古诗词

寄谢碧云张高士

程公许

临邛自昔多仙才,鹤鸣神丹夜昭回。lín qióng zì xī duō xiān cái,hè míng shén dān yè zhāo huí。
唐鸿都客尤奇俊,飞神碧落超蓬莱。táng hóng dōu kè yóu qí jùn,fēi shén bì luò chāo péng lái。
宋采石战强敌摧,少微褒封自公台。sòng cǎi shí zhàn qiáng dí cuī,shǎo wēi bāo fēng zì gōng tái。
玄风寥寥閟寒灰,那知轩髯张,心印今复传云来。xuán fēng liáo liáo bì hán huī,nà zhī xuān rán zhāng,xīn yìn jīn fù chuán yún lái。
儒释老氏鼎立如三才,凡囿形数由剸裁。rú shì lǎo shì dǐng lì rú sān cái,fán yòu xíng shù yóu tuán cái。
授非其人委烟埃,如碧云张亦异哉。shòu fēi qí rén wěi yān āi,rú bì yún zhāng yì yì zāi。
几年愿见心渴梅,吾徒笑我老尚孩。jǐ nián yuàn jiàn xīn kě méi,wú tú xiào wǒ lǎo shàng hái。
三生仿佛同侍劫刃台,羊肠百折何独行虺隤。sān shēng fǎng fú tóng shì jié rèn tái,yáng cháng bǎi zhé hé dú xíng huī tuí。
赤城醮盟三月斋,青云有梯攀崔嵬,星冠禹步旋斗魁。chì chéng jiào méng sān yuè zhāi,qīng yún yǒu tī pān cuī wéi,xīng guān yǔ bù xuán dòu kuí。
天门荡荡金碧堆,章函历上九虎开。tiān mén dàng dàng jīn bì duī,zhāng hán lì shàng jiǔ hǔ kāi。
津梁爽灵帝所哀,瞬息命令传风雷。jīn liáng shuǎng líng dì suǒ āi,shùn xī mìng lìng chuán fēng léi。
帝宸留侍非不佳,眷此浊海多劫灾。dì chén liú shì fēi bù jiā,juàn cǐ zhuó hǎi duō jié zāi。
力扶道法授沉埋,三千功行之积仙可阶。lì fú dào fǎ shòu chén mái,sān qiān gōng xíng zhī jī xiān kě jiē。
世人汩没井底蛙,各主其教相抵排。shì rén gǔ méi jǐng dǐ wā,gè zhǔ qí jiào xiāng dǐ pái。
吾师思以一理该,与我心契无复猜。wú shī sī yǐ yī lǐ gāi,yǔ wǒ xīn qì wú fù cāi。
何当岁晚弃置尘累,栖岩一龛烟云相与侪。hé dāng suì wǎn qì zhì chén lèi,qī yán yī kān yān yún xiāng yǔ chái。
芝术可庖露可杯,商略道蕴生死裁。zhī shù kě páo lù kě bēi,shāng lüè dào yùn shēng sǐ cái。
左携羡门安期右洪崖,超尘沙劫驭气凌九垓。zuǒ xié xiàn mén ān qī yòu hóng yá,chāo chén shā jié yù qì líng jiǔ gāi。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

寒食上巳杂吟八章

程公许

万里弓旌喧特招,无能分合侣渔樵。wàn lǐ gōng jīng xuān tè zhāo,wú néng fēn hé lǚ yú qiáo。
论心幸有西邻老,拄杖敲门话寂寥。lùn xīn xìng yǒu xī lín lǎo,zhǔ zhàng qiāo mén huà jì liáo。

季夏郊墅即事

程公许

皛皛飞云挟暑骄,江郊幸可远烦嚣。xiǎo xiǎo fēi yún xié shǔ jiāo,jiāng jiāo xìng kě yuǎn fán xiāo。
道人方寸虚生白,燕几风清扇罢摇。dào rén fāng cùn xū shēng bái,yàn jǐ fēng qīng shàn bà yáo。

季夏郊墅即事

程公许

碧琅玕绕碧梧桐,面面轩窗面面风。bì láng gān rào bì wú tóng,miàn miàn xuān chuāng miàn miàn fēng。
剩著图书围几席,何妨门径拥蒿蓬。shèng zhù tú shū wéi jǐ xí,hé fáng mén jìng yōng hāo péng。

季夏郊墅即事

程公许

小筑新成面势宽,探囊羞涩一钱看。xiǎo zhù xīn chéng miàn shì kuān,tàn náng xiū sè yī qián kàn。
也知岁晚须栖宿,敢向明时咏考槃。yě zhī suì wǎn xū qī sù,gǎn xiàng míng shí yǒng kǎo pán。

季夏郊墅即事

程公许

手锄荒梗艺瑶华,敢觊诸公借齿牙。shǒu chú huāng gěng yì yáo huá,gǎn jì zhū gōng jiè chǐ yá。
通塞非人能计度,贞心只自保修姱。tōng sāi fēi rén néng jì dù,zhēn xīn zhǐ zì bǎo xiū kuā。

季夏郊墅即事

程公许

儒林冠冕国蓍龟,黄发同时二老归。rú lín guān miǎn guó shī guī,huáng fā tóng shí èr lǎo guī。
出处古今难一概,青天未可戴盆窥。chū chù gǔ jīn nán yī gài,qīng tiān wèi kě dài pén kuī。

季夏郊墅即事

程公许

午窗读倦枕书眠,起拆茶包手自煎。wǔ chuāng dú juàn zhěn shū mián,qǐ chāi chá bāo shǒu zì jiān。
大地众生愁暍死,清风一壑可能传。dà dì zhòng shēng chóu yē sǐ,qīng fēng yī hè kě néng chuán。

季夏郊墅即事

程公许

自随官牒却居闲,樵叟渔童惯往还。zì suí guān dié què jū xián,qiáo sǒu yú tóng guàn wǎng hái。
种竹且教疏见月,开窗莫遣碍看山。zhǒng zhú qiě jiào shū jiàn yuè,kāi chuāng mò qiǎn ài kàn shān。

季夏郊墅即事

程公许

性僻邻墙亦懒过,日长何事可销磨。xìng pì lín qiáng yì lǎn guò,rì zhǎng hé shì kě xiāo mó。
云蓝展向风棂写,恨未疏池养白鹅。yún lán zhǎn xiàng fēng líng xiě,hèn wèi shū chí yǎng bái é。

季夏郊墅即事

程公许

心闲万籁响韺茎,古调何人细与评。xīn xián wàn lài xiǎng yīng jīng,gǔ diào hé rén xì yǔ píng。
招手洪崖天万里,佩霞惝恍会瑶京。zhāo shǒu hóng yá tiān wàn lǐ,pèi xiá chǎng huǎng huì yáo jīng。

季夏郊墅即事

程公许

力贫藏得五车书,趁就炎歊晒壁鱼。lì pín cáng dé wǔ chē shū,chèn jiù yán xiāo shài bì yú。
安得身闲饶目力,年年铅椠课三馀。ān dé shēn xián ráo mù lì,nián nián qiān qiàn kè sān yú。

季夏郊墅即事

程公许

事业悠悠雪满头,流光那会与人谋。shì yè yōu yōu xuě mǎn tóu,liú guāng nà huì yǔ rén móu。
作劳输与田间叟,紫芋黄鸡满意秋。zuò láo shū yǔ tián jiān sǒu,zǐ yù huáng jī mǎn yì qiū。

季夏郊墅即事

程公许

怒雷送雨五更残,文石花藤探借寒。nù léi sòng yǔ wǔ gèng cán,wén shí huā téng tàn jiè hán。
腥秽百年须一洗,五云深处是长安。xīng huì bǎi nián xū yī xǐ,wǔ yún shēn chù shì zhǎng ān。

桂花

程公许

露香消渴桂花芳,天气偏饶八月凉。lù xiāng xiāo kě guì huā fāng,tiān qì piān ráo bā yuè liáng。
不是窅窊分得种,人间那得许清香。bù shì yǎo wā fēn dé zhǒng,rén jiān nà dé xǔ qīng xiāng。

桂花

程公许

一秋无雨亦无风,比似常年迥不同。yī qiū wú yǔ yì wú fēng,bǐ shì cháng nián jiǒng bù tóng。
鼻观了无分别想,道人结习本来空。bí guān le wú fēn bié xiǎng,dào rén jié xí běn lái kōng。