已得师,稽首漆园周。wú jīn yǐ dé shī,jī shǒu qī yuán zhōu。

屏居北郊自秋涉冬绝省人事触绪有感托之讽吟书云前一日缉成八章寓兴抒情非以言诗也

程公许

鸟飞暮知还,蚁微亦有藏。niǎo fēi mù zhī hái,yǐ wēi yì yǒu cáng。
游子怅无托,故乡那得忘。yóu zi chàng wú tuō,gù xiāng nà dé wàng。
轒辒岁横骛,生涯日凄凉。fén wēn suì héng wù,shēng yá rì qī liáng。
骨肉各窜匿,冢祠缺烝尝。gǔ ròu gè cuàn nì,zhǒng cí quē zhēng cháng。
万里一缄书,临风泪千行。wàn lǐ yī jiān shū,lín fēng lèi qiān xíng。
垂白念汝兄,忧乐苦相望。chuí bái niàn rǔ xiōng,yōu lè kǔ xiāng wàng。
安得附羽翮,奋飞同一觞。ān dé fù yǔ hé,fèn fēi tóng yī shāng。

屏居北郊自秋涉冬绝省人事触绪有感托之讽吟书云前一日缉成八章寓兴抒情非以言诗也

程公许

西陲失支吾,如老屋积腐。xī chuí shī zhī wú,rú lǎo wū jī fǔ。
墙闼纵蹂躏,堂屋何依怙。qiáng tà zòng róu lìn,táng wū hé yī hù。
伊谁阶此厉,乃为元老误。yī shuí jiē cǐ lì,nǎi wèi yuán lǎo wù。
疾痛切吾身,利钝难逆睹。jí tòng qiè wú shēn,lì dùn nán nì dǔ。
瘴暑困新恩,陨星泣忠武。zhàng shǔ kùn xīn ēn,yǔn xīng qì zhōng wǔ。
梁坏将安仰,天高杳难诉。liáng huài jiāng ān yǎng,tiān gāo yǎo nán sù。
向来十二楼,卷帘误一顾。xiàng lái shí èr lóu,juǎn lián wù yī gù。
洒泪嫁时衣,谁与论心素。sǎ lèi jià shí yī,shuí yǔ lùn xīn sù。

屏居北郊自秋涉冬绝省人事触绪有感托之讽吟书云前一日缉成八章寓兴抒情非以言诗也

程公许

坤维以文瑞,民俗本柔淑。kūn wéi yǐ wén ruì,mín sú běn róu shū。
何代无战争,冤哉今尔酷。hé dài wú zhàn zhēng,yuān zāi jīn ěr kù。
戎马塞里墟,劫钞遍林谷。róng mǎ sāi lǐ xū,jié chāo biàn lín gǔ。
平生金石交,屈指半鬼录。píng shēng jīn shí jiāo,qū zhǐ bàn guǐ lù。
从子尤可哀,别归奉水菽。cóng zi yóu kě āi,bié guī fèng shuǐ shū。
伯侄并戕殒,荼毒复荼毒。bó zhí bìng qiāng yǔn,tú dú fù tú dú。
探囊数幅书,吞声不忍读。tàn náng shù fú shū,tūn shēng bù rěn dú。
昆岗焮烈焰,宁辨石与玉。kūn gǎng xìn liè yàn,níng biàn shí yǔ yù。
叩首一炉香,请为遗黎赎。kòu shǒu yī lú xiāng,qǐng wèi yí lí shú。

屏居北郊自秋涉冬绝省人事触绪有感托之讽吟书云前一日缉成八章寓兴抒情非以言诗也

程公许

南山翠鬅鬙,四荔拱故宅。nán shān cuì péng sēng,sì lì gǒng gù zhái。
采衣侍三寿,教爱如夙昔。cǎi yī shì sān shòu,jiào ài rú sù xī。
晓然一梦阑,无复万里隔。xiǎo rán yī mèng lán,wú fù wàn lǐ gé。
了知恩爱缚,障我修行力。le zhī ēn ài fù,zhàng wǒ xiū xíng lì。
亦尝勤遍参,渐欲空结习。yì cháng qín biàn cān,jiàn yù kōng jié xí。
妄念绝攀援,自性非假借。wàng niàn jué pān yuán,zì xìng fēi jiǎ jiè。
百千三昧门,惟此一事实。bǎi qiān sān mèi mén,wéi cǐ yī shì shí。
持问诸老禅,少露真消息。chí wèn zhū lǎo chán,shǎo lù zhēn xiāo xī。

理舟入奉大对临发有赋

程公许

弱龄诵书史,所慕在经世。ruò líng sòng shū shǐ,suǒ mù zài jīng shì。
腼颜科目中,颇恨愆素志。miǎn yán kē mù zhōng,pǒ hèn qiān sù zhì。
天府两贡书,耻逐时妆媚。tiān fǔ liǎng gòng shū,chǐ zhú shí zhuāng mèi。
诸公误赏音,偶玷春官第。zhū gōng wù shǎng yīn,ǒu diàn chūn guān dì。
王明渴畴咨,临轩有故事。wáng míng kě chóu zī,lín xuān yǒu gù shì。
明当鼓枻下,陛对去天咫。míng dāng gǔ yì xià,bì duì qù tiān zhǐ。
采兰有常供,胡为轻万里。cǎi lán yǒu cháng gōng,hú wèi qīng wàn lǐ。
趋庭愿有闻,丁宁汝其识。qū tíng yuàn yǒu wén,dīng níng rǔ qí shí。
谨无曲学阿,恐作儒冠耻。jǐn wú qū xué ā,kǒng zuò rú guān chǐ。
士当志远大,富贵馀事耳。shì dāng zhì yuǎn dà,fù guì yú shì ěr。
百拜请书绅,誓言其敢替。bǎi bài qǐng shū shēn,shì yán qí gǎn tì。
万古洙泗传,岂为青紫计。wàn gǔ zhū sì chuán,qǐ wèi qīng zǐ jì。

良月十六日以祈晴宿斋郊坛寺僧拉登梅岩读高孝两朝宸翰记事

程公许

祝册颁九重,郊丘以晴祷。zhù cè bān jiǔ zhòng,jiāo qiū yǐ qíng dǎo。
小臣职骏奔,单车倦涂潦。xiǎo chén zhí jùn bēn,dān chē juàn tú lǎo。
崇阜逾巘崿,层坛敷秸稿。chóng fù yú yǎn è,céng tán fū jiē gǎo。
中兴念经始,面势若天造。zhōng xīng niàn jīng shǐ,miàn shì ruò tiān zào。
涛云日两潮,幄雾山四抱。tāo yún rì liǎng cháo,wò wù shān sì bào。
袍毳亦可人,杖藜共幽讨。páo cuì yì kě rén,zhàng lí gòng yōu tǎo。
枯梅傲岩晚,阴壑得寒早。kū méi ào yán wǎn,yīn hè dé hán zǎo。
勋华昔同来,奎文绚丽藻。xūn huá xī tóng lái,kuí wén xuàn lì zǎo。
山灵沐高泽,虹彩轶晴昊。shān líng mù gāo zé,hóng cǎi yì qíng hào。
苔蹊几窘步,棕干撑健倒。tái qī jǐ jiǒng bù,zōng gàn chēng jiàn dào。
嵌窦咽泉流,金石韵击考。qiàn dòu yàn quán liú,jīn shí yùn jī kǎo。
斋庐耿灯青,檐花垂带缟。zhāi lú gěng dēng qīng,yán huā chuí dài gǎo。
苦怜风力痴,未快霾阴扫。kǔ lián fēng lì chī,wèi kuài mái yīn sǎo。
排云出乌轮,测景进黄道。pái yún chū wū lún,cè jǐng jìn huáng dào。
六合还清明,烟霞愿投老。liù hé hái qīng míng,yān xiá yuàn tóu lǎo。

和宪使张郎中

程公许

四海一奇男,象贤真柬之。sì hǎi yī qí nán,xiàng xián zhēn jiǎn zhī。
绣斧外执法,滞淹犹在斯。xiù fǔ wài zhí fǎ,zhì yān yóu zài sī。
冰壑栋梁具,凤梭云锦机。bīng hè dòng liáng jù,fèng suō yún jǐn jī。
粉省趋含香,玺书啬封泥。fěn shěng qū hán xiāng,xǐ shū sè fēng ní。
生平方寸丹,云端双阙齐。shēng píng fāng cùn dān,yún duān shuāng quē qí。
小试川楫手,晒网芦中矶。xiǎo shì chuān jí shǒu,shài wǎng lú zhōng jī。
以道拯世溺,先事防繻袽。yǐ dào zhěng shì nì,xiān shì fáng xū rú。
三江昔怒号,一席今沦漪。sān jiāng xī nù hào,yī xí jīn lún yī。
平波净縠浪,祥风浃瑶池。píng bō jìng hú làng,xiáng fēng jiā yáo chí。
八极汇涛澜,四顾蛟涎危。bā jí huì tāo lán,sì gù jiāo xián wēi。
孰能戒维楫,重与歌平夷。shú néng jiè wéi jí,zhòng yǔ gē píng yí。

上茶使邹郎中孟卿

程公许

四海一道乡,千古有生意。sì hǎi yī dào xiāng,qiān gǔ yǒu shēng yì。
元宗得君侯,风流是以似。yuán zōng dé jūn hóu,fēng liú shì yǐ shì。
窅然天机深,宁以物欲累。yǎo rán tiān jī shēn,níng yǐ wù yù lèi。
丈夫要如此,步步皆实地。zhàng fū yào rú cǐ,bù bù jiē shí dì。

上茶使邹郎中孟卿

程公许

政术自学术,本来同一机。zhèng shù zì xué shù,běn lái tóng yī jī。
后生溺华采,用世理或违。hòu shēng nì huá cǎi,yòng shì lǐ huò wéi。
恭惟自孔氏,六籍探指归。gōng wéi zì kǒng shì,liù jí tàn zhǐ guī。
心清事自简,吏瘠民则肥。xīn qīng shì zì jiǎn,lì jí mín zé féi。

上茶使邹郎中孟卿

程公许

忍话去年事,令我胆欲碎。rěn huà qù nián shì,lìng wǒ dǎn yù suì。
公独于此时,砥柱众流汇。gōng dú yú cǐ shí,dǐ zhù zhòng liú huì。
事难见君子,尔曹费车载。shì nán jiàn jūn zi,ěr cáo fèi chē zài。
海山危风涛,当有巨鳌戴。hǎi shān wēi fēng tāo,dāng yǒu jù áo dài。

上茶使邹郎中孟卿

程公许

节传拥玉帐,天遣西南来。jié chuán yōng yù zhàng,tiān qiǎn xī nán lái。
怦怦朱丝绳,皎皎明镜台。pēng pēng zhū sī shéng,jiǎo jiǎo míng jìng tái。
稂莠亟芟夷,本根费栽培。láng yǒu jí shān yí,běn gēn fèi zāi péi。
度外广物色,世岂真乏才。dù wài guǎng wù sè,shì qǐ zhēn fá cái。

上茶使邹郎中孟卿

程公许

广文官独冷,博士冗不治。guǎng wén guān dú lěng,bó shì rǒng bù zhì。
况此侯国泮,赘哉童子师。kuàng cǐ hóu guó pàn,zhuì zāi tóng zi shī。
萧散非郑老,文章惭退之。xiāo sàn fēi zhèng lǎo,wén zhāng cán tuì zhī。
可能冰雪地,一借春风吹。kě néng bīng xuě dì,yī jiè chūn fēng chuī。