古诗词

东川节度歌

程公许

东川节度兵马雄,我尝闻之浣溪翁。dōng chuān jié dù bīng mǎ xióng,wǒ cháng wén zhī huàn xī wēng。
五百年间人事纷变灭,惟有青山衮衮今古同。wǔ bǎi nián jiān rén shì fēn biàn miè,wéi yǒu qīng shān gǔn gǔn jīn gǔ tóng。
春官侍郎李太史,沃丝昔日来观风。chūn guān shì láng lǐ tài shǐ,wò sī xī rì lái guān fēng。
八年俯仰一炊黍,蔚蓝台上烟雨愁溟蒙。bā nián fǔ yǎng yī chuī shǔ,wèi lán tái shàng yān yǔ chóu míng méng。
棠郊蔽芾公所憩,还有竹骑驰儿童。táng jiāo bì fèi gōng suǒ qì,hái yǒu zhú qí chí ér tóng。
是时北尘转骚屑,绿林之寇纷内讧。shì shí běi chén zhuǎn sāo xiè,lǜ lín zhī kòu fēn nèi hòng。
洛波殷雷跃双龙,遂也长公潼少公。luò bō yīn léi yuè shuāng lóng,suì yě zhǎng gōng tóng shǎo gōng。
少公赴镇先十日,千夫煌煌飞旆红。shǎo gōng fù zhèn xiān shí rì,qiān fū huáng huáng fēi pèi hóng。
金城一面森戌削,贼戈自此不复锋。jīn chéng yī miàn sēn xū xuē,zéi gē zì cǐ bù fù fēng。
三灾之劫偶参会,天岂薄于遂而私于潼。sān zāi zhī jié ǒu cān huì,tiān qǐ báo yú suì ér sī yú tóng。
屹然洚波之砥柱,艰哉安宅之集鸿。yì rán jiàng bō zhī dǐ zhù,jiān zāi ān zhái zhī jí hóng。
险夷一节贯金石,玉山对峙双玲珑。xiǎn yí yī jié guàn jīn shí,yù shān duì zhì shuāng líng lóng。
春风送客来,束书一短篷。chūn fēng sòng kè lái,shù shū yī duǎn péng。
恨无春色浮山之杰句,空有帝乡愁绪之孤忠。hèn wú chūn sè fú shān zhī jié jù,kōng yǒu dì xiāng chóu xù zhī gū zhōng。
举头山城新百雉,缭绕下与州城通。jǔ tóu shān chéng xīn bǎi zhì,liáo rào xià yǔ zhōu chéng tōng。
高如石首矗万仞,坚并铁瓮盘层穹。gāo rú shí shǒu chù wàn rèn,jiān bìng tiě wèng pán céng qióng。
楼棚丹霞未为丽,形势墨守何可攻。lóu péng dān xiá wèi wèi lì,xíng shì mò shǒu hé kě gōng。
向来牛头著亭处,晴烟万井历历明双瞳。xiàng lái niú tóu zhù tíng chù,qíng yān wàn jǐng lì lì míng shuāng tóng。
彻桑未雨宁过计,路旁筑屋难为功。chè sāng wèi yǔ níng guò jì,lù páng zhù wū nán wèi gōng。
侍郎忧国秉卓识,始谋肯使轻伤农。shì láng yōu guó bǐng zhuó shí,shǐ móu kěn shǐ qīng shāng nóng。
登登之筑纷百堵,一朝巀嶪如金墉。dēng dēng zhī zhù fēn bǎi dǔ,yī cháo jié yè rú jīn yōng。
初疑化城为佛幻,又恐鬼役非人工。chū yí huà chéng wèi fú huàn,yòu kǒng guǐ yì fēi rén gōng。
浣溪曩赋冬狩行,恨不回辔擒四戎。huàn xī nǎng fù dōng shòu xíng,hèn bù huí pèi qín sì róng。
向令眼前见此事,奇伟大篇当复加舂容。xiàng lìng yǎn qián jiàn cǐ shì,qí wěi dà piān dāng fù jiā chōng róng。
腐儒自嗟才力窘,安得唤起诗老为我细琢砻。fǔ rú zì jiē cái lì jiǒng,ān dé huàn qǐ shī lǎo wèi wǒ xì zuó lóng。
紫皇坐朝甘泉宫,四明不隔天九重。zǐ huáng zuò cháo gān quán gōng,sì míng bù gé tiān jiǔ zhòng。
慨怀豹尾旧持橐,长安日远身孤蓬。kǎi huái bào wěi jiù chí tuó,zhǎng ān rì yuǎn shēn gū péng。
起家小屈东川牧,骥足折旋萦蚁封。qǐ jiā xiǎo qū dōng chuān mù,jì zú zhé xuán yíng yǐ fēng。
三年厌听鞞鼓噪,甲兵何时一洗空。sān nián yàn tīng bǐng gǔ zào,jiǎ bīng hé shí yī xǐ kōng。
事不为难亦非易,所病滔滔皆发蒙。shì bù wèi nán yì fēi yì,suǒ bìng tāo tāo jiē fā méng。
明堂只须一柱力,杗桷渠可令乏供。míng táng zhǐ xū yī zhù lì,máng jué qú kě lìng fá gōng。
更须度外广物色,纳纳万顷云梦胸。gèng xū dù wài guǎng wù sè,nà nà wàn qǐng yún mèng xiōng。
我歌东川节度兵马雄,歌声激烈轰丰隆。wǒ gē dōng chuān jié dù bīng mǎ xióng,gē shēng jī liè hōng fēng lóng。
先一州兮后天下,风云呼吸龙虎从。xiān yī zhōu xī hòu tiān xià,fēng yún hū xī lóng hǔ cóng。
画图麒麟铭鼎钟,牛头之城万古长穹窿。huà tú qí lín míng dǐng zhōng,niú tóu zhī chéng wàn gǔ zhǎng qióng lóng。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

惜别五首

程公许

方舟追送愧情亲,水宿风餐两日程。fāng zhōu zhuī sòng kuì qíng qīn,shuǐ sù fēng cān liǎng rì chéng。
攲枕清滩醒醉梦,此中强半是离声。qī zhěn qīng tān xǐng zuì mèng,cǐ zhōng qiáng bàn shì lí shēng。

惜别五首

程公许

忧患磨人鬓易皤,近来更觉别情难。yōu huàn mó rén bìn yì pó,jìn lái gèng jué bié qíng nán。
霜筠雪柏图坚耐,愿保贞心共岁寒。shuāng yún xuě bǎi tú jiān nài,yuàn bǎo zhēn xīn gòng suì hán。

惜别五首

程公许

酒莫多斟且缓觞,停舟沙步更徜徉。jiǔ mò duō zhēn qiě huǎn shāng,tíng zhōu shā bù gèng cháng yáng。
清江后夜长相忆,剩撚梅花诉断肠。qīng jiāng hòu yè zhǎng xiāng yì,shèng niǎn méi huā sù duàn cháng。

惜别五首

程公许

珠树森森秀阮林,高堂有母各欢心。zhū shù sēn sēn xiù ruǎn lín,gāo táng yǒu mǔ gè huān xīn。
兰陔娱养时多暇,勿遣平安阙嗣音。lán gāi yú yǎng shí duō xiá,wù qiǎn píng ān quē sì yīn。

春晚客中杂吟四绝句

程公许

忆伴梅花醉短亭,惊心红药饯馀春。yì bàn méi huā zuì duǎn tíng,jīng xīn hóng yào jiàn yú chūn。
不知九十日光景,办得晴窗几欠伸。bù zhī jiǔ shí rì guāng jǐng,bàn dé qíng chuāng jǐ qiàn shēn。

春晚客中杂吟四绝句

程公许

昨夜青皇驾趣旋,星榆散漫晚风颠。zuó yè qīng huáng jià qù xuán,xīng yú sàn màn wǎn fēng diān。
一春无绪供陶写,满砚尘埃费洗湔。yī chūn wú xù gōng táo xiě,mǎn yàn chén āi fèi xǐ jiān。

春晚客中杂吟四绝句

程公许

桑阴翳翳响缫车,麦熟多时稻吐芽。sāng yīn yì yì xiǎng sāo chē,mài shú duō shí dào tǔ yá。
若使征输宽一半,人生最乐只田家。ruò shǐ zhēng shū kuān yī bàn,rén shēng zuì lè zhǐ tián jiā。

春晚客中杂吟四绝句

程公许

怒风转暖作阴寒,春尽如何衣怯单。nù fēng zhuǎn nuǎn zuò yīn hán,chūn jǐn rú hé yī qiè dān。
最忆就林煨苦笋,六年轻失此清欢。zuì yì jiù lín wēi kǔ sǔn,liù nián qīng shī cǐ qīng huān。

临途届郫值雨

程公许

仙人念我世缘轻,贷与山行几日晴。xiān rén niàn wǒ shì yuán qīng,dài yǔ shān xíng jǐ rì qíng。
袖有碧岑三十六,不妨风雨过鹃城。xiù yǒu bì cén sān shí liù,bù fáng fēng yǔ guò juān chéng。

梁山客邸雨后月色佳甚寄怀及甫

程公许

雨过青空月一痕,风襟留爽到黄昏。yǔ guò qīng kōng yuè yī hén,fēng jīn liú shuǎng dào huáng hūn。
持杯未咽思玄度,今夜微吟何处村。chí bēi wèi yàn sī xuán dù,jīn yè wēi yín hé chù cūn。

石佛道间见梅二绝句

程公许

一冬川陆尽奔驰,开尽南枝又北枝。yī dōng chuān lù jǐn bēn chí,kāi jǐn nán zhī yòu běi zhī。
玉立世间尘土外,子真那不笑人痴。yù lì shì jiān chén tǔ wài,zi zhēn nà bù xiào rén chī。

石佛道间见梅二绝句

程公许

惨澹汀沙集暝烟,林间飞下羽衣仙。cǎn dàn tīng shā jí míng yān,lín jiān fēi xià yǔ yī xiān。
与君夙昔同心事,可与悲丝白作玄。yǔ jūn sù xī tóng xīn shì,kě yǔ bēi sī bái zuò xuán。

山间桃花盛开

程公许

槿篱绳屋间桃花,晴日蒸红片片霞。jǐn lí shéng wū jiān táo huā,qíng rì zhēng hóng piàn piàn xiá。
物色为人揩病眼,乱山深处诧奢华。wù sè wèi rén kāi bìng yǎn,luàn shān shēn chù chà shē huá。

正月二十五日过真溪见桃花

程公许

窈窕溪山狭径通,轻舆飞幰御东风。yǎo tiǎo xī shān xiá jìng tōng,qīng yú fēi xiǎn yù dōng fēng。
倚天苍壁人烟外,也有桃花簇簇红。yǐ tiān cāng bì rén yān wài,yě yǒu táo huā cù cù hóng。

正月二十五日过真溪见桃花

程公许

桃花簇簇有人家,寂历炊烟晚照斜。táo huā cù cù yǒu rén jiā,jì lì chuī yān wǎn zhào xié。
满眼芳春无处著,一机新锦濯烟霞。mǎn yǎn fāng chūn wú chù zhù,yī jī xīn jǐn zhuó yān xiá。