古诗词

东川节度歌

程公许

东川节度兵马雄,我尝闻之浣溪翁。dōng chuān jié dù bīng mǎ xióng,wǒ cháng wén zhī huàn xī wēng。
五百年间人事纷变灭,惟有青山衮衮今古同。wǔ bǎi nián jiān rén shì fēn biàn miè,wéi yǒu qīng shān gǔn gǔn jīn gǔ tóng。
春官侍郎李太史,沃丝昔日来观风。chūn guān shì láng lǐ tài shǐ,wò sī xī rì lái guān fēng。
八年俯仰一炊黍,蔚蓝台上烟雨愁溟蒙。bā nián fǔ yǎng yī chuī shǔ,wèi lán tái shàng yān yǔ chóu míng méng。
棠郊蔽芾公所憩,还有竹骑驰儿童。táng jiāo bì fèi gōng suǒ qì,hái yǒu zhú qí chí ér tóng。
是时北尘转骚屑,绿林之寇纷内讧。shì shí běi chén zhuǎn sāo xiè,lǜ lín zhī kòu fēn nèi hòng。
洛波殷雷跃双龙,遂也长公潼少公。luò bō yīn léi yuè shuāng lóng,suì yě zhǎng gōng tóng shǎo gōng。
少公赴镇先十日,千夫煌煌飞旆红。shǎo gōng fù zhèn xiān shí rì,qiān fū huáng huáng fēi pèi hóng。
金城一面森戌削,贼戈自此不复锋。jīn chéng yī miàn sēn xū xuē,zéi gē zì cǐ bù fù fēng。
三灾之劫偶参会,天岂薄于遂而私于潼。sān zāi zhī jié ǒu cān huì,tiān qǐ báo yú suì ér sī yú tóng。
屹然洚波之砥柱,艰哉安宅之集鸿。yì rán jiàng bō zhī dǐ zhù,jiān zāi ān zhái zhī jí hóng。
险夷一节贯金石,玉山对峙双玲珑。xiǎn yí yī jié guàn jīn shí,yù shān duì zhì shuāng líng lóng。
春风送客来,束书一短篷。chūn fēng sòng kè lái,shù shū yī duǎn péng。
恨无春色浮山之杰句,空有帝乡愁绪之孤忠。hèn wú chūn sè fú shān zhī jié jù,kōng yǒu dì xiāng chóu xù zhī gū zhōng。
举头山城新百雉,缭绕下与州城通。jǔ tóu shān chéng xīn bǎi zhì,liáo rào xià yǔ zhōu chéng tōng。
高如石首矗万仞,坚并铁瓮盘层穹。gāo rú shí shǒu chù wàn rèn,jiān bìng tiě wèng pán céng qióng。
楼棚丹霞未为丽,形势墨守何可攻。lóu péng dān xiá wèi wèi lì,xíng shì mò shǒu hé kě gōng。
向来牛头著亭处,晴烟万井历历明双瞳。xiàng lái niú tóu zhù tíng chù,qíng yān wàn jǐng lì lì míng shuāng tóng。
彻桑未雨宁过计,路旁筑屋难为功。chè sāng wèi yǔ níng guò jì,lù páng zhù wū nán wèi gōng。
侍郎忧国秉卓识,始谋肯使轻伤农。shì láng yōu guó bǐng zhuó shí,shǐ móu kěn shǐ qīng shāng nóng。
登登之筑纷百堵,一朝巀嶪如金墉。dēng dēng zhī zhù fēn bǎi dǔ,yī cháo jié yè rú jīn yōng。
初疑化城为佛幻,又恐鬼役非人工。chū yí huà chéng wèi fú huàn,yòu kǒng guǐ yì fēi rén gōng。
浣溪曩赋冬狩行,恨不回辔擒四戎。huàn xī nǎng fù dōng shòu xíng,hèn bù huí pèi qín sì róng。
向令眼前见此事,奇伟大篇当复加舂容。xiàng lìng yǎn qián jiàn cǐ shì,qí wěi dà piān dāng fù jiā chōng róng。
腐儒自嗟才力窘,安得唤起诗老为我细琢砻。fǔ rú zì jiē cái lì jiǒng,ān dé huàn qǐ shī lǎo wèi wǒ xì zuó lóng。
紫皇坐朝甘泉宫,四明不隔天九重。zǐ huáng zuò cháo gān quán gōng,sì míng bù gé tiān jiǔ zhòng。
慨怀豹尾旧持橐,长安日远身孤蓬。kǎi huái bào wěi jiù chí tuó,zhǎng ān rì yuǎn shēn gū péng。
起家小屈东川牧,骥足折旋萦蚁封。qǐ jiā xiǎo qū dōng chuān mù,jì zú zhé xuán yíng yǐ fēng。
三年厌听鞞鼓噪,甲兵何时一洗空。sān nián yàn tīng bǐng gǔ zào,jiǎ bīng hé shí yī xǐ kōng。
事不为难亦非易,所病滔滔皆发蒙。shì bù wèi nán yì fēi yì,suǒ bìng tāo tāo jiē fā méng。
明堂只须一柱力,杗桷渠可令乏供。míng táng zhǐ xū yī zhù lì,máng jué qú kě lìng fá gōng。
更须度外广物色,纳纳万顷云梦胸。gèng xū dù wài guǎng wù sè,nà nà wàn qǐng yún mèng xiōng。
我歌东川节度兵马雄,歌声激烈轰丰隆。wǒ gē dōng chuān jié dù bīng mǎ xióng,gē shēng jī liè hōng fēng lóng。
先一州兮后天下,风云呼吸龙虎从。xiān yī zhōu xī hòu tiān xià,fēng yún hū xī lóng hǔ cóng。
画图麒麟铭鼎钟,牛头之城万古长穹窿。huà tú qí lín míng dǐng zhōng,niú tóu zhī chéng wàn gǔ zhǎng qióng lóng。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

元正和洪司令纪事二首

程公许

兔魄乌轮西复东,流光那肯驻颜红。tù pò wū lún xī fù dōng,liú guāng nà kěn zhù yán hóng。
礼罗君不见温造,志广吾宁如孔融。lǐ luó jūn bù jiàn wēn zào,zhì guǎng wú níng rú kǒng róng。
难策材驽攀逸武,相期亲寿转方瞳。nán cè cái nú pān yì wǔ,xiāng qī qīn shòu zhuǎn fāng tóng。
飞腾景暮何须问,圣处惭无一发功。fēi téng jǐng mù hé xū wèn,shèng chù cán wú yī fā gōng。

再和前韵

程公许

条风吹转斗杓东,护日祥云一段红。tiáo fēng chuī zhuǎn dòu biāo dōng,hù rì xiáng yún yī duàn hóng。
圣主庆成神玺重,老亲喜动寿杯融。shèng zhǔ qìng chéng shén xǐ zhòng,lǎo qīn xǐ dòng shòu bēi róng。
尘沙自染双蓬鬓,岁月难磨两碧瞳。chén shā zì rǎn shuāng péng bìn,suì yuè nán mó liǎng bì tóng。
斗印垂腰吾分耳,早看儿辈策新功。dòu yìn chuí yāo wú fēn ěr,zǎo kàn ér bèi cè xīn gōng。

和彦威纪事二首

程公许

久戍兵残将亦骄,幸时轇轕与民仇。jiǔ shù bīng cán jiāng yì jiāo,xìng shí jiāo gé yǔ mín chóu。
边关撤警久阶厉,甲胄弃残尤误谋。biān guān chè jǐng jiǔ jiē lì,jiǎ zhòu qì cán yóu wù móu。
淮浦方期三就绪,王官忍赋四宜休。huái pǔ fāng qī sān jiù xù,wáng guān rěn fù sì yí xiū。
江城永夜攲寒枕,数尽残更有几筹。jiāng chéng yǒng yè qī hán zhěn,shù jǐn cán gèng yǒu jǐ chóu。

和彦威纪事二首

程公许

民劳无诉卒长征,安得天河洗甲兵。mín láo wú sù zú zhǎng zhēng,ān dé tiān hé xǐ jiǎ bīng。
虎出柙谁当任责,鸟伤弓后可无惊。hǔ chū xiá shuí dāng rèn zé,niǎo shāng gōng hòu kě wú jīng。
峡山风雪清尊共,楚泽云涛去棹轻。xiá shān fēng xuě qīng zūn gòng,chǔ zé yún tāo qù zhào qīng。
忧国宁忘丝发补,忍随时态慕鲜荣。yōu guó níng wàng sī fā bǔ,rěn suí shí tài mù xiān róng。

闻山东捷报

程公许

几年豢虎费堤虞,一旦芟夷快决疽。jǐ nián huàn hǔ fèi dī yú,yī dàn shān yí kuài jué jū。
黼扆可曾轻赫怒,金瓯幸未失枝梧。fǔ yǐ kě céng qīng hè nù,jīn ōu xìng wèi shī zhī wú。
戎车喜奏肤公捷,独柳宁烦伛偻诛。róng chē xǐ zòu fū gōng jié,dú liǔ níng fán yǔ lóu zhū。
更愿清朝惩往辙,剩须汲直折奸觎。gèng yuàn qīng cháo chéng wǎng zhé,shèng xū jí zhí zhé jiān yú。

连日得关表捷报闻敌骑无复留境上者志喜成诗

程公许

十里旌幢转晓风,行营日报捷书同。shí lǐ jīng chuáng zhuǎn xiǎo fēng,xíng yíng rì bào jié shū tóng。
悠悠何补青油画,栩栩惊回画角雄。yōu yōu hé bǔ qīng yóu huà,xǔ xǔ jīng huí huà jiǎo xióng。
壮士有怀时拔剑,仁人无策弛张弓。zhuàng shì yǒu huái shí bá jiàn,rén rén wú cè chí zhāng gōng。
天机翕辟一翻手,看取桃林骑火红。tiān jī xī pì yī fān shǒu,kàn qǔ táo lín qí huǒ hóng。

题卷子会

程公许

龙飞景运诏宾兴,将相之阶自此升。lóng fēi jǐng yùn zhào bīn xīng,jiāng xiāng zhī jiē zì cǐ shēng。
毛颖铦锋须快战,楮生衷甲作先登。máo yǐng xiān fēng xū kuài zhàn,chǔ shēng zhōng jiǎ zuò xiān dēng。
精思可使文加点,抄写能令价倍增。jīng sī kě shǐ wén jiā diǎn,chāo xiě néng lìng jià bèi zēng。
努力杀青男子事,功名未尽剡溪藤。nǔ lì shā qīng nán zi shì,gōng míng wèi jǐn shàn xī téng。

送彦威侄赴类省试

程公许

吾兄仙去几何年,情未能忘一线传。wú xiōng xiān qù jǐ hé nián,qíng wèi néng wàng yī xiàn chuán。
相见幽明参勇决,正须行艺两浑全。xiāng jiàn yōu míng cān yǒng jué,zhèng xū xíng yì liǎng hún quán。
世科从此传灯广,亲党同时奏凯旋。shì kē cóng cǐ chuán dēng guǎng,qīn dǎng tóng shí zòu kǎi xuán。
孝友令恭天所祐,修途万里稳加鞭。xiào yǒu lìng gōng tiān suǒ yòu,xiū tú wàn lǐ wěn jiā biān。

送句甥持敬赴省试

程公许

外祖怜孙肇锡名,琼林宴匝两周星。wài zǔ lián sūn zhào xī míng,qióng lín yàn zā liǎng zhōu xīng。
果能冠岁露头角,须信故家犹典刑。guǒ néng guān suì lù tóu jiǎo,xū xìn gù jiā yóu diǎn xíng。
笑问两昆眉底白,喜觇二老鬓犹青。xiào wèn liǎng kūn méi dǐ bái,xǐ chān èr lǎo bìn yóu qīng。
遄飞借与秋风便,侧耳英声骇震霆。chuán fēi jiè yǔ qiū fēng biàn,cè ěr yīng shēng hài zhèn tíng。

送家朝南徵君二首

程公许

万里岷峨入贡琛,怒风抟上九霄鹏。wàn lǐ mín é rù gòng chēn,nù fēng tuán shàng jiǔ xiāo péng。
人才于国犹元气,天步如今甚薄冰。rén cái yú guó yóu yuán qì,tiān bù rú jīn shén báo bīng。
家父忧心宜有诵,嗣王求助可无惩。jiā fù yōu xīn yí yǒu sòng,sì wáng qiú zhù kě wú chéng。
男儿不朽须名节,黄木之湾又一灯。nán ér bù xiǔ xū míng jié,huáng mù zhī wān yòu yī dēng。

送家朝南徵君二首

程公许

猎猎霜风不满旗,留连尊酒话襟期。liè liè shuāng fēng bù mǎn qí,liú lián zūn jiǔ huà jīn qī。
纷纭世上无穷事,惨淡江头欲别时。fēn yún shì shàng wú qióng shì,cǎn dàn jiāng tóu yù bié shí。
未必交枰无活著,只忧起死欠神医。wèi bì jiāo píng wú huó zhù,zhǐ yōu qǐ sǐ qiàn shén yī。
疏顽我亦宣州客,倾耳囊封慰所思。shū wán wǒ yì xuān zhōu kè,qīng ěr náng fēng wèi suǒ sī。

鹿鸣宴贡士

程公许

蜀庄故里好扬邻,不尽斯文万古存。shǔ zhuāng gù lǐ hǎo yáng lín,bù jǐn sī wén wàn gǔ cún。
汉诏十行衔彩凤,禹门三级跃潜鳞。hàn zhào shí xíng xián cǎi fèng,yǔ mén sān jí yuè qián lín。
倾心射策恩方渥,努力摧坚语忌陈。qīng xīn shè cè ēn fāng wò,nǔ lì cuī jiān yǔ jì chén。
一第摘髭容易耳,直须名业任千钧。yī dì zhāi zī róng yì ěr,zhí xū míng yè rèn qiān jūn。

闻喜宴恭和御制赐进士诗

程公许

九五天临德有元,自应皇化轶羲轩。jiǔ wǔ tiān lín dé yǒu yuán,zì yīng huáng huà yì xī xuān。
囊封何日无忠谏,延策今年许尽言。náng fēng hé rì wú zhōng jiàn,yán cè jīn nián xǔ jǐn yán。
端藉多材戡世难,尽销杀气作春温。duān jí duō cái kān shì nán,jǐn xiāo shā qì zuò chūn wēn。
万间华屋非难就,杗桷应须妙选抡。wàn jiān huá wū fēi nán jiù,máng jué yīng xū miào xuǎn lūn。

甲午岁除即事二首初被聘召之命末章感遇述怀

程公许

行年半百又加三,隔一宵还一岁添。xíng nián bàn bǎi yòu jiā sān,gé yī xiāo hái yī suì tiān。
丘壑甚惭心赏误,轩裳可与道情兼。qiū hè shén cán xīn shǎng wù,xuān shang kě yǔ dào qíng jiān。
酦醅酒熟频?玉,耐冷灯青密下帘。pò pēi jiǔ shú pín yù,nài lěng dēng qīng mì xià lián。
绝爱缃梅开较晚,雪晴要我日巡檐。jué ài xiāng méi kāi jiào wǎn,xuě qíng yào wǒ rì xún yán。

甲午岁除即事二首初被聘召之命末章感遇述怀

程公许

乞州如斗苦难谐,遣戍蓬婆也自佳。qǐ zhōu rú dòu kǔ nán xié,qiǎn shù péng pó yě zì jiā。
严诏自天疑过误,虚心造物与安排。yán zhào zì tiān yí guò wù,xū xīn zào wù yǔ ān pái。
轒辒犹未空三辅,鼙鼓何当静两淮。fén wēn yóu wèi kōng sān fǔ,pí gǔ hé dāng jìng liǎng huái。
经世无才羞汲引,寸丹咫尺是尧阶。jīng shì wú cái xiū jí yǐn,cùn dān zhǐ chǐ shì yáo jiē。