古诗词

上后溪刘阁学

程公许

如来藏有大经卷,无古无今无成坏。rú lái cáng yǒu dà jīng juǎn,wú gǔ wú jīn wú chéng huài。
卷之可纳一毫端,舒之弥纶于法界。juǎn zhī kě nà yī háo duān,shū zhī mí lún yú fǎ jiè。
众生与佛同受持,谓有定法便虚假。zhòng shēng yǔ fú tóng shòu chí,wèi yǒu dìng fǎ biàn xū jiǎ。
祇园食饱洗钵坐,何曾有意一场话。qí yuán shí bǎo xǐ bō zuò,hé céng yǒu yì yī chǎng huà。
空生强起凿太虚,立字安名为般若。kōng shēng qiáng qǐ záo tài xū,lì zì ān míng wèi bān ruò。
三十二相不可著,况有卵胎并湿化。sān shí èr xiāng bù kě zhù,kuàng yǒu luǎn tāi bìng shī huà。
要知人与法俱空,何须到岸筏方舍。yào zhī rén yǔ fǎ jù kōng,hé xū dào àn fá fāng shě。
双林大士更周遮,来对萧翁闲拍报。shuāng lín dà shì gèng zhōu zhē,lái duì xiāo wēng xián pāi bào。
至今唱颂四十九,同此经传四天下。zhì jīn chàng sòng sì shí jiǔ,tóng cǐ jīng chuán sì tiān xià。
稽首后溪老尊宿,第一义谛最深解。jī shǒu hòu xī lǎo zūn sù,dì yī yì dì zuì shēn jiě。
以宿誓愿悲济心,具坚固力清净戒。yǐ sù shì yuàn bēi jì xīn,jù jiān gù lì qīng jìng jiè。
父子孙曾一道场,良窳精粗大炉冶。fù zi sūn céng yī dào chǎng,liáng yǔ jīng cū dà lú yě。
彩衣堂上春融融,后先十日?寿斝。cǎi yī táng shàng chūn róng róng,hòu xiān shí rì shòu jiǎ。
耆龄天为开九帙,后学心知宗大雅。qí líng tiān wèi kāi jiǔ zhì,hòu xué xīn zhī zōng dà yǎ。
吾亲千里意勤劬,授我轴书字端楷。wú qīn qiān lǐ yì qín qú,shòu wǒ zhóu shū zì duān kǎi。
金银绚烂满云蓝,是不诳语真语者。jīn yín xuàn làn mǎn yún lán,shì bù kuáng yǔ zhēn yǔ zhě。
鬼神秘护知几年,持以寿翁翁勿诧。guǐ shén mì hù zhī jǐ nián,chí yǐ shòu wēng wēng wù chà。
愿翁觉性日圆明,愿翁眉寿备纯嘏。yuàn wēng jué xìng rì yuán míng,yuàn wēng méi shòu bèi chún gǔ。
如金刚体不可坏,以大方便福朝野。rú jīn gāng tǐ bù kě huài,yǐ dà fāng biàn fú cháo yě。
亦愿吾亲寿似翁,岁岁持觞拜堂下。yì yuàn wú qīn shòu shì wēng,suì suì chí shāng bài táng xià。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

安人赵氏哀词

程公许

商飙之萧瑟兮,百草莽其披离。shāng biāo zhī xiāo sè xī,bǎi cǎo mǎng qí pī lí。
何深林之敷蕙兮,蔼芳华其不亏。hé shēn lín zhī fū huì xī,ǎi fāng huá qí bù kuī。
物有生而专美兮,岂伊人而不然。wù yǒu shēng ér zhuān měi xī,qǐ yī rén ér bù rán。
阒浚房其窈窕兮,非从夫将孰称贤。qù jùn fáng qí yǎo tiǎo xī,fēi cóng fū jiāng shú chēng xián。
媚璇源之驶浏兮,四仙之峰其巀嶪。mèi xuán yuán zhī shǐ liú xī,sì xiān zhī fēng qí jié yè。
衮衣蔼其硕肤兮,笄珈配之炜晔。gǔn yī ǎi qí shuò fū xī,jī jiā pèi zhī wěi yè。
有斋季女淑且明兮,天作之对奚苟求。yǒu zhāi jì nǚ shū qiě míng xī,tiān zuò zhī duì xī gǒu qiú。
懿玉屏之有孙兮,嗣宽闲之洁修。yì yù píng zhī yǒu sūn xī,sì kuān xián zhī jié xiū。
面嘉命其必敬戒兮,庶几君子之好逑。miàn jiā mìng qí bì jìng jiè xī,shù jǐ jūn zi zhī hǎo qiú。
歌福履之将兮,咏室家之宜。gē fú lǚ zhī jiāng xī,yǒng shì jiā zhī yí。
敝屣珠玉吾何有兮,佩礼义而服书诗。bì xǐ zhū yù wú hé yǒu xī,pèi lǐ yì ér fú shū shī。
顾俗好之骛荣兮,得则盈而失则沮。gù sú hǎo zhī wù róng xī,dé zé yíng ér shī zé jǔ。
美君子其独不群兮,期百岁而偕处。měi jūn zi qí dú bù qún xī,qī bǎi suì ér xié chù。
夫何孤鸾一朝而舞镜兮,悼亡赋而鬓霜。fū hé gū luán yī cháo ér wǔ jìng xī,dào wáng fù ér bìn shuāng。
念天秩之有典兮,幽明离隔其忍忘。niàn tiān zhì zhī yǒu diǎn xī,yōu míng lí gé qí rěn wàng。
冷辟邪而烬绝兮,叠旁行其蛛蟊。lěng pì xié ér jìn jué xī,dié páng xíng qí zhū máo。
耿松冈之夜月兮,尚欣欣以从舅姑之游。gěng sōng gāng zhī yè yuè xī,shàng xīn xīn yǐ cóng jiù gū zhī yóu。
悼人命其孰司兮,参大衍其非夭。dào rén mìng qí shú sī xī,cān dà yǎn qí fēi yāo。
信流芳之未沫兮,岂独华发而曰寿。xìn liú fāng zhī wèi mò xī,qǐ dú huá fā ér yuē shòu。
苟天理之可恃兮,君子之步其丹霄。gǒu tiān lǐ zhī kě shì xī,jūn zi zhī bù qí dān xiāo。
汤沐大国日可冀兮,尚足慰芳魂于一丘。tāng mù dà guó rì kě jì xī,shàng zú wèi fāng hún yú yī qiū。