古诗词

蕊珠歌

程公许

五云郁勃天九重,俯视人境尘蒙蒙。wǔ yún yù bó tiān jiǔ zhòng,fǔ shì rén jìng chén méng méng。
元和迁校品秩穹,以帝命镇北坎宫。yuán hé qiān xiào pǐn zhì qióng,yǐ dì mìng zhèn běi kǎn gōng。
玄袍金铠丁甲从,洞阴战胜魔绝踪。xuán páo jīn kǎi dīng jiǎ cóng,dòng yīn zhàn shèng mó jué zōng。
际江之涯钟氏童,宿运冥契晞玄风。jì jiāng zhī yá zhōng shì tóng,sù yùn míng qì xī xuán fēng。
蹑屩千里心忡忡,惝恍忽与师匠逢。niè juē qiān lǐ xīn chōng chōng,chǎng huǎng hū yǔ shī jiàng féng。
桑梓归愒敢不共,精庐筑就铃冈东。sāng zǐ guī kài gǎn bù gòng,jīng lú zhù jiù líng gāng dōng。
州西一舍狮子峰,烟霞万壑锁郁葱。zhōu xī yī shě shī zi fēng,yān xiá wàn hè suǒ yù cōng。
势与紫霄争长雄,楼观营筑拟翠蓬。shì yǔ zǐ xiāo zhēng zhǎng xióng,lóu guān yíng zhù nǐ cuì péng。
真游下驻鸣笙镛,可无法言牖群蒙。zhēn yóu xià zhù míng shēng yōng,kě wú fǎ yán yǒu qún méng。
帝何言哉层穹窿,溟涬未辨奚所宗。dì hé yán zāi céng qióng lóng,míng xìng wèi biàn xī suǒ zōng。
五文开明日曈眬,三洞流出金口中。wǔ wén kāi míng rì tóng lóng,sān dòng liú chū jīn kǒu zhōng。
瑶函锦囊密缄封,飙轮八面轰霻霳。yáo hán jǐn náng mì jiān fēng,biāo lún bā miàn hōng fēng lóng。
骏奔百灵翔六龙,一念与诵万过同。jùn bēn bǎi líng xiáng liù lóng,yī niàn yǔ sòng wàn guò tóng。
登揖金母朝木公,六天狞戾数有终。dēng yī jīn mǔ cháo mù gōng,liù tiān níng lì shù yǒu zhōng。
申命校录帝所恫,保制劫运禳灾凶。shēn mìng xiào lù dì suǒ dòng,bǎo zhì jié yùn ráng zāi xiōng。
剪馘鬼怪囚北酆,边垂罢战年屡丰。jiǎn guó guǐ guài qiú běi fēng,biān chuí bà zhàn nián lǚ fēng。
妖氛退扫正道隆,臣许职牧羞妄庸。yāo fēn tuì sǎo zhèng dào lóng,chén xǔ zhí mù xiū wàng yōng。
愿见皇图还时雍,蕊珠七言歌舂容。yuàn jiàn huáng tú hái shí yōng,ruǐ zhū qī yán gē chōng róng。
为师劝相鸠僝工,咄嗟千桂凌碧空。wèi shī quàn xiāng jiū chán gōng,duō jiē qiān guì líng bì kōng。
开度益广积累功,丹台列名仙籍通。kāi dù yì guǎng jī lèi gōng,dān tái liè míng xiān jí tōng。
伐石著词传无穷,长与此山同峻崇。fá shí zhù cí chuán wú qióng,zhǎng yǔ cǐ shān tóng jùn chóng。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

安人赵氏哀词

程公许

商飙之萧瑟兮,百草莽其披离。shāng biāo zhī xiāo sè xī,bǎi cǎo mǎng qí pī lí。
何深林之敷蕙兮,蔼芳华其不亏。hé shēn lín zhī fū huì xī,ǎi fāng huá qí bù kuī。
物有生而专美兮,岂伊人而不然。wù yǒu shēng ér zhuān měi xī,qǐ yī rén ér bù rán。
阒浚房其窈窕兮,非从夫将孰称贤。qù jùn fáng qí yǎo tiǎo xī,fēi cóng fū jiāng shú chēng xián。
媚璇源之驶浏兮,四仙之峰其巀嶪。mèi xuán yuán zhī shǐ liú xī,sì xiān zhī fēng qí jié yè。
衮衣蔼其硕肤兮,笄珈配之炜晔。gǔn yī ǎi qí shuò fū xī,jī jiā pèi zhī wěi yè。
有斋季女淑且明兮,天作之对奚苟求。yǒu zhāi jì nǚ shū qiě míng xī,tiān zuò zhī duì xī gǒu qiú。
懿玉屏之有孙兮,嗣宽闲之洁修。yì yù píng zhī yǒu sūn xī,sì kuān xián zhī jié xiū。
面嘉命其必敬戒兮,庶几君子之好逑。miàn jiā mìng qí bì jìng jiè xī,shù jǐ jūn zi zhī hǎo qiú。
歌福履之将兮,咏室家之宜。gē fú lǚ zhī jiāng xī,yǒng shì jiā zhī yí。
敝屣珠玉吾何有兮,佩礼义而服书诗。bì xǐ zhū yù wú hé yǒu xī,pèi lǐ yì ér fú shū shī。
顾俗好之骛荣兮,得则盈而失则沮。gù sú hǎo zhī wù róng xī,dé zé yíng ér shī zé jǔ。
美君子其独不群兮,期百岁而偕处。měi jūn zi qí dú bù qún xī,qī bǎi suì ér xié chù。
夫何孤鸾一朝而舞镜兮,悼亡赋而鬓霜。fū hé gū luán yī cháo ér wǔ jìng xī,dào wáng fù ér bìn shuāng。
念天秩之有典兮,幽明离隔其忍忘。niàn tiān zhì zhī yǒu diǎn xī,yōu míng lí gé qí rěn wàng。
冷辟邪而烬绝兮,叠旁行其蛛蟊。lěng pì xié ér jìn jué xī,dié páng xíng qí zhū máo。
耿松冈之夜月兮,尚欣欣以从舅姑之游。gěng sōng gāng zhī yè yuè xī,shàng xīn xīn yǐ cóng jiù gū zhī yóu。
悼人命其孰司兮,参大衍其非夭。dào rén mìng qí shú sī xī,cān dà yǎn qí fēi yāo。
信流芳之未沫兮,岂独华发而曰寿。xìn liú fāng zhī wèi mò xī,qǐ dú huá fā ér yuē shòu。
苟天理之可恃兮,君子之步其丹霄。gǒu tiān lǐ zhī kě shì xī,jūn zi zhī bù qí dān xiāo。
汤沐大国日可冀兮,尚足慰芳魂于一丘。tāng mù dà guó rì kě jì xī,shàng zú wèi fāng hún yú yī qiū。