古诗词

送别周宪使

程公许

春风浩荡龙泓口,逢逢船鼓惊雷吼。chūn fēng hào dàng lóng hóng kǒu,féng féng chuán gǔ jīng léi hǒu。
皇华使者捧徵书,万里飞帆上南斗。huáng huá shǐ zhě pěng zhēng shū,wàn lǐ fēi fān shàng nán dòu。
岷峨上下十六城,后先持节知几人。mín é shàng xià shí liù chéng,hòu xiān chí jié zhī jǐ rén。
公来非争赫赫名,止水何曾风浪生。gōng lái fēi zhēng hè hè míng,zhǐ shuǐ hé céng fēng làng shēng。
腕里权衡一丹笔,与天通处惟钦恤。wàn lǐ quán héng yī dān bǐ,yǔ tiān tōng chù wéi qīn xù。
孰知疾恶有刚肠,乃似霜空鹰隼击。shú zhī jí è yǒu gāng cháng,nǎi shì shuāng kōng yīng sǔn jī。
挠之不浊澄不清,渠自好丑吾何心。náo zhī bù zhuó chéng bù qīng,qú zì hǎo chǒu wú hé xīn。
蔽以一言仁者勇,嗜欲浅者天机深。bì yǐ yī yán rén zhě yǒng,shì yù qiǎn zhě tiān jī shēn。
畴昔声华塞穹壤,旰食遥知渴忠谠。chóu xī shēng huá sāi qióng rǎng,gàn shí yáo zhī kě zhōng dǎng。
纷纷鳅鳝困掇拾,纵壑之鳞多漏网。fēn fēn qiū shàn kùn duō shí,zòng hè zhī lín duō lòu wǎng。
公归便合横南床,或袖谏纸朝明光。gōng guī biàn hé héng nán chuáng,huò xiù jiàn zhǐ cháo míng guāng。
好将外台督奸手,锄却廿年荆棘荒。hǎo jiāng wài tái dū jiān shǒu,chú què niàn nián jīng jí huāng。
功名时来宁我贷,不朽之传轩冕外。gōng míng shí lái níng wǒ dài,bù xiǔ zhī chuán xuān miǎn wài。
揽辔埋轮自一时,至今日月炳前载。lǎn pèi mái lún zì yī shí,zhì jīn rì yuè bǐng qián zài。
才疏意广一腐儒,青冥倚公借吹嘘。cái shū yì guǎng yī fǔ rú,qīng míng yǐ gōng jiè chuī xū。
病卧锦江八十日,出门搔首空踟蹰。bìng wò jǐn jiāng bā shí rì,chū mén sāo shǒu kōng chí chú。
西南望远长安日,寒隽陆沉几千百。xī nán wàng yuǎn zhǎng ān rì,hán juàn lù chén jǐ qiān bǎi。
乞与开陈政事堂,更把夹囊细收拾。qǐ yǔ kāi chén zhèng shì táng,gèng bǎ jiā náng xì shōu shí。
军兴料须色目繁,师老力屈民烦冤。jūn xīng liào xū sè mù fán,shī lǎo lì qū mín fán yuān。
养疽一朝思溃裂,庙谋得不忧本根。yǎng jū yī cháo sī kuì liè,miào móu dé bù yōu běn gēn。
三年福星耀参井,爱士如渴民如命。sān nián fú xīng yào cān jǐng,ài shì rú kě mín rú mìng。
只今归觐太微庭,勿忘棠郊日延颈。zhǐ jīn guī jìn tài wēi tíng,wù wàng táng jiāo rì yán jǐng。
腐儒州县甘浮沉,肮脏羞作附骥蝇。fǔ rú zhōu xiàn gān fú chén,āng zàng xiū zuò fù jì yíng。
伫公入和南风琴,磨崖大书颂中兴。zhù gōng rù hé nán fēng qín,mó yá dà shū sòng zhōng xīng。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

安人赵氏哀词

程公许

商飙之萧瑟兮,百草莽其披离。shāng biāo zhī xiāo sè xī,bǎi cǎo mǎng qí pī lí。
何深林之敷蕙兮,蔼芳华其不亏。hé shēn lín zhī fū huì xī,ǎi fāng huá qí bù kuī。
物有生而专美兮,岂伊人而不然。wù yǒu shēng ér zhuān měi xī,qǐ yī rén ér bù rán。
阒浚房其窈窕兮,非从夫将孰称贤。qù jùn fáng qí yǎo tiǎo xī,fēi cóng fū jiāng shú chēng xián。
媚璇源之驶浏兮,四仙之峰其巀嶪。mèi xuán yuán zhī shǐ liú xī,sì xiān zhī fēng qí jié yè。
衮衣蔼其硕肤兮,笄珈配之炜晔。gǔn yī ǎi qí shuò fū xī,jī jiā pèi zhī wěi yè。
有斋季女淑且明兮,天作之对奚苟求。yǒu zhāi jì nǚ shū qiě míng xī,tiān zuò zhī duì xī gǒu qiú。
懿玉屏之有孙兮,嗣宽闲之洁修。yì yù píng zhī yǒu sūn xī,sì kuān xián zhī jié xiū。
面嘉命其必敬戒兮,庶几君子之好逑。miàn jiā mìng qí bì jìng jiè xī,shù jǐ jūn zi zhī hǎo qiú。
歌福履之将兮,咏室家之宜。gē fú lǚ zhī jiāng xī,yǒng shì jiā zhī yí。
敝屣珠玉吾何有兮,佩礼义而服书诗。bì xǐ zhū yù wú hé yǒu xī,pèi lǐ yì ér fú shū shī。
顾俗好之骛荣兮,得则盈而失则沮。gù sú hǎo zhī wù róng xī,dé zé yíng ér shī zé jǔ。
美君子其独不群兮,期百岁而偕处。měi jūn zi qí dú bù qún xī,qī bǎi suì ér xié chù。
夫何孤鸾一朝而舞镜兮,悼亡赋而鬓霜。fū hé gū luán yī cháo ér wǔ jìng xī,dào wáng fù ér bìn shuāng。
念天秩之有典兮,幽明离隔其忍忘。niàn tiān zhì zhī yǒu diǎn xī,yōu míng lí gé qí rěn wàng。
冷辟邪而烬绝兮,叠旁行其蛛蟊。lěng pì xié ér jìn jué xī,dié páng xíng qí zhū máo。
耿松冈之夜月兮,尚欣欣以从舅姑之游。gěng sōng gāng zhī yè yuè xī,shàng xīn xīn yǐ cóng jiù gū zhī yóu。
悼人命其孰司兮,参大衍其非夭。dào rén mìng qí shú sī xī,cān dà yǎn qí fēi yāo。
信流芳之未沫兮,岂独华发而曰寿。xìn liú fāng zhī wèi mò xī,qǐ dú huá fā ér yuē shòu。
苟天理之可恃兮,君子之步其丹霄。gǒu tiān lǐ zhī kě shì xī,jūn zi zhī bù qí dān xiāo。
汤沐大国日可冀兮,尚足慰芳魂于一丘。tāng mù dà guó rì kě jì xī,shàng zú wèi fāng hún yú yī qiū。