古诗词

忆昔行送李成之徵君

程公许

忆昔与君同射策,同舟同馆心胶漆。yì xī yǔ jūn tóng shè cè,tóng zhōu tóng guǎn xīn jiāo qī。
万言入奏甘弃置,赖有湖山好看客。wàn yán rù zòu gān qì zhì,lài yǒu hú shān hǎo kàn kè。
归装濡滞及黄池,半菽寒菹作除夕。guī zhuāng rú zhì jí huáng chí,bàn shū hán jū zuò chú xī。
慨慷相与期古人,聊复名场借梯级。kǎi kāng xiāng yǔ qī gǔ rén,liáo fù míng chǎng jiè tī jí。
君家三秀立分鼎,太阿觉君锋更颖。jūn jiā sān xiù lì fēn dǐng,tài ā jué jūn fēng gèng yǐng。
吏行凫鹜鬨尘坌,寒露玉壶夐光炯。lì xíng fú wù hòng chén bèn,hán lù yù hú xiòng guāng jiǒng。
五羊仙伯两眼明月秋,荐书万里彻冕旒。wǔ yáng xiān bó liǎng yǎn míng yuè qiū,jiàn shū wàn lǐ chè miǎn liú。
四贤同时一网收,朔风扶柂长江流。sì xián tóng shí yī wǎng shōu,shuò fēng fú yí zhǎng jiāng liú。
迟顽我自费推激,隐忧百罹霜鬓出。chí wán wǒ zì fèi tuī jī,yǐn yōu bǎi lí shuāng bìn chū。
未能勇决便幽栖,宁免随阳睨残粒。wèi néng yǒng jué biàn yōu qī,níng miǎn suí yáng nì cán lì。
送君矫翮玉霄去,为我一破胸怏悒。sòng jūn jiǎo hé yù xiāo qù,wèi wǒ yī pò xiōng yàng yì。
向来四海李兵部,正色立朝古遗直。xiàng lái sì hǎi lǐ bīng bù,zhèng sè lì cháo gǔ yí zhí。
九原凛凛有生气,馀愤须与君湔涤。jiǔ yuán lǐn lǐn yǒu shēng qì,yú fèn xū yǔ jūn jiān dí。
世故翻覆况多端,沉思使我心胆寒。shì gù fān fù kuàng duō duān,chén sī shǐ wǒ xīn dǎn hán。
谁生厉阶今为梗,涓涓不窒惊涛澜。shuí shēng lì jiē jīn wèi gěng,juān juān bù zhì jīng tāo lán。
不知聚几州铁铸此错,百尺竿头一步底处著。bù zhī jù jǐ zhōu tiě zhù cǐ cuò,bǎi chǐ gān tóu yī bù dǐ chù zhù。
天位天职特用轩轾人,明眼勘破定何物。tiān wèi tiān zhí tè yòng xuān zhì rén,míng yǎn kān pò dìng hé wù。
波流何可金石转,鲍肆讵能兰麝夺。bō liú hé kě jīn shí zhuǎn,bào sì jù néng lán shè duó。
君不见考功望郎谏疏沥忠赤,垂绅满朝皆太息。jūn bù jiàn kǎo gōng wàng láng jiàn shū lì zhōng chì,chuí shēn mǎn cháo jiē tài xī。
信有宗工妙绳尺,梁园我亦尘下客。xìn yǒu zōng gōng miào shéng chǐ,liáng yuán wǒ yì chén xià kè。
法当冗散逃百谪,满意诸贤拱霄极。fǎ dāng rǒng sàn táo bǎi zhé,mǎn yì zhū xián gǒng xiāo jí。
谠言正论囊封溢,国势不难一枰活。dǎng yán zhèng lùn náng fēng yì,guó shì bù nán yī píng huó。
正途未易荆榛辟,有谋勿惮时造膝。zhèng tú wèi yì jīng zhēn pì,yǒu móu wù dàn shí zào xī。
救溺拯焚奚可失,海南波宽老龙蛰。jiù nì zhěng fén xī kě shī,hǎi nán bō kuān lǎo lóng zhé。
朝朝满涧玩泉石,当为诸贤失衰疾。cháo cháo mǎn jiàn wán quán shí,dāng wèi zhū xián shī shuāi jí。
我亦三叫喜动色,早愿采薇休戍役。wǒ yì sān jiào xǐ dòng sè,zǎo yuàn cǎi wēi xiū shù yì。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

晚晴登楼和叔存侄

程公许

一秋吟思奈天悭,醉面无因点缬斑。yī qiū yín sī nài tiān qiān,zuì miàn wú yīn diǎn xié bān。
衮衮簿书成底事,朝来爽气在西山。gǔn gǔn bù shū chéng dǐ shì,cháo lái shuǎng qì zài xī shān。

晚晴登楼和叔存侄

程公许

锥刀较计我何曾,商略人生且摸棱。zhuī dāo jiào jì wǒ hé céng,shāng lüè rén shēng qiě mō léng。
九万里风鹏背阔,倚栏不隔碧霄层。jiǔ wàn lǐ fēng péng bèi kuò,yǐ lán bù gé bì xiāo céng。

又雨霁登楼

程公许

雨霁凭栏物色佳,鬅鬙叠嶂敛烟霾。yǔ jì píng lán wù sè jiā,péng sēng dié zhàng liǎn yān mái。
羁愁要著谁陶写,且把昏眵为一揩。jī chóu yào zhù shuí táo xiě,qiě bǎ hūn chī wèi yī kāi。

晚日

程公许

西崦落照晕金钲,敛退痴云作嫩晴。xī yān luò zhào yūn jīn zhēng,liǎn tuì chī yún zuò nèn qíng。
忽忽暝烟行十里,前头灯火是鹃城。hū hū míng yān xíng shí lǐ,qián tóu dēng huǒ shì juān chéng。

五月十九日夜雨

程公许

三日炎歊不可当,一宵风雨夜微凉。sān rì yán xiāo bù kě dāng,yī xiāo fēng yǔ yè wēi liáng。
群龙莫吝为霖手,且与乾坤洗战场。qún lóng mò lìn wèi lín shǒu,qiě yǔ qián kūn xǐ zhàn chǎng。

三溪阴雨青山一峰穹秀可爱

程公许

山色溪流共蔚蓝,此中有句为谁参。shān sè xī liú gòng wèi lán,cǐ zhōng yǒu jù wèi shuí cān。
老蛟喷雾舒还敛,依旧搀空碧玉簪。lǎo jiāo pēn wù shū hái liǎn,yī jiù chān kōng bì yù zān。

上朝天坡

程公许

旧游幕府无馀俸,载得云根几片归。jiù yóu mù fǔ wú yú fèng,zài dé yún gēn jǐ piàn guī。
爱此嵚嵜苍玉质,剩判莎屩滑烟飞。ài cǐ qīn qí cāng yù zhì,shèng pàn shā juē huá yān fēi。

过茶坡栗坡回望平川杳霭

程公许

上到茶坡又栗坡,瘦筇倚倦碧嵯峨。shàng dào chá pō yòu lì pō,shòu qióng yǐ juàn bì cuó é。
那知一片烟云澹,望眼偏于此处多。nà zhī yī piàn yān yún dàn,wàng yǎn piān yú cǐ chù duō。

和眉山杨清父龙渊小舫四绝句

程公许

谁能投笔规万户,但可短篷称散人。shuí néng tóu bǐ guī wàn hù,dàn kě duǎn péng chēng sàn rén。
偪侧世途何处避,千金难买是闲身。bī cè shì tú hé chù bì,qiān jīn nán mǎi shì xián shēn。

和眉山杨清父龙渊小舫四绝句

程公许

婵娟倚市为谁好,膏火置身空自煎。chán juān yǐ shì wèi shuí hǎo,gāo huǒ zhì shēn kōng zì jiān。
何似濯缨歌一曲,秋江淼淼碧如天。hé shì zhuó yīng gē yī qū,qiū jiāng miǎo miǎo bì rú tiān。

题西林寺

程公许

觌面江干千尺像,一州胜处说西林。dí miàn jiāng gàn qiān chǐ xiàng,yī zhōu shèng chù shuō xī lín。
雪涛欲验青衣涨,步转云堂向后寻。xuě tāo yù yàn qīng yī zhǎng,bù zhuǎn yún táng xiàng hòu xún。

小圃茅亭初成即事十绝句

程公许

手斸西墙择地偏,疏篁惯与养风烟。shǒu zhǔ xī qiáng zé dì piān,shū huáng guàn yǔ yǎng fēng yān。
锄荒当得经纶否,聊作仙曹小有天。chú huāng dāng dé jīng lún fǒu,liáo zuò xiān cáo xiǎo yǒu tiān。

小圃茅亭初成即事十绝句

程公许

一时花木斩新栽,露萼烟苞逐渐开。yī shí huā mù zhǎn xīn zāi,lù è yān bāo zhú jiàn kāi。
好事人人能爱惜,莫教容易拥蒿莱。hǎo shì rén rén néng ài xī,mò jiào róng yì yōng hāo lái。

小圃茅亭初成即事十绝句

程公许

小筑分明是隐沦,何妨随分乐青春。xiǎo zhù fēn míng shì yǐn lún,hé fáng suí fēn lè qīng chūn。
诸君莫笑茅茨陋,野意萧疏更觉真。zhū jūn mò xiào máo cí lòu,yě yì xiāo shū gèng jué zhēn。

小圃茅亭初成即事十绝句

程公许

诗情不惯吏尘嚣,心事偏耽野趣幽。shī qíng bù guàn lì chén xiāo,xīn shì piān dān yě qù yōu。
纵使酒尊空北海,客来一笑也风流。zòng shǐ jiǔ zūn kōng běi hǎi,kè lái yī xiào yě fēng liú。