古诗词

寄谢碧云张高士

程公许

临邛自昔多仙才,鹤鸣神丹夜昭回。lín qióng zì xī duō xiān cái,hè míng shén dān yè zhāo huí。
唐鸿都客尤奇俊,飞神碧落超蓬莱。táng hóng dōu kè yóu qí jùn,fēi shén bì luò chāo péng lái。
宋采石战强敌摧,少微褒封自公台。sòng cǎi shí zhàn qiáng dí cuī,shǎo wēi bāo fēng zì gōng tái。
玄风寥寥閟寒灰,那知轩髯张,心印今复传云来。xuán fēng liáo liáo bì hán huī,nà zhī xuān rán zhāng,xīn yìn jīn fù chuán yún lái。
儒释老氏鼎立如三才,凡囿形数由剸裁。rú shì lǎo shì dǐng lì rú sān cái,fán yòu xíng shù yóu tuán cái。
授非其人委烟埃,如碧云张亦异哉。shòu fēi qí rén wěi yān āi,rú bì yún zhāng yì yì zāi。
几年愿见心渴梅,吾徒笑我老尚孩。jǐ nián yuàn jiàn xīn kě méi,wú tú xiào wǒ lǎo shàng hái。
三生仿佛同侍劫刃台,羊肠百折何独行虺隤。sān shēng fǎng fú tóng shì jié rèn tái,yáng cháng bǎi zhé hé dú xíng huī tuí。
赤城醮盟三月斋,青云有梯攀崔嵬,星冠禹步旋斗魁。chì chéng jiào méng sān yuè zhāi,qīng yún yǒu tī pān cuī wéi,xīng guān yǔ bù xuán dòu kuí。
天门荡荡金碧堆,章函历上九虎开。tiān mén dàng dàng jīn bì duī,zhāng hán lì shàng jiǔ hǔ kāi。
津梁爽灵帝所哀,瞬息命令传风雷。jīn liáng shuǎng líng dì suǒ āi,shùn xī mìng lìng chuán fēng léi。
帝宸留侍非不佳,眷此浊海多劫灾。dì chén liú shì fēi bù jiā,juàn cǐ zhuó hǎi duō jié zāi。
力扶道法授沉埋,三千功行之积仙可阶。lì fú dào fǎ shòu chén mái,sān qiān gōng xíng zhī jī xiān kě jiē。
世人汩没井底蛙,各主其教相抵排。shì rén gǔ méi jǐng dǐ wā,gè zhǔ qí jiào xiāng dǐ pái。
吾师思以一理该,与我心契无复猜。wú shī sī yǐ yī lǐ gāi,yǔ wǒ xīn qì wú fù cāi。
何当岁晚弃置尘累,栖岩一龛烟云相与侪。hé dāng suì wǎn qì zhì chén lèi,qī yán yī kān yān yún xiāng yǔ chái。
芝术可庖露可杯,商略道蕴生死裁。zhī shù kě páo lù kě bēi,shāng lüè dào yùn shēng sǐ cái。
左携羡门安期右洪崖,超尘沙劫驭气凌九垓。zuǒ xié xiàn mén ān qī yòu hóng yá,chāo chén shā jié yù qì líng jiǔ gāi。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

和程及甫迎春三首

程公许

万生宁不念扶颠,涧壑今犹挽莫前。wàn shēng níng bù niàn fú diān,jiàn hè jīn yóu wǎn mò qián。
过眼舜华开落几,功名好在鬓皤然。guò yǎn shùn huá kāi luò jǐ,gōng míng hǎo zài bìn pó rán。

和虞沧江梅花四绝句

程公许

横枝借与月传神,相对无言自目成。héng zhī jiè yǔ yuè chuán shén,xiāng duì wú yán zì mù chéng。
好在玉壶清夜里,冷香孤艳浸空明。hǎo zài yù hú qīng yè lǐ,lěng xiāng gū yàn jìn kōng míng。

和虞沧江梅花四绝句

程公许

园林春到杳无踪,恰似灵犀一点通。yuán lín chūn dào yǎo wú zōng,qià shì líng xī yī diǎn tōng。
剩著新题问花信,从头二十四番风。shèng zhù xīn tí wèn huā xìn,cóng tóu èr shí sì fān fēng。

和虞沧江梅花四绝句

程公许

铜彝深养玉肤肌,更着图书绕四围。tóng yí shēn yǎng yù fū jī,gèng zhe tú shū rào sì wéi。
千古离骚谁与续,袭人清韵自芳菲。qiān gǔ lí sāo shuí yǔ xù,xí rén qīng yùn zì fāng fēi。

和虞沧江梅花四绝句

程公许

暖日笼寒意小忺,为君索笑一巡檐。nuǎn rì lóng hán yì xiǎo xiān,wèi jūn suǒ xiào yī xún yán。
细挼玉糁浮杯面,犹自诗肠未属厌。xì ruá yù sǎn fú bēi miàn,yóu zì shī cháng wèi shǔ yàn。

和司令洪文咏梅花两绝句

程公许

人间何处觅琼华,元住瑶池阿母家。rén jiān hé chù mì qióng huá,yuán zhù yáo chí ā mǔ jiā。
应念维摩室无侍,来随天女供天花。yīng niàn wéi mó shì wú shì,lái suí tiān nǚ gōng tiān huā。

和司令洪文咏梅花两绝句

程公许

旧游无处问芳华,身似禅僧处处家。jiù yóu wú chù wèn fāng huá,shēn shì chán sēng chù chù jiā。
聊共梅花娱岁晚,又催元日颂椒花。liáo gòng méi huā yú suì wǎn,yòu cuī yuán rì sòng jiāo huā。

再和

程公许

闻道溪桥涩欲干,黄昏缟袂不禁寒。wén dào xī qiáo sè yù gàn,huáng hūn gǎo mèi bù jìn hán。
爱之不见空搔首,玉立亭亭可得干。ài zhī bù jiàn kōng sāo shǒu,yù lì tíng tíng kě dé gàn。

再和

程公许

一冬已放酒杯乾,三复名章敌露寒。yī dōng yǐ fàng jiǔ bēi qián,sān fù míng zhāng dí lù hán。
著我瑶林琼树里,何须初雪画江干。zhù wǒ yáo lín qióng shù lǐ,hé xū chū xuě huà jiāng gàn。

和若水赋郡圃梅花三绝句

程公许

踏雪微吟分外清,蓝桥底处觅云英。tà xuě wēi yín fēn wài qīng,lán qiáo dǐ chù mì yún yīng。
客来何物供娱玩,竹叶新篘玉糁羹。kè lái hé wù gōng yú wán,zhú yè xīn chōu yù sǎn gēng。

和若水赋郡圃梅花三绝句

程公许

琼玉林中笑语亲,色香原不著根尘。qióng yù lín zhōng xiào yǔ qīn,sè xiāng yuán bù zhù gēn chén。
淡烟疏雨静相对,聊藉诗篇管领春。dàn yān shū yǔ jìng xiāng duì,liáo jí shī piān guǎn lǐng chūn。

和若水赋郡圃梅花三绝句

程公许

冰池媚影早春时,转眼累累子着枝。bīng chí mèi yǐng zǎo chūn shí,zhuǎn yǎn lèi lèi zi zhe zhī。
调饪可能无好手,太羹真味付谁知。diào rèn kě néng wú hǎo shǒu,tài gēng zhēn wèi fù shuí zhī。

程公许

和风酽日又清明,茶事惊呼探火新。hé fēng yàn rì yòu qīng míng,chá shì jīng hū tàn huǒ xīn。
整顿安舆扶鹤骨,晴郊满意赏青春。zhěng dùn ān yú fú hè gǔ,qíng jiāo mǎn yì shǎng qīng chūn。

程公许

琴鹤清风久寂寥,谷居忠愤绚银钩。qín hè qīng fēng jiǔ jì liáo,gǔ jū zhōng fèn xuàn yín gōu。
龛中片石费锥凿,还为两翁须点头。kān zhōng piàn shí fèi zhuī záo,hái wèi liǎng wēng xū diǎn tóu。

程公许

休问霜林鹤顶丹,空庭三尺绿新攒。xiū wèn shuāng lín hè dǐng dān,kōng tíng sān chǐ lǜ xīn zǎn。
从渠五老掀髯笑,我自与师盟岁寒。cóng qú wǔ lǎo xiān rán xiào,wǒ zì yǔ shī méng suì hán。