古诗词

寄洪与权

王令

剑气寒高倚暮空,男儿日月锁心胸。jiàn qì hán gāo yǐ mù kōng,nán ér rì yuè suǒ xīn xiōng。
莫藏牙爪同痴虎,好召风雷起卧龙。mò cáng yá zhǎo tóng chī hǔ,hǎo zhào fēng léi qǐ wò lóng。
旧说王侯无世种,古尝富贵及耕佣。jiù shuō wáng hóu wú shì zhǒng,gǔ cháng fù guì jí gēng yōng。
须将大道为奇遇,莫踏人间龌龊踪。xū jiāng dà dào wèi qí yù,mò tà rén jiān wò chuò zōng。

王令

王令(1032~1059)北宋诗人。初字钟美,后改字逢原。原籍元城(今河北大名)。 5岁丧父母,随其叔祖王乙居广陵(今江苏扬州)。长大后在天长、高邮等地以教学为生,有治国安民之志。王安石对其文章和为人皆甚推重。有《广陵先生文章》、《十七史蒙求》。 王令的作品>>

猜您喜欢

送春

王令

三月残花落更开,小檐日日燕飞来。sān yuè cán huā luò gèng kāi,xiǎo yán rì rì yàn fēi lái。
子规夜半犹啼血,不信东风唤不回。zi guī yè bàn yóu tí xuè,bù xìn dōng fēng huàn bù huí。