古诗词

寿悦斋李先生

程公许

君不见温公崇福十五年,上下千载书法严。jūn bù jiàn wēn gōng chóng fú shí wǔ nián,shàng xià qiān zài shū fǎ yán。
又不见蜀公静退不待耄,钟律制成天一笑。yòu bù jiàn shǔ gōng jìng tuì bù dài mào,zhōng lǜ zhì chéng tiān yī xiào。
乐则行之忧则违,出处无非圣之时。lè zé xíng zhī yōu zé wéi,chū chù wú fēi shèng zhī shí。
一朝都人拥马首,留相天子不得辞。yī cháo dōu rén yōng mǎ shǒu,liú xiāng tiān zi bù dé cí。
颍昌胡为屹不动,各以就去揭矩仪。yǐng chāng hú wèi yì bù dòng,gè yǐ jiù qù jiē jǔ yí。
悦斋先生天下士,琬琰琮璜国镇瑞。yuè zhāi xiān shēng tiān xià shì,wǎn yǎn cóng huáng guó zhèn ruì。
盛名姱节耀古今,岁晚松阶犹候对。shèng míng kuā jié yào gǔ jīn,suì wǎn sōng jiē yóu hòu duì。
时台剧谈锯蜚屑,志堂析疑■启钥。shí tái jù tán jù fēi xiè,zhì táng xī yí qǐ yào。
夜归风雨一龛灯,目电窥书光烁烁。yè guī fēng yǔ yī kān dēng,mù diàn kuī shū guāng shuò shuò。
禹贡山川如指掌,漆园之解无郭象。yǔ gòng shān chuān rú zhǐ zhǎng,qī yuán zhī jiě wú guō xiàng。
更将次五订箕畴,不妨后觉勤钻仰。gèng jiāng cì wǔ dìng jī chóu,bù fáng hòu jué qín zuān yǎng。
年来岷峨殊怆悽,公与洁斋名德齐。nián lái mín é shū chuàng qī,gōng yǔ jié zhāi míng dé qí。
长庚磊磊配晓月,士有司命国蔡蓍。zhǎng gēng lěi lěi pèi xiǎo yuè,shì yǒu sī mìng guó cài shī。
卧架诗书差足乐,凭高忍见楚氛恶。wò jià shī shū chà zú lè,píng gāo rěn jiàn chǔ fēn è。
岂不望公勇拂衣,正恐百姓须公活。qǐ bù wàng gōng yǒng fú yī,zhèng kǒng bǎi xìng xū gōng huó。
愿公相业追元祐,以一至诚服雄狡。yuàn gōng xiāng yè zhuī yuán yòu,yǐ yī zhì chéng fú xióng jiǎo。
愿公眉寿如东轩,黄发皤皤国元老。yuàn gōng méi shòu rú dōng xuān,huáng fā pó pó guó yuán lǎo。
云蒸雨族霈作霖,贤以类聚治乃兴。yún zhēng yǔ zú pèi zuò lín,xián yǐ lèi jù zhì nǎi xīng。
卷舒在公亦何心,四海矫首西山岑。juǎn shū zài gōng yì hé xīn,sì hǎi jiǎo shǒu xī shān cén。
薰风自南一披襟,起舞称寿千黄金。xūn fēng zì nán yī pī jīn,qǐ wǔ chēng shòu qiān huáng jīn。
洗耳五弦虞氏琴,为公缓轸歌嗣音。xǐ ěr wǔ xián yú shì qín,wèi gōng huǎn zhěn gē sì yīn。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

晚晴登楼和叔存侄

程公许

一秋吟思奈天悭,醉面无因点缬斑。yī qiū yín sī nài tiān qiān,zuì miàn wú yīn diǎn xié bān。
衮衮簿书成底事,朝来爽气在西山。gǔn gǔn bù shū chéng dǐ shì,cháo lái shuǎng qì zài xī shān。

晚晴登楼和叔存侄

程公许

锥刀较计我何曾,商略人生且摸棱。zhuī dāo jiào jì wǒ hé céng,shāng lüè rén shēng qiě mō léng。
九万里风鹏背阔,倚栏不隔碧霄层。jiǔ wàn lǐ fēng péng bèi kuò,yǐ lán bù gé bì xiāo céng。

又雨霁登楼

程公许

雨霁凭栏物色佳,鬅鬙叠嶂敛烟霾。yǔ jì píng lán wù sè jiā,péng sēng dié zhàng liǎn yān mái。
羁愁要著谁陶写,且把昏眵为一揩。jī chóu yào zhù shuí táo xiě,qiě bǎ hūn chī wèi yī kāi。

晚日

程公许

西崦落照晕金钲,敛退痴云作嫩晴。xī yān luò zhào yūn jīn zhēng,liǎn tuì chī yún zuò nèn qíng。
忽忽暝烟行十里,前头灯火是鹃城。hū hū míng yān xíng shí lǐ,qián tóu dēng huǒ shì juān chéng。

五月十九日夜雨

程公许

三日炎歊不可当,一宵风雨夜微凉。sān rì yán xiāo bù kě dāng,yī xiāo fēng yǔ yè wēi liáng。
群龙莫吝为霖手,且与乾坤洗战场。qún lóng mò lìn wèi lín shǒu,qiě yǔ qián kūn xǐ zhàn chǎng。

三溪阴雨青山一峰穹秀可爱

程公许

山色溪流共蔚蓝,此中有句为谁参。shān sè xī liú gòng wèi lán,cǐ zhōng yǒu jù wèi shuí cān。
老蛟喷雾舒还敛,依旧搀空碧玉簪。lǎo jiāo pēn wù shū hái liǎn,yī jiù chān kōng bì yù zān。

上朝天坡

程公许

旧游幕府无馀俸,载得云根几片归。jiù yóu mù fǔ wú yú fèng,zài dé yún gēn jǐ piàn guī。
爱此嵚嵜苍玉质,剩判莎屩滑烟飞。ài cǐ qīn qí cāng yù zhì,shèng pàn shā juē huá yān fēi。

过茶坡栗坡回望平川杳霭

程公许

上到茶坡又栗坡,瘦筇倚倦碧嵯峨。shàng dào chá pō yòu lì pō,shòu qióng yǐ juàn bì cuó é。
那知一片烟云澹,望眼偏于此处多。nà zhī yī piàn yān yún dàn,wàng yǎn piān yú cǐ chù duō。

和眉山杨清父龙渊小舫四绝句

程公许

谁能投笔规万户,但可短篷称散人。shuí néng tóu bǐ guī wàn hù,dàn kě duǎn péng chēng sàn rén。
偪侧世途何处避,千金难买是闲身。bī cè shì tú hé chù bì,qiān jīn nán mǎi shì xián shēn。

和眉山杨清父龙渊小舫四绝句

程公许

婵娟倚市为谁好,膏火置身空自煎。chán juān yǐ shì wèi shuí hǎo,gāo huǒ zhì shēn kōng zì jiān。
何似濯缨歌一曲,秋江淼淼碧如天。hé shì zhuó yīng gē yī qū,qiū jiāng miǎo miǎo bì rú tiān。

题西林寺

程公许

觌面江干千尺像,一州胜处说西林。dí miàn jiāng gàn qiān chǐ xiàng,yī zhōu shèng chù shuō xī lín。
雪涛欲验青衣涨,步转云堂向后寻。xuě tāo yù yàn qīng yī zhǎng,bù zhuǎn yún táng xiàng hòu xún。

小圃茅亭初成即事十绝句

程公许

手斸西墙择地偏,疏篁惯与养风烟。shǒu zhǔ xī qiáng zé dì piān,shū huáng guàn yǔ yǎng fēng yān。
锄荒当得经纶否,聊作仙曹小有天。chú huāng dāng dé jīng lún fǒu,liáo zuò xiān cáo xiǎo yǒu tiān。

小圃茅亭初成即事十绝句

程公许

一时花木斩新栽,露萼烟苞逐渐开。yī shí huā mù zhǎn xīn zāi,lù è yān bāo zhú jiàn kāi。
好事人人能爱惜,莫教容易拥蒿莱。hǎo shì rén rén néng ài xī,mò jiào róng yì yōng hāo lái。

小圃茅亭初成即事十绝句

程公许

小筑分明是隐沦,何妨随分乐青春。xiǎo zhù fēn míng shì yǐn lún,hé fáng suí fēn lè qīng chūn。
诸君莫笑茅茨陋,野意萧疏更觉真。zhū jūn mò xiào máo cí lòu,yě yì xiāo shū gèng jué zhēn。

小圃茅亭初成即事十绝句

程公许

诗情不惯吏尘嚣,心事偏耽野趣幽。shī qíng bù guàn lì chén xiāo,xīn shì piān dān yě qù yōu。
纵使酒尊空北海,客来一笑也风流。zòng shǐ jiǔ zūn kōng běi hǎi,kè lái yī xiào yě fēng liú。