古诗词

忆昔行送李成之徵君

程公许

忆昔与君同射策,同舟同馆心胶漆。yì xī yǔ jūn tóng shè cè,tóng zhōu tóng guǎn xīn jiāo qī。
万言入奏甘弃置,赖有湖山好看客。wàn yán rù zòu gān qì zhì,lài yǒu hú shān hǎo kàn kè。
归装濡滞及黄池,半菽寒菹作除夕。guī zhuāng rú zhì jí huáng chí,bàn shū hán jū zuò chú xī。
慨慷相与期古人,聊复名场借梯级。kǎi kāng xiāng yǔ qī gǔ rén,liáo fù míng chǎng jiè tī jí。
君家三秀立分鼎,太阿觉君锋更颖。jūn jiā sān xiù lì fēn dǐng,tài ā jué jūn fēng gèng yǐng。
吏行凫鹜鬨尘坌,寒露玉壶夐光炯。lì xíng fú wù hòng chén bèn,hán lù yù hú xiòng guāng jiǒng。
五羊仙伯两眼明月秋,荐书万里彻冕旒。wǔ yáng xiān bó liǎng yǎn míng yuè qiū,jiàn shū wàn lǐ chè miǎn liú。
四贤同时一网收,朔风扶柂长江流。sì xián tóng shí yī wǎng shōu,shuò fēng fú yí zhǎng jiāng liú。
迟顽我自费推激,隐忧百罹霜鬓出。chí wán wǒ zì fèi tuī jī,yǐn yōu bǎi lí shuāng bìn chū。
未能勇决便幽栖,宁免随阳睨残粒。wèi néng yǒng jué biàn yōu qī,níng miǎn suí yáng nì cán lì。
送君矫翮玉霄去,为我一破胸怏悒。sòng jūn jiǎo hé yù xiāo qù,wèi wǒ yī pò xiōng yàng yì。
向来四海李兵部,正色立朝古遗直。xiàng lái sì hǎi lǐ bīng bù,zhèng sè lì cháo gǔ yí zhí。
九原凛凛有生气,馀愤须与君湔涤。jiǔ yuán lǐn lǐn yǒu shēng qì,yú fèn xū yǔ jūn jiān dí。
世故翻覆况多端,沉思使我心胆寒。shì gù fān fù kuàng duō duān,chén sī shǐ wǒ xīn dǎn hán。
谁生厉阶今为梗,涓涓不窒惊涛澜。shuí shēng lì jiē jīn wèi gěng,juān juān bù zhì jīng tāo lán。
不知聚几州铁铸此错,百尺竿头一步底处著。bù zhī jù jǐ zhōu tiě zhù cǐ cuò,bǎi chǐ gān tóu yī bù dǐ chù zhù。
天位天职特用轩轾人,明眼勘破定何物。tiān wèi tiān zhí tè yòng xuān zhì rén,míng yǎn kān pò dìng hé wù。
波流何可金石转,鲍肆讵能兰麝夺。bō liú hé kě jīn shí zhuǎn,bào sì jù néng lán shè duó。
君不见考功望郎谏疏沥忠赤,垂绅满朝皆太息。jūn bù jiàn kǎo gōng wàng láng jiàn shū lì zhōng chì,chuí shēn mǎn cháo jiē tài xī。
信有宗工妙绳尺,梁园我亦尘下客。xìn yǒu zōng gōng miào shéng chǐ,liáng yuán wǒ yì chén xià kè。
法当冗散逃百谪,满意诸贤拱霄极。fǎ dāng rǒng sàn táo bǎi zhé,mǎn yì zhū xián gǒng xiāo jí。
谠言正论囊封溢,国势不难一枰活。dǎng yán zhèng lùn náng fēng yì,guó shì bù nán yī píng huó。
正途未易荆榛辟,有谋勿惮时造膝。zhèng tú wèi yì jīng zhēn pì,yǒu móu wù dàn shí zào xī。
救溺拯焚奚可失,海南波宽老龙蛰。jiù nì zhěng fén xī kě shī,hǎi nán bō kuān lǎo lóng zhé。
朝朝满涧玩泉石,当为诸贤失衰疾。cháo cháo mǎn jiàn wán quán shí,dāng wèi zhū xián shī shuāi jí。
我亦三叫喜动色,早愿采薇休戍役。wǒ yì sān jiào xǐ dòng sè,zǎo yuàn cǎi wēi xiū shù yì。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

和程及甫迎春三首

程公许

万生宁不念扶颠,涧壑今犹挽莫前。wàn shēng níng bù niàn fú diān,jiàn hè jīn yóu wǎn mò qián。
过眼舜华开落几,功名好在鬓皤然。guò yǎn shùn huá kāi luò jǐ,gōng míng hǎo zài bìn pó rán。

和虞沧江梅花四绝句

程公许

横枝借与月传神,相对无言自目成。héng zhī jiè yǔ yuè chuán shén,xiāng duì wú yán zì mù chéng。
好在玉壶清夜里,冷香孤艳浸空明。hǎo zài yù hú qīng yè lǐ,lěng xiāng gū yàn jìn kōng míng。

和虞沧江梅花四绝句

程公许

园林春到杳无踪,恰似灵犀一点通。yuán lín chūn dào yǎo wú zōng,qià shì líng xī yī diǎn tōng。
剩著新题问花信,从头二十四番风。shèng zhù xīn tí wèn huā xìn,cóng tóu èr shí sì fān fēng。

和虞沧江梅花四绝句

程公许

铜彝深养玉肤肌,更着图书绕四围。tóng yí shēn yǎng yù fū jī,gèng zhe tú shū rào sì wéi。
千古离骚谁与续,袭人清韵自芳菲。qiān gǔ lí sāo shuí yǔ xù,xí rén qīng yùn zì fāng fēi。

和虞沧江梅花四绝句

程公许

暖日笼寒意小忺,为君索笑一巡檐。nuǎn rì lóng hán yì xiǎo xiān,wèi jūn suǒ xiào yī xún yán。
细挼玉糁浮杯面,犹自诗肠未属厌。xì ruá yù sǎn fú bēi miàn,yóu zì shī cháng wèi shǔ yàn。

和司令洪文咏梅花两绝句

程公许

人间何处觅琼华,元住瑶池阿母家。rén jiān hé chù mì qióng huá,yuán zhù yáo chí ā mǔ jiā。
应念维摩室无侍,来随天女供天花。yīng niàn wéi mó shì wú shì,lái suí tiān nǚ gōng tiān huā。

和司令洪文咏梅花两绝句

程公许

旧游无处问芳华,身似禅僧处处家。jiù yóu wú chù wèn fāng huá,shēn shì chán sēng chù chù jiā。
聊共梅花娱岁晚,又催元日颂椒花。liáo gòng méi huā yú suì wǎn,yòu cuī yuán rì sòng jiāo huā。

再和

程公许

闻道溪桥涩欲干,黄昏缟袂不禁寒。wén dào xī qiáo sè yù gàn,huáng hūn gǎo mèi bù jìn hán。
爱之不见空搔首,玉立亭亭可得干。ài zhī bù jiàn kōng sāo shǒu,yù lì tíng tíng kě dé gàn。

再和

程公许

一冬已放酒杯乾,三复名章敌露寒。yī dōng yǐ fàng jiǔ bēi qián,sān fù míng zhāng dí lù hán。
著我瑶林琼树里,何须初雪画江干。zhù wǒ yáo lín qióng shù lǐ,hé xū chū xuě huà jiāng gàn。

和若水赋郡圃梅花三绝句

程公许

踏雪微吟分外清,蓝桥底处觅云英。tà xuě wēi yín fēn wài qīng,lán qiáo dǐ chù mì yún yīng。
客来何物供娱玩,竹叶新篘玉糁羹。kè lái hé wù gōng yú wán,zhú yè xīn chōu yù sǎn gēng。

和若水赋郡圃梅花三绝句

程公许

琼玉林中笑语亲,色香原不著根尘。qióng yù lín zhōng xiào yǔ qīn,sè xiāng yuán bù zhù gēn chén。
淡烟疏雨静相对,聊藉诗篇管领春。dàn yān shū yǔ jìng xiāng duì,liáo jí shī piān guǎn lǐng chūn。

和若水赋郡圃梅花三绝句

程公许

冰池媚影早春时,转眼累累子着枝。bīng chí mèi yǐng zǎo chūn shí,zhuǎn yǎn lèi lèi zi zhe zhī。
调饪可能无好手,太羹真味付谁知。diào rèn kě néng wú hǎo shǒu,tài gēng zhēn wèi fù shuí zhī。

程公许

和风酽日又清明,茶事惊呼探火新。hé fēng yàn rì yòu qīng míng,chá shì jīng hū tàn huǒ xīn。
整顿安舆扶鹤骨,晴郊满意赏青春。zhěng dùn ān yú fú hè gǔ,qíng jiāo mǎn yì shǎng qīng chūn。

程公许

琴鹤清风久寂寥,谷居忠愤绚银钩。qín hè qīng fēng jiǔ jì liáo,gǔ jū zhōng fèn xuàn yín gōu。
龛中片石费锥凿,还为两翁须点头。kān zhōng piàn shí fèi zhuī záo,hái wèi liǎng wēng xū diǎn tóu。

程公许

休问霜林鹤顶丹,空庭三尺绿新攒。xiū wèn shuāng lín hè dǐng dān,kōng tíng sān chǐ lǜ xīn zǎn。
从渠五老掀髯笑,我自与师盟岁寒。cóng qú wǔ lǎo xiān rán xiào,wǒ zì yǔ shī méng suì hán。