古诗词

闻雁

王令

可怜饮啄镇随阳,何处闻时最断肠。kě lián yǐn zhuó zhèn suí yáng,hé chù wén shí zuì duàn cháng。
万里波涛九秋后,五更风雨一灯旁。wàn lǐ bō tāo jiǔ qiū hòu,wǔ gèng fēng yǔ yī dēng páng。
乾坤莽莽连舟楫,缯缴纷纷幂稻梁。qián kūn mǎng mǎng lián zhōu jí,zēng jiǎo fēn fēn mì dào liáng。
安得人同羁旅意,悠悠南北不相伤。ān dé rén tóng jī lǚ yì,yōu yōu nán běi bù xiāng shāng。

王令

王令(1032~1059)北宋诗人。初字钟美,后改字逢原。原籍元城(今河北大名)。 5岁丧父母,随其叔祖王乙居广陵(今江苏扬州)。长大后在天长、高邮等地以教学为生,有治国安民之志。王安石对其文章和为人皆甚推重。有《广陵先生文章》、《十七史蒙求》。 王令的作品>>

猜您喜欢

南徐怀古

王令

昔人战血化为土,今人常怀昔人苦。xī rén zhàn xuè huà wèi tǔ,jīn rén cháng huái xī rén kǔ。
大江冥冥截海流,铁瓮城高排万虎。dà jiāng míng míng jié hǎi liú,tiě wèng chéng gāo pái wàn hǔ。
乾坤未定龙蛇争,日月须归仁义主。qián kūn wèi dìng lóng shé zhēng,rì yuè xū guī rén yì zhǔ。
江山本不为英雄,英雄自负江山死。jiāng shān běn bù wèi yīng xióng,yīng xióng zì fù jiāng shān sǐ。

东城

王令

昔予出东城,初见垄上耕。xī yǔ chū dōng chéng,chū jiàn lǒng shàng gēng。
忽忽自北至,岁月令人惊。hū hū zì běi zhì,suì yuè lìng rén jīng。
虽云一草死,万物尚华荣。suī yún yī cǎo sǐ,wàn wù shàng huá róng。
谁能当此时,叹息微阴生。shuí néng dāng cǐ shí,tàn xī wēi yīn shēng。

饿虎不食子

王令

饿虎不食子,饥鹰不雌求。è hǔ bù shí zi,jī yīng bù cí qiú。
虎饿不择肉,盛怒遇子收。hǔ è bù zé ròu,shèng nù yù zi shōu。
鹰饥爪喙狞,尚与雌同韝。yīng jī zhǎo huì níng,shàng yǔ cí tóng gōu。
人岂二者然,恩义宜绸缪。rén qǐ èr zhě rán,ēn yì yí chóu móu。
亲戚不宜怒,割恩以为仇。qīn qī bù yí nù,gē ēn yǐ wèi chóu。
此割非常割,此伤无血流。cǐ gē fēi cháng gē,cǐ shāng wú xuè liú。
肉割愈有日,恩割伤不收。ròu gē yù yǒu rì,ēn gē shāng bù shōu。
一割大义死,再割面相仇。yī gē dà yì sǐ,zài gē miàn xiāng chóu。
亲戚尚皆然,况又他人俦。qīn qī shàng jiē rán,kuàng yòu tā rén chóu。
是己与世绝,于世何足尤。shì jǐ yǔ shì jué,yú shì hé zú yóu。

松江曲

王令

松江深处八九尺,去眼百里长风波。sōng jiāng shēn chù bā jiǔ chǐ,qù yǎn bǎi lǐ zhǎng fēng bō。
吾山井泉废不汲,一泓不知深几何。wú shān jǐng quán fèi bù jí,yī hóng bù zhī shēn jǐ hé。
君家自无千尺绠,那知江深不如井。jūn jiā zì wú qiān chǐ gěng,nà zhī jiāng shēn bù rú jǐng。

何处难忘酒十首

王令

何处难忘酒,君臣草昧初。hé chù nán wàng jiǔ,jūn chén cǎo mèi chū。
谋臣偷贼胆,力士斡凶锄。móu chén tōu zéi dǎn,lì shì wò xiōng chú。
日月明将霁,乾坤害欲除。rì yuè míng jiāng jì,qián kūn hài yù chú。
此时无一盏,何以壮雄图。cǐ shí wú yī zhǎn,hé yǐ zhuàng xióng tú。

朝云

王令

朝云飞飞来无穷,暮云漠漠昏相蒙。cháo yún fēi fēi lái wú qióng,mù yún mò mò hūn xiāng méng。
闲来既自不成雨,拂去安用遮长空。xián lái jì zì bù chéng yǔ,fú qù ān yòng zhē zhǎng kōng。
拟鞭屏翳问白日,更谪星伯诛长风。nǐ biān píng yì wèn bái rì,gèng zhé xīng bó zhū zhǎng fēng。
尽令万物被光景,夜看北斗朝天中。jǐn lìng wàn wù bèi guāng jǐng,yè kàn běi dòu cháo tiān zhōng。

登城

王令

病来万事懒自宜,高城有楼闲登跻。bìng lái wàn shì lǎn zì yí,gāo chéng yǒu lóu xián dēng jī。
来期清风脱日热,坐厌远日看天低。lái qī qīng fēng tuō rì rè,zuò yàn yuǎn rì kàn tiān dī。
闲郊草树漫蒙昧,落日燕雀争依栖。xián jiāo cǎo shù màn méng mèi,luò rì yàn què zhēng yī qī。
临风一叹人不会,直气飞去添虹霓。lín fēng yī tàn rén bù huì,zhí qì fēi qù tiān hóng ní。

酒船

王令

刳木以为舟,盖取诸涣象。kū mù yǐ wèi zhōu,gài qǔ zhū huàn xiàng。
有能为其模,黄金役良匠。yǒu néng wèi qí mó,huáng jīn yì liáng jiàng。
虚中无樯楫,所载惟佳酿。xū zhōng wú qiáng jí,suǒ zài wéi jiā niàng。
绣段围华堂,妖姬发清唱。xiù duàn wéi huá táng,yāo jī fā qīng chàng。
坐乘欢来时,落日翻红浪。zuò chéng huān lái shí,luò rì fān hóng làng。
试问醉乡游,何如江海上。shì wèn zuì xiāng yóu,hé rú jiāng hǎi shàng。

别表弟司秀才

王令

吾学老无长,吾日亦自爱。wú xué lǎo wú zhǎng,wú rì yì zì ài。
念当相舍去,反覆互嗟慨。niàn dāng xiāng shě qù,fǎn fù hù jiē kǎi。
谋道苟能同,千里如坐会。móu dào gǒu néng tóng,qiān lǐ rú zuò huì。
又何重子行,吾意自有在。yòu hé zhòng zi xíng,wú yì zì yǒu zài。

别黄端微

王令

沧江无纤鳞,太岳无低岑。cāng jiāng wú xiān lín,tài yuè wú dī cén。
凤凰遗其卵,意欲留清音。fèng huáng yí qí luǎn,yì yù liú qīng yīn。
昂昂卧虎儿,已有吞牛心。áng áng wò hǔ ér,yǐ yǒu tūn niú xīn。
吴山山虽高,满路红棘林。wú shān shān suī gāo,mǎn lù hóng jí lín。
不如早西来,草堂松竹深。bù rú zǎo xī lái,cǎo táng sōng zhú shēn。

长江万顷明如镜

王令

长江万顷明如镜,江面无风江水静。zhǎng jiāng wàn qǐng míng rú jìng,jiāng miàn wú fēng jiāng shuǐ jìng。
白日当空照江底,蛟穴龙居难隐映。bái rì dāng kōng zhào jiāng dǐ,jiāo xué lóng jū nán yǐn yìng。
乱山影落碧波寒,渔翁醉卧愁不醒。luàn shān yǐng luò bì bō hán,yú wēng zuì wò chóu bù xǐng。
迟暮东南见海门,海门目断烟云暝。chí mù dōng nán jiàn hǎi mén,hǎi mén mù duàn yān yún míng。
几度狂涛日月低,舟师鼓枻歌相庆。jǐ dù kuáng tāo rì yuè dī,zhōu shī gǔ yì gē xiāng qìng。
长江虽长缯网多,纤鳞何处逃生命。zhǎng jiāng suī zhǎng zēng wǎng duō,xiān lín hé chù táo shēng mìng。

题步君叙园亭

王令

我爱练湖春柳好,四十里围青玉城。wǒ ài liàn hú chūn liǔ hǎo,sì shí lǐ wéi qīng yù chéng。
平流中澄绿镜匣,远山旁卧翠虎横。píng liú zhōng chéng lǜ jìng xiá,yuǎn shān páng wò cuì hǔ héng。
黄林主人乐此地,瞰压湖面开以亭。huáng lín zhǔ rén lè cǐ dì,kàn yā hú miàn kāi yǐ tíng。
常将醉目望野色,数曲老画谁家屏。cháng jiāng zuì mù wàng yě sè,shù qū lǎo huà shuí jiā píng。
山禽水鸟尽相识,飞入栏壁驯不惊。shān qín shuǐ niǎo jǐn xiāng shí,fēi rù lán bì xùn bù jīng。
有时落照到波上,一眼万叠金鳞明。yǒu shí luò zhào dào bō shàng,yī yǎn wàn dié jīn lín míng。
伊余与世既龃龊,奈此有地来归耕。yī yú yǔ shì jì jǔ chuò,nài cǐ yǒu dì lái guī gēng。
回头把眼看市道,愁向尘埃著脚行。huí tóu bǎ yǎn kàn shì dào,chóu xiàng chén āi zhù jiǎo xíng。

楼上曲

王令

逆口不唱当时歌,当时笑声与曲和。nì kǒu bù chàng dāng shí gē,dāng shí xiào shēng yǔ qū hé。
忍目不视当时字,当时字写当时意。rěn mù bù shì dāng shí zì,dāng shí zì xiě dāng shí yì。
当时意断字空存,纵有前歌不忍闻。dāng shí yì duàn zì kōng cún,zòng yǒu qián gē bù rěn wén。
楼凭西北栏干暖,病眼看天泪瘴昏。lóu píng xī běi lán gàn nuǎn,bìng yǎn kàn tiān lèi zhàng hūn。
望望行云迷笑电,晓梦依稀有时见。wàng wàng xíng yún mí xiào diàn,xiǎo mèng yī xī yǒu shí jiàn。
双眉聚绿眼揉红,犹似临归别时面。shuāng méi jù lǜ yǎn róu hóng,yóu shì lín guī bié shí miàn。
秋夜迟迟夜灯短,翠被孤眠不成暖。qiū yè chí chí yè dēng duǎn,cuì bèi gū mián bù chéng nuǎn。
旧时笑月不长圆,如今愁看月空满。jiù shí xiào yuè bù zhǎng yuán,rú jīn chóu kàn yuè kōng mǎn。
武陵几欲寻归路,桃花迷人不知步。wǔ líng jǐ yù xún guī lù,táo huā mí rén bù zhī bù。
霜馀芳草不成青,暮鸿飞入斜阳去。shuāng yú fāng cǎo bù chéng qīng,mù hóng fēi rù xié yáng qù。

翩翩弓之张兮诗三章寄王介甫

王令

翩翩弓之张兮,其亦弛则藏兮。piān piān gōng zhī zhāng xī,qí yì chí zé cáng xī。
惟此乘马,不秣而驾。wéi cǐ chéng mǎ,bù mò ér jià。
维彼乘驹,不驾以刍。wéi bǐ chéng jū,bù jià yǐ chú。
翩翩弓之觓兮,其亦弛则櫜兮。piān piān gōng zhī qiú xī,qí yì chí zé gāo xī。
厩我乘马,不适以驾。jiù wǒ chéng mǎ,bù shì yǐ jià。
同彼乘驹,亦食以刍。tóng bǐ chéng jū,yì shí yǐ chú。
瞻彼车兮,既徵其辐。zhān bǐ chē xī,jì zhēng qí fú。
有驹斯服,有马斯牧。yǒu jū sī fú,yǒu mǎ sī mù。
心之忧矣,聊以反覆。xīn zhī yōu yǐ,liáo yǐ fǎn fù。

我策我马寄王介甫其三

王令

井则有泉,渴者俯之。jǐng zé yǒu quán,kě zhě fǔ zhī。
燎之阳阳,寒者附之。liáo zhī yáng yáng,hán zhě fù zhī。
君子则高,吾则仰之。jūn zi zé gāo,wú zé yǎng zhī。