古诗词

寿漕使者权帅黄大监

程公许

金华仙人紫绮裘,朝戏三山暮十洲。jīn huá xiān rén zǐ qǐ qiú,cháo xì sān shān mù shí zhōu。
偶经剑浦弭节留,浪花喷雪跃两虬。ǒu jīng jiàn pǔ mǐ jié liú,làng huā pēn xuě yuè liǎng qiú。
海若禠气冯夷愁,精英为公一日收。hǎi ruò sī qì féng yí chóu,jīng yīng wèi gōng yī rì shōu。
义理之窟探鲁邹,词章之工迫韩欧。yì lǐ zhī kū tàn lǔ zōu,cí zhāng zhī gōng pò hán ōu。
荣途砥平不停辀,盛名何自彻冕旒。róng tú dǐ píng bù tíng zhōu,shèng míng hé zì chè miǎn liú。
粉省赐香馥衣裯,万里持节宽顾忧。fěn shěng cì xiāng fù yī chóu,wàn lǐ chí jié kuān gù yōu。
更烦幕府开碧油,文书堆案如陵丘。gèng fán mù fǔ kāi bì yóu,wén shū duī àn rú líng qiū。
焦心靡惮勤咨诹,宾朋遝进奚所求。jiāo xīn mí dàn qín zī zōu,bīn péng tà jìn xī suǒ qiú。
否臧吾岂无阳秋,吏奸胆破民病瘳。fǒu zāng wú qǐ wú yáng qiū,lì jiān dǎn pò mín bìng chōu。
肯綮可见才刃优,孰知学富用力周,取之不穷茧丝抽。kěn qǐ kě jiàn cái rèn yōu,shú zhī xué fù yòng lì zhōu,qǔ zhī bù qióng jiǎn sī chōu。
宝书移监交置邮,斗水那能局吞舟。bǎo shū yí jiān jiāo zhì yóu,dòu shuǐ nà néng jú tūn zhōu。
事机鼎来宁易投,紫清侧席渴告犹。shì jī dǐng lái níng yì tóu,zǐ qīng cè xí kě gào yóu。
东风破冷初和柔,皇览揆度当孟陬。dōng fēng pò lěng chū hé róu,huáng lǎn kuí dù dāng mèng zōu。
矞云我亦分馀庥,无阶称寿?玉瓯。yù yún wǒ yì fēn yú xiū,wú jiē chēng shòu yù ōu。
眼明西南百尺楼,绣天锦地十六州。yǎn míng xī nán bǎi chǐ lóu,xiù tiān jǐn dì shí liù zhōu。
雅拜何以祈宠休,早徵环召飞鹄头。yǎ bài hé yǐ qí chǒng xiū,zǎo zhēng huán zhào fēi gǔ tóu。
颍川归趣鼎铉调,伟业定自追前修。yǐng chuān guī qù dǐng xuàn diào,wěi yè dìng zì zhuī qián xiū。
承家有子文炳彪,灯灯之传天与谋。chéng jiā yǒu zi wén bǐng biāo,dēng dēng zhī chuán tiān yǔ móu。
殿前峨冠进鸿畴,杏园亦复联俊游。diàn qián é guān jìn hóng chóu,xìng yuán yì fù lián jùn yóu。
斯文寿脉江汉流,何羡韦平世通侯。sī wén shòu mài jiāng hàn liú,hé xiàn wéi píng shì tōng hóu。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

寒食上巳杂吟八章

程公许

万里弓旌喧特招,无能分合侣渔樵。wàn lǐ gōng jīng xuān tè zhāo,wú néng fēn hé lǚ yú qiáo。
论心幸有西邻老,拄杖敲门话寂寥。lùn xīn xìng yǒu xī lín lǎo,zhǔ zhàng qiāo mén huà jì liáo。

季夏郊墅即事

程公许

皛皛飞云挟暑骄,江郊幸可远烦嚣。xiǎo xiǎo fēi yún xié shǔ jiāo,jiāng jiāo xìng kě yuǎn fán xiāo。
道人方寸虚生白,燕几风清扇罢摇。dào rén fāng cùn xū shēng bái,yàn jǐ fēng qīng shàn bà yáo。

季夏郊墅即事

程公许

碧琅玕绕碧梧桐,面面轩窗面面风。bì láng gān rào bì wú tóng,miàn miàn xuān chuāng miàn miàn fēng。
剩著图书围几席,何妨门径拥蒿蓬。shèng zhù tú shū wéi jǐ xí,hé fáng mén jìng yōng hāo péng。

季夏郊墅即事

程公许

小筑新成面势宽,探囊羞涩一钱看。xiǎo zhù xīn chéng miàn shì kuān,tàn náng xiū sè yī qián kàn。
也知岁晚须栖宿,敢向明时咏考槃。yě zhī suì wǎn xū qī sù,gǎn xiàng míng shí yǒng kǎo pán。

季夏郊墅即事

程公许

手锄荒梗艺瑶华,敢觊诸公借齿牙。shǒu chú huāng gěng yì yáo huá,gǎn jì zhū gōng jiè chǐ yá。
通塞非人能计度,贞心只自保修姱。tōng sāi fēi rén néng jì dù,zhēn xīn zhǐ zì bǎo xiū kuā。

季夏郊墅即事

程公许

儒林冠冕国蓍龟,黄发同时二老归。rú lín guān miǎn guó shī guī,huáng fā tóng shí èr lǎo guī。
出处古今难一概,青天未可戴盆窥。chū chù gǔ jīn nán yī gài,qīng tiān wèi kě dài pén kuī。

季夏郊墅即事

程公许

午窗读倦枕书眠,起拆茶包手自煎。wǔ chuāng dú juàn zhěn shū mián,qǐ chāi chá bāo shǒu zì jiān。
大地众生愁暍死,清风一壑可能传。dà dì zhòng shēng chóu yē sǐ,qīng fēng yī hè kě néng chuán。

季夏郊墅即事

程公许

自随官牒却居闲,樵叟渔童惯往还。zì suí guān dié què jū xián,qiáo sǒu yú tóng guàn wǎng hái。
种竹且教疏见月,开窗莫遣碍看山。zhǒng zhú qiě jiào shū jiàn yuè,kāi chuāng mò qiǎn ài kàn shān。

季夏郊墅即事

程公许

性僻邻墙亦懒过,日长何事可销磨。xìng pì lín qiáng yì lǎn guò,rì zhǎng hé shì kě xiāo mó。
云蓝展向风棂写,恨未疏池养白鹅。yún lán zhǎn xiàng fēng líng xiě,hèn wèi shū chí yǎng bái é。

季夏郊墅即事

程公许

心闲万籁响韺茎,古调何人细与评。xīn xián wàn lài xiǎng yīng jīng,gǔ diào hé rén xì yǔ píng。
招手洪崖天万里,佩霞惝恍会瑶京。zhāo shǒu hóng yá tiān wàn lǐ,pèi xiá chǎng huǎng huì yáo jīng。

季夏郊墅即事

程公许

力贫藏得五车书,趁就炎歊晒壁鱼。lì pín cáng dé wǔ chē shū,chèn jiù yán xiāo shài bì yú。
安得身闲饶目力,年年铅椠课三馀。ān dé shēn xián ráo mù lì,nián nián qiān qiàn kè sān yú。

季夏郊墅即事

程公许

事业悠悠雪满头,流光那会与人谋。shì yè yōu yōu xuě mǎn tóu,liú guāng nà huì yǔ rén móu。
作劳输与田间叟,紫芋黄鸡满意秋。zuò láo shū yǔ tián jiān sǒu,zǐ yù huáng jī mǎn yì qiū。

季夏郊墅即事

程公许

怒雷送雨五更残,文石花藤探借寒。nù léi sòng yǔ wǔ gèng cán,wén shí huā téng tàn jiè hán。
腥秽百年须一洗,五云深处是长安。xīng huì bǎi nián xū yī xǐ,wǔ yún shēn chù shì zhǎng ān。

桂花

程公许

露香消渴桂花芳,天气偏饶八月凉。lù xiāng xiāo kě guì huā fāng,tiān qì piān ráo bā yuè liáng。
不是窅窊分得种,人间那得许清香。bù shì yǎo wā fēn dé zhǒng,rén jiān nà dé xǔ qīng xiāng。

桂花

程公许

一秋无雨亦无风,比似常年迥不同。yī qiū wú yǔ yì wú fēng,bǐ shì cháng nián jiǒng bù tóng。
鼻观了无分别想,道人结习本来空。bí guān le wú fēn bié xiǎng,dào rén jié xí běn lái kōng。