古诗词

暑热思风

王令

坐将赤热忧天下,安得清风借我曹。zuò jiāng chì rè yōu tiān xià,ān dé qīng fēng jiè wǒ cáo。
力卷雨来无岁旱,尽吹云去放天高。lì juǎn yǔ lái wú suì hàn,jǐn chuī yún qù fàng tiān gāo。
岂随虎口令轻啸,愿助鸿毛绝远劳。qǐ suí hǔ kǒu lìng qīng xiào,yuàn zhù hóng máo jué yuǎn láo。
江海可怜无际岸,等闲假借作波涛。jiāng hǎi kě lián wú jì àn,děng xián jiǎ jiè zuò bō tāo。

王令

王令(1032~1059)北宋诗人。初字钟美,后改字逢原。原籍元城(今河北大名)。 5岁丧父母,随其叔祖王乙居广陵(今江苏扬州)。长大后在天长、高邮等地以教学为生,有治国安民之志。王安石对其文章和为人皆甚推重。有《广陵先生文章》、《十七史蒙求》。 王令的作品>>

猜您喜欢

蕲口道中三首

王令

舟行邈栖迟,江流潏排荡。zhōu xíng miǎo qī chí,jiāng liú yù pái dàng。
鱼惊跃或出,鹭下飞何扬。yú jīng yuè huò chū,lù xià fēi hé yáng。
交游偶相舍,偃息聊自放。jiāo yóu ǒu xiāng shě,yǎn xī liáo zì fàng。
回首失匡庐,云霏暮方上。huí shǒu shī kuāng lú,yún fēi mù fāng shàng。

蕲口道中三首

王令

稍稍江上雨,声入窗壁寒。shāo shāo jiāng shàng yǔ,shēng rù chuāng bì hán。
悄悄舟中人,曲肘自枕眠。qiāo qiāo zhōu zhōng rén,qū zhǒu zì zhěn mián。
安卧不成寐,起坐浩长叹。ān wò bù chéng mèi,qǐ zuò hào zhǎng tàn。
离家日逾百,行路忽巳千。lí jiā rì yú bǎi,xíng lù hū sì qiān。
昔与燕俱来,今见北雁还。xī yǔ yàn jù lái,jīn jiàn běi yàn hái。
道里苦不通,寄书如弃捐。dào lǐ kǔ bù tōng,jì shū rú qì juān。
风水相喷薄,归期渺无端。fēng shuǐ xiāng pēn báo,guī qī miǎo wú duān。
空令秋夜梦,反覆如循环。kōng lìng qiū yè mèng,fǎn fù rú xún huán。

蕲口道中三首

王令

维舟溯江流,人力与水争。wéi zhōu sù jiāng liú,rén lì yǔ shuǐ zhēng。
回视东下人,恍如御风行。huí shì dōng xià rén,huǎng rú yù fēng xíng。
谁能倒长江,奔泻暂西倾。shuí néng dào zhǎng jiāng,bēn xiè zàn xī qīng。
聊用快客意,何惮鱼龙惊。liáo yòng kuài kè yì,hé dàn yú lóng jīng。

赠庐山老居讷

王令

讷公匡庐老,诗句整以雅。nè gōng kuāng lú lǎo,shī jù zhěng yǐ yǎ。
标韵乐天淳,不肯外礼假。biāo yùn lè tiān chún,bù kěn wài lǐ jiǎ。
所居远城市,绝俗就闲暇。suǒ jū yuǎn chéng shì,jué sú jiù xián xiá。
岗崖道路恶,亦为佳客下。gǎng yá dào lù è,yì wèi jiā kè xià。
余虽昔所闻,相见今乃乍。yú suī xī suǒ wén,xiāng jiàn jīn nǎi zhà。
爱其语言好,超绝忽世跨。ài qí yǔ yán hǎo,chāo jué hū shì kuà。
马舁就其居,灯火共清夜。mǎ yú jiù qí jū,dēng huǒ gòng qīng yè。
惜不见其壮,已老吁可讶。xī bù jiàn qí zhuàng,yǐ lǎo xū kě yà。
高才可施用,售世嗟无价。gāo cái kě shī yòng,shòu shì jiē wú jià。
临别更何论,共是忘言者。lín bié gèng hé lùn,gòng shì wàng yán zhě。

旅次寄宝觉讷师

王令

小雨破宿暑,晓风忽焉遒。xiǎo yǔ pò sù shǔ,xiǎo fēng hū yān qiú。
山深树翳阴,蜩蚻应已秋。shān shēn shù yì yīn,tiáo zhá yīng yǐ qiū。
清坐想高绝,语言谁应酬。qīng zuò xiǎng gāo jué,yǔ yán shuí yīng chóu。
岂不念一往,抱病终自留。qǐ bù niàn yī wǎng,bào bìng zhōng zì liú。
羁旅少往还,有来或非俦。jī lǚ shǎo wǎng hái,yǒu lái huò fēi chóu。
命仆一谢之,纵我冠屦休。mìng pū yī xiè zhī,zòng wǒ guān jù xiū。
移床上高堂,解书散床头。yí chuáng shàng gāo táng,jiě shū sàn chuáng tóu。
于此有嘉兴,念世谁与谋。yú cǐ yǒu jiā xīng,niàn shì shuí yǔ móu。
独思山林人,兹意可绸缪。dú sī shān lín rén,zī yì kě chóu móu。
何当买田庐,共遂丘壑游。hé dāng mǎi tián lú,gòng suì qiū hè yóu。

寄吕惠卿吉甫兼简林伯通

王令

踆踆门外马,客至知谓谁。cūn cūn mén wài mǎ,kè zhì zhī wèi shuí。
昔面尚未逢,那论心相知。xī miàn shàng wèi féng,nà lùn xīn xiāng zhī。
揖客拜上堂,谢客辱弗遗。yī kè bài shàng táng,xiè kè rǔ fú yí。
寒暑相问酬,唯诺坐无为。hán shǔ xiāng wèn chóu,wéi nuò zuò wú wèi。
静默近尤远,多言足瑕玼。jìng mò jìn yóu yuǎn,duō yán zú xiá cǐ。
勉从客所论,还顾所学非。miǎn cóng kè suǒ lùn,hái gù suǒ xué fēi。
念此废无益,对书坐长嘻。niàn cǐ fèi wú yì,duì shū zuò zhǎng xī。
独思同怀子,念远莫见之。dú sī tóng huái zi,niàn yuǎn mò jiàn zhī。
岂无寄我书,岁晚若苦迟。qǐ wú jì wǒ shū,suì wǎn ruò kǔ chí。
闻颇困王事,岂无闲暇时。wén pǒ kùn wáng shì,qǐ wú xián xiá shí。
况有同僚贤,相期在书诗。kuàng yǒu tóng liáo xián,xiāng qī zài shū shī。
人生天地间,常恐食所縻。rén shēng tiān dì jiān,cháng kǒng shí suǒ mí。
去就两莫谋,会合宁有期。qù jiù liǎng mò móu,huì hé níng yǒu qī。
余病不自乐,旧学益以隳。yú bìng bù zì lè,jiù xué yì yǐ huī。
近者非所同,远者劳梦思。jìn zhě fēi suǒ tóng,yuǎn zhě láo mèng sī。
江水日夕东,道途宛而夷。jiāng shuǐ rì xī dōng,dào tú wǎn ér yí。
寄书当在勤,无谓往还稀。jì shū dāng zài qín,wú wèi wǎng hái xī。

寄崔伯易

王令

扰扰闾巷士,过我何所为。rǎo rǎo lǘ xiàng shì,guò wǒ hé suǒ wèi。
屡来徒我烦,不来我弗思。lǚ lái tú wǒ fán,bù lái wǒ fú sī。
少年乐知闻,喜与客子随。shǎo nián lè zhī wén,xǐ yǔ kè zi suí。
晚岁事恬默,与世益参差。wǎn suì shì tián mò,yǔ shì yì cān chà。
骑马出寻人,中路辄自归。qí mǎ chū xún rén,zhōng lù zhé zì guī。
归来亦何乐,书史自相期。guī lái yì hé lè,shū shǐ zì xiāng qī。
巳与往者亲,可无兹世违。sì yǔ wǎng zhě qīn,kě wú zī shì wéi。
欲语无所得,起视北雁飞。yù yǔ wú suǒ dé,qǐ shì běi yàn fēi。
念子远千里,昔别今巳期。niàn zi yuǎn qiān lǐ,xī bié jīn sì qī。
寄声虽云多,所得竟亦稀。jì shēng suī yún duō,suǒ dé jìng yì xī。
近者忽报书,期我往就之。jìn zhě hū bào shū,qī wǒ wǎng jiù zhī。
不知予苦穷,系此不可离。bù zhī yǔ kǔ qióng,xì cǐ bù kě lí。
尚迫朝暮忧,宁有道路资。shàng pò cháo mù yōu,níng yǒu dào lù zī。
人生少所同,老去财几时。rén shēng shǎo suǒ tóng,lǎo qù cái jǐ shí。
予势既若此,子复不肯来。yǔ shì jì ruò cǐ,zi fù bù kěn lái。
但恐百年间,龃龉终莫齐。dàn kǒng bǎi nián jiān,jǔ yǔ zhōng mò qí。
诗以寄子招,亦以写我悲。shī yǐ jì zi zhāo,yì yǐ xiě wǒ bēi。

寄孙莘老

王令

默默不自得,劳劳非吾任。mò mò bù zì dé,láo láo fēi wú rèn。
不与君子逢,谁复明此心。bù yǔ jūn zi féng,shuí fù míng cǐ xīn。
偶客来自南,口有千里音。ǒu kè lái zì nán,kǒu yǒu qiān lǐ yīn。
知无木索勤,颇复山水吟。zhī wú mù suǒ qín,pǒ fù shān shuǐ yín。
对之为一笑,欣如获千金。duì zhī wèi yī xiào,xīn rú huò qiān jīn。
宣城风物佳,古语昔已忱。xuān chéng fēng wù jiā,gǔ yǔ xī yǐ chén。
太平又其有,道途邈幽深。tài píng yòu qí yǒu,dào tú miǎo yōu shēn。
溪流渺弯环,山势屹抱临。xī liú miǎo wān huán,shān shì yì bào lín。
况复寂寞人,黄绶事陆沉。kuàng fù jì mò rén,huáng shòu shì lù chén。
公田秫既收,客席酒屡斟。gōng tián shú jì shōu,kè xí jiǔ lǚ zhēn。
悔予昔南浮,不往一就寻。huǐ yǔ xī nán fú,bù wǎng yī jiù xún。
波涛忘日月,疾病废古今。bō tāo wàng rì yuè,jí bìng fèi gǔ jīn。
归来就羁衔,外虑日已侵。guī lái jiù jī xián,wài lǜ rì yǐ qīn。
适时愧非才,对客辄自喑。shì shí kuì fēi cái,duì kè zhé zì yīn。
譬如火炙肤,暂忍久莫禁。pì rú huǒ zhì fū,zàn rěn jiǔ mò jìn。
惟思百亩田,为可足釜鬵。wéi sī bǎi mǔ tián,wèi kě zú fǔ qín。
投身脱世钳,敛足蹈古箴。tóu shēn tuō shì qián,liǎn zú dǎo gǔ zhēn。
寄言所同怀,相期在中林。jì yán suǒ tóng huái,xiāng qī zài zhōng lín。

夏日平居奉寄崔伯易兼简朱元弼

王令

天风变春和,昼日差夏永。tiān fēng biàn chūn hé,zhòu rì chà xià yǒng。
门阑闭无事,燕雀去益静。mén lán bì wú shì,yàn què qù yì jìng。
纷翻诗书帙,弃散懒收整。fēn fān shī shū zhì,qì sàn lǎn shōu zhěng。
时来就枕卧,复可取窥省。shí lái jiù zhěn wò,fù kě qǔ kuī shěng。
心恬逐物闲,迹阔与世屏。xīn tián zhú wù xián,jì kuò yǔ shì píng。
鲜鲜南山暖,秀色在修岭。xiān xiān nán shān nuǎn,xiù sè zài xiū lǐng。
苟嫌安坐慵,还可远游骋。gǒu xián ān zuò yōng,hái kě yuǎn yóu chěng。
自缘智能薄,反得闲暇幸。zì yuán zhì néng báo,fǎn dé xián xiá xìng。
交朋久相远,疏懒欲谁警。jiāo péng jiǔ xiāng yuǎn,shū lǎn yù shuí jǐng。

夏日平居奉寄崔伯易兼简朱元弼

王令

怃怃庭下树,阴影日已敷。wǔ wǔ tíng xià shù,yīn yǐng rì yǐ fū。
癯癯闭门人,簟席自卷舒。qú qú bì mén rén,diàn xí zì juǎn shū。
高枝就远冠,曲枝挂裳裾。gāo zhī jiù yuǎn guān,qū zhī guà shang jū。
还来从此息,卧视诗与书。hái lái cóng cǐ xī,wò shì shī yǔ shū。
桓桓门外客,从徒驾骊驹。huán huán mén wài kè,cóng tú jià lí jū。
不知来何闻,乃肯顾我闾。bù zhī lái hé wén,nǎi kěn gù wǒ lǘ。
呼儿往应门,谓言出在涂。hū ér wǎng yīng mén,wèi yán chū zài tú。
非我敢厌客,非客与我疏。fēi wǒ gǎn yàn kè,fēi kè yǔ wǒ shū。
以予拙语言,无以得客娱。yǐ yǔ zhuō yǔ yán,wú yǐ dé kè yú。
一不当客意,恐与世患俱。yī bù dāng kè yì,kǒng yǔ shì huàn jù。
不如两相忘,何能效纷如。bù rú liǎng xiāng wàng,hé néng xiào fēn rú。

效古

王令

流沙不胜车,弱水不载舟。liú shā bù shèng chē,ruò shuǐ bù zài zhōu。
谓言行子归,无苦事远游。wèi yán xíng zi guī,wú kǔ shì yuǎn yóu。
寄子素丝裳,闻子衣苦单。jì zi sù sī shang,wén zi yī kǔ dān。
失今不来还,岁晚将奈寒。shī jīn bù lái hái,suì wǎn jiāng nài hán。

送朱明之昌叔赴尉山阳

王令

朱使拜书天上回,去以身试百里障。zhū shǐ bài shū tiān shàng huí,qù yǐ shēn shì bǎi lǐ zhàng。
青衫飘若风外荷,借马载出尘土上。qīng shān piāo ruò fēng wài hé,jiè mǎ zài chū chén tǔ shàng。
准眉崭如见天秀,独立系马万里望。zhǔn méi zhǎn rú jiàn tiān xiù,dú lì xì mǎ wàn lǐ wàng。
身躯虽小胸腹宽,沛如绝海横秋涨。shēn qū suī xiǎo xiōng fù kuān,pèi rú jué hǎi héng qiū zhǎng。
久宜脱绝事高致,岂愿卑冗劳俗状。jiǔ yí tuō jué shì gāo zhì,qǐ yuàn bēi rǒng láo sú zhuàng。
高堂华发亲老矣,四海无家寄几杖。gāo táng huá fā qīn lǎo yǐ,sì hǎi wú jiā jì jǐ zhàng。
世外言高信独奇,人前腰折嗟已强。shì wài yán gāo xìn dú qí,rén qián yāo zhé jiē yǐ qiáng。
尉官虽小俸虽薄,犹有馀钱买甘养。wèi guān suī xiǎo fèng suī báo,yóu yǒu yú qián mǎi gān yǎng。
想当家帷奉颜面,彩衣躬率妇子饷。xiǎng dāng jiā wéi fèng yán miàn,cǎi yī gōng lǜ fù zi xiǎng。
诜诜儿女戏满前,累累诸兄坐相向。shēn shēn ér nǚ xì mǎn qián,lèi lèi zhū xiōng zuò xiāng xiàng。
人间此乐不可幸,一笑自足百辱当。rén jiān cǐ lè bù kě xìng,yī xiào zì zú bǎi rǔ dāng。
时清固应稀盗贼,俗弊宁不烦笞掠。shí qīng gù yīng xī dào zéi,sú bì níng bù fán chī lüè。
好偷闲暇事简编,思予宁无尺字况。hǎo tōu xián xiá shì jiǎn biān,sī yǔ níng wú chǐ zì kuàng。

学子

王令

琐琐来学子,从我问古风。suǒ suǒ lái xué zi,cóng wǒ wèn gǔ fēng。
谓言古之人,学不求世功。wèi yán gǔ zhī rén,xué bù qiú shì gōng。
以其明智馀,施与天下同。yǐ qí míng zhì yú,shī yǔ tiān xià tóng。
能知学为身,自不恤穷通。néng zhī xué wèi shēn,zì bù xù qióng tōng。
童子顾我笑,是言得无蒙。tóng zi gù wǒ xiào,shì yán dé wú méng。
斯道使可遵,曾不闻父翁。sī dào shǐ kě zūn,céng bù wén fù wēng。
谓言童子归,益自谋厥躬。wèi yán tóng zi guī,yì zì móu jué gōng。
吾不能尔言,亦不必尔从。wú bù néng ěr yán,yì bù bì ěr cóng。

出门

王令

出门将何从,中道忽自思。chū mén jiāng hé cóng,zhōng dào hū zì sī。
彼怀与尔殊,亦合念子归。bǐ huái yǔ ěr shū,yì hé niàn zi guī。
乐有诗与书,游有山与陂。lè yǒu shī yǔ shū,yóu yǒu shān yǔ bēi。
谁言竟无从,犹有影自随。shuí yán jìng wú cóng,yóu yǒu yǐng zì suí。

杂诗

王令

古人重非道,饥不苟豆羹。gǔ rén zhòng fēi dào,jī bù gǒu dòu gēng。
有为非其心,或不脱冕行。yǒu wèi fēi qí xīn,huò bù tuō miǎn xíng。
如何后世人,以官业其生。rú hé hòu shì rén,yǐ guān yè qí shēng。
鄙哉乐欺人,犹以圣自名。bǐ zāi lè qī rén,yóu yǐ shèng zì míng。