古诗词

寿制使董侍郎

程公许

秋云阴阴压边城,秋风飒飒飞边尘。qiū yún yīn yīn yā biān chéng,qiū fēng sà sà fēi biān chén。
淮堧夕烽连岘首,往来羽檄无时停。huái ruán xī fēng lián xiàn shǒu,wǎng lái yǔ xí wú shí tíng。
那知筹边楼上一长啸,环六十郡皆阳春。nà zhī chóu biān lóu shàng yī zhǎng xiào,huán liù shí jùn jiē yáng chūn。
老翁哺儿夸说尹,连年我仓歌既盈。lǎo wēng bǔ ér kuā shuō yǐn,lián nián wǒ cāng gē jì yíng。
皇明如在殿西角,恩许借留为福星。huáng míng rú zài diàn xī jiǎo,ēn xǔ jiè liú wèi fú xīng。
六弧标庆当揆度,载途鼎沸歌谣声。liù hú biāo qìng dāng kuí dù,zài tú dǐng fèi gē yáo shēng。
请公细酌成都酒,拄笏看度西山云。qǐng gōng xì zhuó chéng dōu jiǔ,zhǔ hù kàn dù xī shān yún。
只将祭酒瞪目意,坐镇坤轴如砥平。zhǐ jiāng jì jiǔ dèng mù yì,zuò zhèn kūn zhóu rú dǐ píng。
可怜儿辈见坎井,孰知我公身远万里心朝廷。kě lián ér bèi jiàn kǎn jǐng,shú zhī wǒ gōng shēn yuǎn wàn lǐ xīn cháo tíng。
天生人物关运数,岂为尔较山重轻。tiān shēng rén wù guān yùn shù,qǐ wèi ěr jiào shān zhòng qīng。
浙江时巡今四叶,上流地险如建瓴。zhè jiāng shí xún jīn sì yè,shàng liú dì xiǎn rú jiàn líng。
强敌逆天天久厌,力困尚逞牙距狞。qiáng dí nì tiān tiān jiǔ yàn,lì kùn shàng chěng yá jù níng。
胆折栈云不敢向,介胄酣眠宵彻明。dǎn zhé zhàn yún bù gǎn xiàng,jiè zhòu hān mián xiāo chè míng。
雅知折冲妙方略,胸中历历不啻风雪身经行。yǎ zhī zhé chōng miào fāng lüè,xiōng zhōng lì lì bù chì fēng xuě shēn jīng xíng。
我闻四海如一体,手足虽异脉络元相亲。wǒ wén sì hǎi rú yī tǐ,shǒu zú suī yì mài luò yuán xiāng qīn。
痒疴何适不关我,仁者顷刻安得宁。yǎng kē hé shì bù guān wǒ,rén zhě qǐng kè ān dé níng。
吾皇盛德尧舜主,包瑕匿垢韬厥灵。wú huáng shèng dé yáo shùn zhǔ,bāo xiá nì gòu tāo jué líng。
一朝震怒诏薄伐,天戈所指壶浆迎。yī cháo zhèn nù zhào báo fá,tiān gē suǒ zhǐ hú jiāng yíng。
西南倚公九鼎重,草木亦自知威名。xī nán yǐ gōng jiǔ dǐng zhòng,cǎo mù yì zì zhī wēi míng。
宝书斑斓真学士,阵图指授诸将军。bǎo shū bān lán zhēn xué shì,zhèn tú zhǐ shòu zhū jiāng jūn。
频来宠光对赫奕,富有学问规经纶。pín lái chǒng guāng duì hè yì,fù yǒu xué wèn guī jīng lún。
蜀才自昔比齐鲁,公既崇学扬其文。shǔ cái zì xī bǐ qí lǔ,gōng jì chóng xué yáng qí wén。
更须度外广物色,声病未可拘豪英。gèng xū dù wài guǎng wù sè,shēng bìng wèi kě jū háo yīng。
蜀民生理日艰急,公既减贱矜其贫。shǔ mín shēng lǐ rì jiān jí,gōng jì jiǎn jiàn jīn qí pín。
张弓何时可复弛,一分可宽宽一分。zhāng gōng hé shí kě fù chí,yī fēn kě kuān kuān yī fēn。
蜀边储峙仅虚籍,公既檄吏探其囷。shǔ biān chǔ zhì jǐn xū jí,gōng jì xí lì tàn qí qūn。
馈粮千里忧不继,渭上可无人杂耕。kuì liáng qiān lǐ yōu bù jì,wèi shàng kě wú rén zá gēng。
蜀兵十万今有几,公既选练蒐其精。shǔ bīng shí wàn jīn yǒu jǐ,gōng jì xuǎn liàn sōu qí jīng。
将骄易置端在我,尾大安得平如衡。jiāng jiāo yì zhì duān zài wǒ,wěi dà ān dé píng rú héng。
公心浑如古井水,沄沄外物何关情。gōng xīn hún rú gǔ jǐng shuǐ,yún yún wài wù hé guān qíng。
公才信是涧壑松,大厦安乐扶其倾。gōng cái xìn shì jiàn hè sōng,dà shà ān lè fú qí qīng。
勿谓蜀汉弹丸土,酂侯用之开西京。wù wèi shǔ hàn dàn wán tǔ,cuó hóu yòng zhī kāi xī jīng。
间关武侯亦良苦,千古大分垂丹青。jiān guān wǔ hóu yì liáng kǔ,qiān gǔ dà fēn chuí dān qīng。
愿公为国一引手,饥食渴饮心经营。yuàn gōng wèi guó yī yǐn shǒu,jī shí kě yǐn xīn jīng yíng。
从前规模会展拓,盖世事业看峥嵘。cóng qián guī mó huì zhǎn tuò,gài shì shì yè kàn zhēng róng。
旆旌扬风出子午,笳鼓动地超三秦。pèi jīng yáng fēng chū zi wǔ,jiā gǔ dòng dì chāo sān qín。
毋使酂侯武侯得专美,蜀山岂无齐天之石可磨亦可铭。wú shǐ cuó hóu wǔ hóu dé zhuān měi,shǔ shān qǐ wú qí tiān zhī shí kě mó yì kě míng。
少徐带砺河山盟,命圭相印酬元勋,胙土奕叶疏恩荣。shǎo xú dài lì hé shān méng,mìng guī xiāng yìn chóu yuán xūn,zuò tǔ yì yè shū ēn róng。
却归麻坛之山命仙侣,脯麟酌醴一曲歌长生。què guī má tán zhī shān mìng xiān lǚ,pú lín zhuó lǐ yī qū gē zhǎng shēng。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

晚晴登楼和叔存侄

程公许

一秋吟思奈天悭,醉面无因点缬斑。yī qiū yín sī nài tiān qiān,zuì miàn wú yīn diǎn xié bān。
衮衮簿书成底事,朝来爽气在西山。gǔn gǔn bù shū chéng dǐ shì,cháo lái shuǎng qì zài xī shān。

晚晴登楼和叔存侄

程公许

锥刀较计我何曾,商略人生且摸棱。zhuī dāo jiào jì wǒ hé céng,shāng lüè rén shēng qiě mō léng。
九万里风鹏背阔,倚栏不隔碧霄层。jiǔ wàn lǐ fēng péng bèi kuò,yǐ lán bù gé bì xiāo céng。

又雨霁登楼

程公许

雨霁凭栏物色佳,鬅鬙叠嶂敛烟霾。yǔ jì píng lán wù sè jiā,péng sēng dié zhàng liǎn yān mái。
羁愁要著谁陶写,且把昏眵为一揩。jī chóu yào zhù shuí táo xiě,qiě bǎ hūn chī wèi yī kāi。

晚日

程公许

西崦落照晕金钲,敛退痴云作嫩晴。xī yān luò zhào yūn jīn zhēng,liǎn tuì chī yún zuò nèn qíng。
忽忽暝烟行十里,前头灯火是鹃城。hū hū míng yān xíng shí lǐ,qián tóu dēng huǒ shì juān chéng。

五月十九日夜雨

程公许

三日炎歊不可当,一宵风雨夜微凉。sān rì yán xiāo bù kě dāng,yī xiāo fēng yǔ yè wēi liáng。
群龙莫吝为霖手,且与乾坤洗战场。qún lóng mò lìn wèi lín shǒu,qiě yǔ qián kūn xǐ zhàn chǎng。

三溪阴雨青山一峰穹秀可爱

程公许

山色溪流共蔚蓝,此中有句为谁参。shān sè xī liú gòng wèi lán,cǐ zhōng yǒu jù wèi shuí cān。
老蛟喷雾舒还敛,依旧搀空碧玉簪。lǎo jiāo pēn wù shū hái liǎn,yī jiù chān kōng bì yù zān。

上朝天坡

程公许

旧游幕府无馀俸,载得云根几片归。jiù yóu mù fǔ wú yú fèng,zài dé yún gēn jǐ piàn guī。
爱此嵚嵜苍玉质,剩判莎屩滑烟飞。ài cǐ qīn qí cāng yù zhì,shèng pàn shā juē huá yān fēi。

过茶坡栗坡回望平川杳霭

程公许

上到茶坡又栗坡,瘦筇倚倦碧嵯峨。shàng dào chá pō yòu lì pō,shòu qióng yǐ juàn bì cuó é。
那知一片烟云澹,望眼偏于此处多。nà zhī yī piàn yān yún dàn,wàng yǎn piān yú cǐ chù duō。

和眉山杨清父龙渊小舫四绝句

程公许

谁能投笔规万户,但可短篷称散人。shuí néng tóu bǐ guī wàn hù,dàn kě duǎn péng chēng sàn rén。
偪侧世途何处避,千金难买是闲身。bī cè shì tú hé chù bì,qiān jīn nán mǎi shì xián shēn。

和眉山杨清父龙渊小舫四绝句

程公许

婵娟倚市为谁好,膏火置身空自煎。chán juān yǐ shì wèi shuí hǎo,gāo huǒ zhì shēn kōng zì jiān。
何似濯缨歌一曲,秋江淼淼碧如天。hé shì zhuó yīng gē yī qū,qiū jiāng miǎo miǎo bì rú tiān。

题西林寺

程公许

觌面江干千尺像,一州胜处说西林。dí miàn jiāng gàn qiān chǐ xiàng,yī zhōu shèng chù shuō xī lín。
雪涛欲验青衣涨,步转云堂向后寻。xuě tāo yù yàn qīng yī zhǎng,bù zhuǎn yún táng xiàng hòu xún。

小圃茅亭初成即事十绝句

程公许

手斸西墙择地偏,疏篁惯与养风烟。shǒu zhǔ xī qiáng zé dì piān,shū huáng guàn yǔ yǎng fēng yān。
锄荒当得经纶否,聊作仙曹小有天。chú huāng dāng dé jīng lún fǒu,liáo zuò xiān cáo xiǎo yǒu tiān。

小圃茅亭初成即事十绝句

程公许

一时花木斩新栽,露萼烟苞逐渐开。yī shí huā mù zhǎn xīn zāi,lù è yān bāo zhú jiàn kāi。
好事人人能爱惜,莫教容易拥蒿莱。hǎo shì rén rén néng ài xī,mò jiào róng yì yōng hāo lái。

小圃茅亭初成即事十绝句

程公许

小筑分明是隐沦,何妨随分乐青春。xiǎo zhù fēn míng shì yǐn lún,hé fáng suí fēn lè qīng chūn。
诸君莫笑茅茨陋,野意萧疏更觉真。zhū jūn mò xiào máo cí lòu,yě yì xiāo shū gèng jué zhēn。

小圃茅亭初成即事十绝句

程公许

诗情不惯吏尘嚣,心事偏耽野趣幽。shī qíng bù guàn lì chén xiāo,xīn shì piān dān yě qù yōu。
纵使酒尊空北海,客来一笑也风流。zòng shǐ jiǔ zūn kōng běi hǎi,kè lái yī xiào yě fēng liú。