古诗词

述九颂

程公许

天不椓兮斯文,寄命脉兮哲人。tiān bù zhuó xī sī wén,jì mìng mài xī zhé rén。
烂咸阳兮焰虐,不可燬兮六经。làn xián yáng xī yàn nüè,bù kě huǐ xī liù jīng。
苟日月兮可晦,何天地兮长存。gǒu rì yuè xī kě huì,hé tiān dì xī zhǎng cún。
言不文兮行不远,义欲正兮词欲赡。yán bù wén xī xíng bù yuǎn,yì yù zhèng xī cí yù shàn。
学之荒兮气之浮,匪艰深兮必蹇浅。xué zhī huāng xī qì zhī fú,fěi jiān shēn xī bì jiǎn qiǎn。
公昔来兮帝旁,佩琼蕤兮云锦裳。gōng xī lái xī dì páng,pèi qióng ruí xī yún jǐn shang。
六龙兮伏轸,从之兮彩凰。liù lóng xī fú zhěn,cóng zhī xī cǎi huáng。
悯世兮溷浊,下扫兮不祥。mǐn shì xī hùn zhuó,xià sǎo xī bù xiáng。
屈宋兮导前,卿云兮翼后。qū sòng xī dǎo qián,qīng yún xī yì hòu。
韩柳兮并驰,杜李兮齐骤。hán liǔ xī bìng chí,dù lǐ xī qí zhòu。
建安七子兮随行,江左诸谢兮罗左右。jiàn ān qī zi xī suí xíng,jiāng zuǒ zhū xiè xī luó zuǒ yòu。
抗吾旃兮典籍场,轶吾毂兮风雅囿。kàng wú zhān xī diǎn jí chǎng,yì wú gǔ xī fēng yǎ yòu。
探金匮兮秘图,掞国华兮册书。tàn jīn kuì xī mì tú,shàn guó huá xī cè shū。
范金石兮扬律吕,散人世兮犹绪馀。fàn jīn shí xī yáng lǜ lǚ,sàn rén shì xī yóu xù yú。
民之生兮有司命,彼指南兮亦有车。mín zhī shēng xī yǒu sī mìng,bǐ zhǐ nán xī yì yǒu chē。
秉斯印兮千万寿,后有觉兮余楷模。bǐng sī yìn xī qiān wàn shòu,hòu yǒu jué xī yú kǎi mó。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

安人赵氏哀词

程公许

商飙之萧瑟兮,百草莽其披离。shāng biāo zhī xiāo sè xī,bǎi cǎo mǎng qí pī lí。
何深林之敷蕙兮,蔼芳华其不亏。hé shēn lín zhī fū huì xī,ǎi fāng huá qí bù kuī。
物有生而专美兮,岂伊人而不然。wù yǒu shēng ér zhuān měi xī,qǐ yī rén ér bù rán。
阒浚房其窈窕兮,非从夫将孰称贤。qù jùn fáng qí yǎo tiǎo xī,fēi cóng fū jiāng shú chēng xián。
媚璇源之驶浏兮,四仙之峰其巀嶪。mèi xuán yuán zhī shǐ liú xī,sì xiān zhī fēng qí jié yè。
衮衣蔼其硕肤兮,笄珈配之炜晔。gǔn yī ǎi qí shuò fū xī,jī jiā pèi zhī wěi yè。
有斋季女淑且明兮,天作之对奚苟求。yǒu zhāi jì nǚ shū qiě míng xī,tiān zuò zhī duì xī gǒu qiú。
懿玉屏之有孙兮,嗣宽闲之洁修。yì yù píng zhī yǒu sūn xī,sì kuān xián zhī jié xiū。
面嘉命其必敬戒兮,庶几君子之好逑。miàn jiā mìng qí bì jìng jiè xī,shù jǐ jūn zi zhī hǎo qiú。
歌福履之将兮,咏室家之宜。gē fú lǚ zhī jiāng xī,yǒng shì jiā zhī yí。
敝屣珠玉吾何有兮,佩礼义而服书诗。bì xǐ zhū yù wú hé yǒu xī,pèi lǐ yì ér fú shū shī。
顾俗好之骛荣兮,得则盈而失则沮。gù sú hǎo zhī wù róng xī,dé zé yíng ér shī zé jǔ。
美君子其独不群兮,期百岁而偕处。měi jūn zi qí dú bù qún xī,qī bǎi suì ér xié chù。
夫何孤鸾一朝而舞镜兮,悼亡赋而鬓霜。fū hé gū luán yī cháo ér wǔ jìng xī,dào wáng fù ér bìn shuāng。
念天秩之有典兮,幽明离隔其忍忘。niàn tiān zhì zhī yǒu diǎn xī,yōu míng lí gé qí rěn wàng。
冷辟邪而烬绝兮,叠旁行其蛛蟊。lěng pì xié ér jìn jué xī,dié páng xíng qí zhū máo。
耿松冈之夜月兮,尚欣欣以从舅姑之游。gěng sōng gāng zhī yè yuè xī,shàng xīn xīn yǐ cóng jiù gū zhī yóu。
悼人命其孰司兮,参大衍其非夭。dào rén mìng qí shú sī xī,cān dà yǎn qí fēi yāo。
信流芳之未沫兮,岂独华发而曰寿。xìn liú fāng zhī wèi mò xī,qǐ dú huá fā ér yuē shòu。
苟天理之可恃兮,君子之步其丹霄。gǒu tiān lǐ zhī kě shì xī,jūn zi zhī bù qí dān xiāo。
汤沐大国日可冀兮,尚足慰芳魂于一丘。tāng mù dà guó rì kě jì xī,shàng zú wèi fāng hún yú yī qiū。