古诗词

悲秋

王令

岁事荒凉晚易悲,西风日夜弄寒威。suì shì huāng liáng wǎn yì bēi,xī fēng rì yè nòng hán wēi。
秋来寡妇尤勤织,谁是行人未有衣。qiū lái guǎ fù yóu qín zhī,shuí shì xíng rén wèi yǒu yī。
常恐衰颜随节换,空看落叶倚风飞。cháng kǒng shuāi yán suí jié huàn,kōng kàn luò yè yǐ fēng fēi。
从来最是悲秋者,况是悲秋客未归。cóng lái zuì shì bēi qiū zhě,kuàng shì bēi qiū kè wèi guī。

王令

王令(1032~1059)北宋诗人。初字钟美,后改字逢原。原籍元城(今河北大名)。 5岁丧父母,随其叔祖王乙居广陵(今江苏扬州)。长大后在天长、高邮等地以教学为生,有治国安民之志。王安石对其文章和为人皆甚推重。有《广陵先生文章》、《十七史蒙求》。 王令的作品>>

猜您喜欢

江上四首

王令

风吹平江起长澜,野客坐啸酒在颜。fēng chuī píng jiāng qǐ zhǎng lán,yě kè zuò xiào jiǔ zài yán。
兴来就上南山观。xīng lái jiù shàng nán shān guān。
固应散发游更好,何用美质加弊冠。gù yīng sàn fā yóu gèng hǎo,hé yòng měi zhì jiā bì guān。

江上四首

王令

梦载十舟胜一钩,曳缗万里悬十牛。mèng zài shí zhōu shèng yī gōu,yè mín wàn lǐ xuán shí niú。
饱食身至东海投。bǎo shí shēn zhì dōng hǎi tóu。
还踞秦山待鱼食,所得果可餔九州。hái jù qín shān dài yú shí,suǒ dé guǒ kě bù jiǔ zhōu。

江上四首

王令

山头斫竹下作竿,系钩沉水坐岸观。shān tóu zhuó zhú xià zuò gān,xì gōu chén shuǐ zuò àn guān。
饵微水浊鱼不干。ěr wēi shuǐ zhuó yú bù gàn。
栖迟终日或有得,归去犹可妻子欢。qī chí zhōng rì huò yǒu dé,guī qù yóu kě qī zi huān。

江上四首

王令

江头风平可照水,衣冠面目略相似。jiāng tóu fēng píng kě zhào shuǐ,yī guān miàn mù lüè xiāng shì。
与我同笑固相喜。yǔ wǒ tóng xiào gù xiāng xǐ。
何用妄携客子来,不可与语只相视。hé yòng wàng xié kè zi lái,bù kě yǔ yǔ zhǐ xiāng shì。

饮客

王令

青山何岩岩,江流自浑浑。qīng shān hé yán yán,jiāng liú zì hún hún。
欲由白石道,先自长松门。yù yóu bái shí dào,xiān zì zhǎng sōng mén。
其间有万景,轩豁忘乾坤。qí jiān yǒu wàn jǐng,xuān huō wàng qián kūn。
适可得以心,不可为客论。shì kě dé yǐ xīn,bù kě wèi kè lùn。
安得山水交,共无世俗言。ān dé shān shuǐ jiāo,gòng wú shì sú yán。
携琴写古声,酌泉求清源。xié qín xiě gǔ shēng,zhuó quán qiú qīng yuán。
适时固虽疏,谋道岂不敦。shì shí gù suī shū,móu dào qǐ bù dūn。
谁能歌此诗,侑我饮客樽。shuí néng gē cǐ shī,yòu wǒ yǐn kè zūn。

江城

王令

江城酒熟贱卖醉,江人提鱼不到市。jiāng chéng jiǔ shú jiàn mài zuì,jiāng rén tí yú bù dào shì。
半道得钱相和歌,翁倒子扶相枕睡。bàn dào dé qián xiāng hé gē,wēng dào zi fú xiāng zhěn shuì。
江南山高不见天,江北水远无复地。jiāng nán shān gāo bù jiàn tiān,jiāng běi shuǐ yuǎn wú fù dì。
马惊堕崖舟覆波,可惜行人死声利。mǎ jīng duò yá zhōu fù bō,kě xī xíng rén sǐ shēng lì。

霜风

王令

霜风裂寒窗,馀响到我床。shuāng fēng liè hán chuāng,yú xiǎng dào wǒ chuáng。
闻鼠有啮声,不省何物伤。wén shǔ yǒu niè shēng,bù shěng hé wù shāng。
儿呼须我起,顾无灯烛光。ér hū xū wǒ qǐ,gù wú dēng zhú guāng。
伏枕置所念,去梦通扶桑。fú zhěn zhì suǒ niàn,qù mèng tōng fú sāng。

孟子

王令

孟子不肯比伊尹,仲尼方可期文王。mèng zi bù kěn bǐ yī yǐn,zhòng ní fāng kě qī wén wáng。
圣贤自得固厚重,庸俗始以已较量。shèng xián zì dé gù hòu zhòng,yōng sú shǐ yǐ yǐ jiào liàng。
微生喜以佞面诋,臧氏恶非礼所当。wēi shēng xǐ yǐ nìng miàn dǐ,zāng shì è fēi lǐ suǒ dāng。
惜哉二子不自重,以人可否何不详。xī zāi èr zi bù zì zhòng,yǐ rén kě fǒu hé bù xiáng。

过扬子江

王令

长江来何从,远自西极詹。zhǎng jiāng lái hé cóng,yuǎn zì xī jí zhān。
中破蜀山流,始与巴水兼。zhōng pò shǔ shān liú,shǐ yǔ bā shuǐ jiān。
川原日混合,激射势益严。chuān yuán rì hùn hé,jī shè shì yì yán。
奔浑万里流,不自顷刻淹。bēn hún wàn lǐ liú,bù zì qǐng kè yān。
骇如泻天来,急若赴海添。hài rú xiè tiān lái,jí ruò fù hǎi tiān。
潮汐日往复,旦暮难安恬。cháo xī rì wǎng fù,dàn mù nán ān tián。
攻冲气何雄,吞啮势未厌。gōng chōng qì hé xióng,tūn niè shì wèi yàn。
因思禹功成,自匪尧谋佥。yīn sī yǔ gōng chéng,zì fěi yáo móu qiān。
久已口效噞,岂复头今黔。jiǔ yǐ kǒu xiào yǎn,qǐ fù tóu jīn qián。
余来方冬时,怒风何沾沾。yú lái fāng dōng shí,nù fēng hé zhān zhān。
掀轰驾高浪,山阜相联粘。xiān hōng jià gāo làng,shān fù xiāng lián zhān。
有如合万鼎,就沸烹群憸。yǒu rú hé wàn dǐng,jiù fèi pēng qún xiān。
天阳盛焚烁,鬼力争炰燖。tiān yáng shèng fén shuò,guǐ lì zhēng páo xún。
声势欲状说,有口嗟如钳。shēng shì yù zhuàng shuō,yǒu kǒu jiē rú qián。
须臾稍收敛,晴风荡氛?。xū yú shāo shōu liǎn,qíng fēng dàng fēn jiān。
涵澄动自息,拂拭痕无纤。hán chéng dòng zì xī,fú shì hén wú xiān。
宛然帝女镜,仰照青天奁。wǎn rán dì nǚ jìng,yǎng zhào qīng tiān lián。
遐观清神心,俯视分眉髯。xiá guān qīng shén xīn,fǔ shì fēn méi rán。
有如尧舜时,惠泽四海沾。yǒu rú yáo shùn shí,huì zé sì hǎi zhān。
登贤默与虑,流恶声无沾。dēng xián mò yǔ lǜ,liú è shēng wú zhān。
洗除岩穴空,荡涤昏奸歼。xǐ chú yán xué kōng,dàng dí hūn jiān jiān。
恩波浩滂沛,浸润咸滋渐。ēn bō hào pāng pèi,jìn rùn xián zī jiàn。
群山西南来,垂天下帷幨。qún shān xī nán lái,chuí tiān xià wéi chān。
霜风月凌厉,紫翠生觚廉。shuāng fēng yuè líng lì,zǐ cuì shēng gū lián。
无波互澄照,黯惨画一缣。wú bō hù chéng zhào,àn cǎn huà yī jiān。
扁舟出中流,俯仰迷顾瞻。biǎn zhōu chū zhōng liú,fǔ yǎng mí gù zhān。
人生贵自便,苟信何用占。rén shēng guì zì biàn,gǒu xìn hé yòng zhàn。
方期谢黄尘,窃身放苍蒹。fāng qī xiè huáng chén,qiè shēn fàng cāng jiān。
闲从鱼鸟游,默相蛟龙潜。xián cóng yú niǎo yóu,mò xiāng jiāo lóng qián。
筑室近钓岸,巉崖插居檐。zhù shì jìn diào àn,chán yá chā jū yán。
行春掇芑薇,坐晚登鲿鲇。xíng chūn duō qǐ wēi,zuò wǎn dēng cháng nián。
仰思峻极高,俯爱善下谦。yǎng sī jùn jí gāo,fǔ ài shàn xià qiān。
更与虚旷间,日放诗锋铦。gèng yǔ xū kuàng jiān,rì fàng shī fēng xiān。
行求避世交,望醉江城帘。xíng qiú bì shì jiāo,wàng zuì jiāng chéng lián。
出处要皆道,终穷亦何嫌。chū chù yào jiē dào,zhōng qióng yì hé xián。

晚泊

王令

月形如张弓,下影射秋水。yuè xíng rú zhāng gōng,xià yǐng shè qiū shuǐ。
寒江风静时,逮目失洲沚。hán jiāng fēng jìng shí,dǎi mù shī zhōu zhǐ。
渔歌去时唱,归和欢未已。yú gē qù shí chàng,guī hé huān wèi yǐ。
岂无人间乐,自快适为喜。qǐ wú rén jiān lè,zì kuài shì wèi xǐ。
客子有倦怀,归心动秋苇。kè zi yǒu juàn huái,guī xīn dòng qiū wěi。
更假沧浪清,聊用洗尘耳。gèng jiǎ cāng làng qīng,liáo yòng xǐ chén ěr。

姚坚老见约偶成

王令

初正布新和,馀腊争近候。chū zhèng bù xīn hé,yú là zhēng jìn hòu。
升腾阳力微,恇怯老阴斗。shēng téng yáng lì wēi,kuāng qiè lǎo yīn dòu。
江云荡空碧,疏雨沐清昼。jiāng yún dàng kōng bì,shū yǔ mù qīng zhòu。
林梢释冬枯,土蘖壮春簇。lín shāo shì dōng kū,tǔ niè zhuàng chūn cù。
萎蕤风日舒,刻画山野秀。wēi ruí fēng rì shū,kè huà shān yě xiù。
关关先春鸟,格磔弄晴咮。guān guān xiān chūn niǎo,gé zhé nòng qíng zhòu。
无人与调和,终日自嘲诟。wú rén yǔ diào hé,zhōng rì zì cháo gòu。
唯君卜近适,过我许来就。wéi jūn bo jìn shì,guò wǒ xǔ lái jiù。
迁延日屡蹉,叹惜月复彀。qiān yán rì lǚ cuō,tàn xī yuè fù gòu。
人生诚多故,世事那可究。rén shēng chéng duō gù,shì shì nà kě jiū。
惟当自推置,障绝俗虑寇。wéi dāng zì tuī zhì,zhàng jué sú lǜ kòu。
休闲倘能偷,疏懒当自宥。xiū xián tǎng néng tōu,shū lǎn dāng zì yòu。
徒行苟惮劳,借马欲谁厩。tú xíng gǒu dàn láo,jiè mǎ yù shuí jiù。
清沽如定携,佳客可先购。qīng gū rú dìng xié,jiā kè kě xiān gòu。
勉之无使迟,梅萼已堪嗅。miǎn zhī wú shǐ chí,méi è yǐ kān xiù。

初闻思归鸟忆昨寄崔伯易朱元弼

王令

去年春日花盛开,尝有鸟啼归去来。qù nián chūn rì huā shèng kāi,cháng yǒu niǎo tí guī qù lái。
余诗告尔东海志,子笑属我南山杯。yú shī gào ěr dōng hǎi zhì,zi xiào shǔ wǒ nán shān bēi。
将睎遐踪蹈高轶,就拔去迹离俗埋。jiāng xī xiá zōng dǎo gāo yì,jiù bá qù jì lí sú mái。
同时游者最谁上,朱子峭擢凌春材。tóng shí yóu zhě zuì shuí shàng,zhū zi qiào zhuó líng chūn cái。
门关午景卧正懒,过我呼号如春雷。mén guān wǔ jǐng wò zhèng lǎn,guò wǒ hū hào rú chūn léi。
邻惊偷窥妇女怪,婢骇奔走儿童咍。lín jīng tōu kuī fù nǚ guài,bì hài bēn zǒu ér tóng hāi。
门开纳坐听论列,笑口侈哆倾胸怀。mén kāi nà zuò tīng lùn liè,xiào kǒu chǐ duō qīng xiōng huái。
寒菹半菽要同饭,齑酱叫乞喧邻隈。hán jū bàn shū yào tóng fàn,jī jiàng jiào qǐ xuān lín wēi。
僧从南浮云异角,尉解西去遗亭台。sēng cóng nán fú yún yì jiǎo,wèi jiě xī qù yí tíng tái。
心争夸漫诘蜒蜿,日乐虚豁留崔嵬。xīn zhēng kuā màn jí yán wān,rì lè xū huō liú cuī wéi。
柳梢黪黪坌晴絮,杏萼烁烁翻遗埃。liǔ shāo cǎn cǎn bèn qíng xù,xìng è shuò shuò fān yí āi。
春湖平停照空碧,淮帆晓上搀天桅。chūn hú píng tíng zhào kōng bì,huái fān xiǎo shàng chān tiān wéi。
西归颇阨穷饿久,南泛未免丐乞哀。xī guī pǒ è qióng è jiǔ,nán fàn wèi miǎn gài qǐ āi。
朅来随人事卑折,忽自顾影惭低摧。qiè lái suí rén shì bēi zhé,hū zì gù yǐng cán dī cuī。
平时客坐不敢语,苟以唯诺偿嫌猜。píng shí kè zuò bù gǎn yǔ,gǒu yǐ wéi nuò cháng xián cāi。
胸中纠结浩千万,到口不吐如横枚。xiōng zhōng jiū jié hào qiān wàn,dào kǒu bù tǔ rú héng méi。
比来颇自拨俗碍,日傍竹树良徘徊。bǐ lái pǒ zì bō sú ài,rì bàng zhú shù liáng pái huái。
昏昏万事置不省,知已疏懒心难裁。hūn hūn wàn shì zhì bù shěng,zhī yǐ shū lǎn xīn nán cái。
一闻春风动啼鸟,猛若重睡忽唤回。yī wén chūn fēng dòng tí niǎo,měng ruò zhòng shuì hū huàn huí。
咨嗟岁月急若矢,叹息无地安蒿莱。zī jiē suì yuè jí ruò shǐ,tàn xī wú dì ān hāo lái。
比于见人日加懒,行恐合俗老益乖。bǐ yú jiàn rén rì jiā lǎn,xíng kǒng hé sú lǎo yì guāi。
不知飘浮寄兹世,竟亦何计收形骸。bù zhī piāo fú jì zī shì,jìng yì hé jì shōu xíng hái。
春林沾沾风日好,飞止自便宜尔谐。chūn lín zhān zhān fēng rì hǎo,fēi zhǐ zì biàn yí ěr xié。
何为犹尚归不得,世间万事真悠哉。hé wèi yóu shàng guī bù dé,shì jiān wàn shì zhēn yōu zāi。

望招隐山花回游江山思崔伯易因寄朱元弼

王令

春山晒日开百花,红紫乱眼生交加。chūn shān shài rì kāi bǎi huā,hóng zǐ luàn yǎn shēng jiāo jiā。
青天晴高褰翠幄,绣被堆叠帝所家。qīng tiān qíng gāo qiān cuì wò,xiù bèi duī dié dì suǒ jiā。
平江千里铺一席,扁舟脱若弃履舄。píng jiāng qiān lǐ pù yī xí,biǎn zhōu tuō ruò qì lǚ xì。
安得一醉眠千年,世间万事都弃捐。ān dé yī zuì mián qiān nián,shì jiān wàn shì dōu qì juān。

扬子江阻风

王令

扬子江风十月初,西驾巨浪渺无隅。yáng zi jiāng fēng shí yuè chū,xī jià jù làng miǎo wú yú。
常忧倾摇地为动,意欲起塞天无虚。cháng yōu qīng yáo dì wèi dòng,yì yù qǐ sāi tiān wú xū。
大舟不行就系岸,小舟分去争得鱼。dà zhōu bù xíng jiù xì àn,xiǎo zhōu fēn qù zhēng dé yú。
舟中壮士起坐笑,有酒更为斜阳酤。zhōu zhōng zhuàng shì qǐ zuò xiào,yǒu jiǔ gèng wèi xié yáng gū。

出门

王令

出门万事非,聊复闭关坐。chū mén wàn shì fēi,liáo fù bì guān zuò。
亲识久相远,与世绝吊贺。qīn shí jiǔ xiāng yuǎn,yǔ shì jué diào hè。
适时既非谋,接俗益加惰。shì shí jì fēi móu,jiē sú yì jiā duò。
外物等不来,何必问客过。wài wù děng bù lái,hé bì wèn kè guò。