古诗词

江上

王令

幂幂江城没远烟,暮云归族忽相连。mì mì jiāng chéng méi yuǎn yān,mù yún guī zú hū xiāng lián。
春江流水出天外,晚渡归舟下日边。chūn jiāng liú shuǐ chū tiān wài,wǎn dù guī zhōu xià rì biān。
杏萼春深翻浅缬,柳花风远曳晴绵。xìng è chūn shēn fān qiǎn xié,liǔ huā fēng yuǎn yè qíng mián。
无钱买得江头树,输与渔人系钓船。wú qián mǎi dé jiāng tóu shù,shū yǔ yú rén xì diào chuán。

王令

王令(1032~1059)北宋诗人。初字钟美,后改字逢原。原籍元城(今河北大名)。 5岁丧父母,随其叔祖王乙居广陵(今江苏扬州)。长大后在天长、高邮等地以教学为生,有治国安民之志。王安石对其文章和为人皆甚推重。有《广陵先生文章》、《十七史蒙求》。 王令的作品>>

猜您喜欢

送李公安赴举

王令

行子冠上尘,梁宋道傍土。xíng zi guān shàng chén,liáng sòng dào bàng tǔ。
尘逐冠敝损,人来还复去。chén zhú guān bì sǔn,rén lái hái fù qù。
马蹄日月长,踏尽西北路。mǎ tí rì yuè zhǎng,tà jǐn xī běi lù。
近者何纷纷,姿状颇秀举。jìn zhě hé fēn fēn,zī zhuàng pǒ xiù jǔ。
传言天子诏,士得四方赴。chuán yán tiān zi zhào,shì dé sì fāng fù。
来如鹊翅翻,去若蝇头聚。lái rú què chì fān,qù ruò yíng tóu jù。
市儿屈指计,过百日未暮。shì ér qū zhǐ jì,guò bǎi rì wèi mù。
昔周方盛时,得士才十数。xī zhōu fāng shèng shí,dé shì cái shí shù。
唐虞此为盛,中复容女妇。táng yú cǐ wèi shèng,zhōng fù róng nǚ fù。
昔何称才难,今也宁异趣。xī hé chēng cái nán,jīn yě níng yì qù。
但恐所取异,今古殊尺度。dàn kǒng suǒ qǔ yì,jīn gǔ shū chǐ dù。
夫君乃高才,久有及物虑。fū jūn nǎi gāo cái,jiǔ yǒu jí wù lǜ。
今又奋绝去,挺拔欲自树。jīn yòu fèn jué qù,tǐng bá yù zì shù。
余穷非所知,久有山林素。yú qióng fēi suǒ zhī,jiǔ yǒu shān lín sù。
但无百亩粟,乃就群才赋。dàn wú bǎi mǔ sù,nǎi jiù qún cái fù。
仕道得亦嗟,困穷失为惧。shì dào dé yì jiē,kùn qióng shī wèi jù。
二者各有命,予亦何所与。èr zhě gè yǒu mìng,yǔ yì hé suǒ yǔ。

离高邮答谢朱元弼兼简崔伯易

王令

昔来何悠悠,今去亦泛泛。xī lái hé yōu yōu,jīn qù yì fàn fàn。
岂自果进退,姑且便饮啖。qǐ zì guǒ jìn tuì,gū qiě biàn yǐn dàn。
三代今去辽,士食久已滥。sān dài jīn qù liáo,shì shí jiǔ yǐ làn。
徒死不为义,可无苟石担。tú sǐ bù wèi yì,kě wú gǒu shí dān。
平生堕百为,且就投铅椠。píng shēng duò bǎi wèi,qiě jiù tóu qiān qiàn。
束身入世程,开口就人歉。shù shēn rù shì chéng,kāi kǒu jiù rén qiàn。
怒喜有失得,眉睫烦窥瞰。nù xǐ yǒu shī dé,méi jié fán kuī kàn。
野鸟或在笼,山猿有终槛。yě niǎo huò zài lóng,shān yuán yǒu zhōng kǎn。
能安此为命,虽失亦何憾。néng ān cǐ wèi mìng,suī shī yì hé hàn。
予尝勇自明,磨古得前鉴。yǔ cháng yǒng zì míng,mó gǔ dé qián jiàn。
抱关贤所容,较猎圣或暂。bào guān xián suǒ róng,jiào liè shèng huò zàn。
庶未负初学,尚为神所监。shù wèi fù chū xué,shàng wèi shén suǒ jiān。
予行人之嗟,我笑不为颔。yǔ xíng rén zhī jiē,wǒ xiào bù wèi hàn。
子独辱所厚,以诗系归缆。zi dú rǔ suǒ hòu,yǐ shī xì guī lǎn。
命和始自书,狂言庶非儳。mìng hé shǐ zì shū,kuáng yán shù fēi chán。

东园赠周翊

王令

尝闻东园游观嘉,晚趁时节亦自到。cháng wén dōng yuán yóu guān jiā,wǎn chèn shí jié yì zì dào。
东风不知来者多,一日芳蹊踏无草。dōng fēng bù zhī lái zhě duō,yī rì fāng qī tà wú cǎo。
山樱着子寒尚迟,江梅殒花香可吊。shān yīng zhe zi hán shàng chí,jiāng méi yǔn huā xiāng kě diào。
扶疏枝叶未成荫,偶来正值斜阳照。fú shū zhī yè wèi chéng yīn,ǒu lái zhèng zhí xié yáng zhào。
千株红杏暖自酣,风引高炬烧晴燥。qiān zhū hóng xìng nuǎn zì hān,fēng yǐn gāo jù shāo qíng zào。
夭桃未老已抽青,略略朱旗冠翠纛。yāo táo wèi lǎo yǐ chōu qīng,lüè lüè zhū qí guān cuì dào。
虽然素李不争花,似洗朱丹夸莹皓。suī rán sù lǐ bù zhēng huā,shì xǐ zhū dān kuā yíng hào。
其他百种不可名,如列锦绣快晴曝。qí tā bǎi zhǒng bù kě míng,rú liè jǐn xiù kuài qíng pù。
何低何高何后先,一一尽解承春笑。hé dī hé gāo hé hòu xiān,yī yī jǐn jiě chéng chūn xiào。
杨花轻佻最得力,飞过青天去何冒。yáng huā qīng tiāo zuì dé lì,fēi guò qīng tiān qù hé mào。
弱柳低垂弗辞贱,以力凭风为春扫。ruò liǔ dī chuí fú cí jiàn,yǐ lì píng fēng wèi chūn sǎo。
黄鹂嘲啁声语和,似对游人见情抱。huáng lí cháo zhāo shēng yǔ hé,shì duì yóu rén jiàn qíng bào。
蝴蝶填委不知数,飞乱人眼漫颠倒。hú dié tián wěi bù zhī shù,fēi luàn rén yǎn màn diān dào。
黄蜂虽忙不为身,以甘遗人竟何道。huáng fēng suī máng bù wèi shēn,yǐ gān yí rén jìng hé dào。
子规终日劝客归,吾无间然念何报。zi guī zhōng rì quàn kè guī,wú wú jiān rán niàn hé bào。
嗟余多病所趋乖,又懒欢呼逐年少。jiē yú duō bìng suǒ qū guāi,yòu lǎn huān hū zhú nián shǎo。
经年一春为嘉时,行过不恤每自谯。jīng nián yī chūn wèi jiā shí,xíng guò bù xù měi zì qiáo。
然虽无酒不解歌,素游尚少贫交召。rán suī wú jiǔ bù jiě gē,sù yóu shàng shǎo pín jiāo zhào。
何时期子早再游,风雨不可旦夕料。hé shí qī zi zǎo zài yóu,fēng yǔ bù kě dàn xī liào。

龙角歌和崔公度伯易

王令

尝闻螾出轩辕丘,其长百寻围十牛。cháng wén yǐn chū xuān yuán qiū,qí zhǎng bǎi xún wéi shí niú。
民惊臣愕争论酬,帝亦谓应土德修。mín jīng chén è zhēng lùn chóu,dì yì wèi yīng tǔ dé xiū。
赐螾傍海连十洲,俾朝食壤暮饮流。cì yǐn bàng hǎi lián shí zhōu,bǐ cháo shí rǎng mù yǐn liú。
仍命九龙狎其游,视龙有角急起羞。réng mìng jiǔ lóng xiá qí yóu,shì lóng yǒu jiǎo jí qǐ xiū。
亟去诉帝龙有忧,帝怜不呵许为谋。jí qù sù dì lóng yǒu yōu,dì lián bù hē xǔ wèi móu。
召一龙食系其喉,挥万力士乘其头。zhào yī lóng shí xì qí hóu,huī wàn lì shì chéng qí tóu。
披肉断角塞螾求,螾取而冠万鬼?。pī ròu duàn jiǎo sāi yǐn qiú,yǐn qǔ ér guān wàn guǐ。
雷号电泣竟莫救,鼋擗鼍踊吊蛟虬。léi hào diàn qì jìng mò jiù,yuán pǐ tuó yǒng diào jiāo qiú。
奋穴出哭劳鳝鳅,八龙怒走乞天仇。fèn xué chū kū láo shàn qiū,bā lóng nù zǒu qǐ tiān chóu。
天赐六丁皆剑矛,取螾拔角磔大幽。tiān cì liù dīng jiē jiàn máo,qǔ yǐn bá jiǎo zhé dà yōu。
下龙载帝问何由,臣攀堕髯不可留。xià lóng zài dì wèn hé yóu,chén pān duò rán bù kě liú。
竟去不知天所尤,龙冤虽复骨不收。jìng qù bù zhī tiān suǒ yóu,lóng yuān suī fù gǔ bù shōu。
传流下古说易浮,我闻其语疑有由。chuán liú xià gǔ shuō yì fú,wǒ wén qí yǔ yí yǒu yóu。
以龙易螾理若不,爱不知蔽似有繇。yǐ lóng yì yǐn lǐ ruò bù,ài bù zhī bì shì yǒu yáo。
人皆伤龙为叹啾,我独鄙其与祸投。rén jiē shāng lóng wèi tàn jiū,wǒ dú bǐ qí yǔ huò tóu。
尝闻龙德神自周,出飞于天入海休。cháng wén lóng dé shén zì zhōu,chū fēi yú tiān rù hǎi xiū。
弃此不处与螾俦,以养就人理固偷。qì cǐ bù chù yǔ yǐn chóu,yǐ yǎng jiù rén lǐ gù tōu。
果死以此嗟何仇,我来但爱遗角觓。guǒ sǐ yǐ cǐ jiē hé chóu,wǒ lái dàn ài yí jiǎo qiú。
是非欲竟理莫搜,君学穷物功搳掊。shì fēi yù jìng lǐ mò sōu,jūn xué qióng wù gōng huá póu。
其说独挽万茧抽,当有实论破众廋,勉矣投以钓海钩。qí shuō dú wǎn wàn jiǎn chōu,dāng yǒu shí lùn pò zhòng sōu,miǎn yǐ tóu yǐ diào hǎi gōu。

春人

王令

春人轻飘喜聚散,春筵笑长白日短。chūn rén qīng piāo xǐ jù sàn,chūn yán xiào zhǎng bái rì duǎn。
柳芽嚼雪喷尽寒,桃花烧风作春暖。liǔ yá jué xuě pēn jǐn hán,táo huā shāo fēng zuò chūn nuǎn。
春衣少年当酒歌,起舞四顾以笑和。chūn yī shǎo nián dāng jiǔ gē,qǐ wǔ sì gù yǐ xiào hé。
红天绿烂狂未足,春更不去将奈何。hóng tiān lǜ làn kuáng wèi zú,chūn gèng bù qù jiāng nài hé。

送赠王平甫

王令

士学何漫漫,近习忘远绍。shì xué hé màn màn,jìn xí wàng yuǎn shào。
文章多自名,谁出得高调。wén zhāng duō zì míng,shuí chū dé gāo diào。
子才希世珍,拔俗起孤峭。zi cái xī shì zhēn,bá sú qǐ gū qiào。
如解万里骏,不以羁縻要。rú jiě wàn lǐ jùn,bù yǐ jī mí yào。
篇章缀清新,霞电绚天彯。piān zhāng zhuì qīng xīn,xiá diàn xuàn tiān piāo。
夜归借之读,掩纸疑有耀。yè guī jiè zhī dú,yǎn zhǐ yí yǒu yào。
洗手脱世尘,飞身就遐眺。xǐ shǒu tuō shì chén,fēi shēn jiù xiá tiào。
舌骨谁谓朽,死魄如可召。shé gǔ shuí wèi xiǔ,sǐ pò rú kě zhào。
缩手不愿学,神巧谢人妙。suō shǒu bù yuàn xué,shén qiǎo xiè rén miào。
余材生何偏,日月费吟啸。yú cái shēng hé piān,rì yuè fèi yín xiào。
收奇欲身名,揽古愿独吊。shōu qí yù shēn míng,lǎn gǔ yuàn dú diào。
平生勇前争,未始却自料。píng shēng yǒng qián zhēng,wèi shǐ què zì liào。
一日接大敌,说舌忽忘挑。yī rì jiē dà dí,shuō shé hū wàng tiāo。
如秋九磨镜,迫我以丑照。rú qiū jiǔ mó jìng,pò wǒ yǐ chǒu zhào。
贪观朝日明,退失两目瞭。tān guān cháo rì míng,tuì shī liǎng mù liǎo。
愿假斧斤惠,刻形近天肖。yuàn jiǎ fǔ jīn huì,kè xíng jìn tiān xiào。
寄声诚甚勤,献璞定逢笑。jì shēng chéng shén qín,xiàn pú dìng féng xiào。

山阳思归书寄女兄

王令

淮风情舒舒,楚水日夜流。huái fēng qíng shū shū,chǔ shuǐ rì yè liú。
风能驾吾帆,水可载我舟。fēng néng jià wú fān,shuǐ kě zài wǒ zhōu。
余归知几时,子望悬百忧。yú guī zhī jǐ shí,zi wàng xuán bǎi yōu。
念我兄弟寡,商参各殊州。niàn wǒ xiōng dì guǎ,shāng cān gè shū zhōu。
十年不一逢,会合何所由。shí nián bù yī féng,huì hé hé suǒ yóu。
幸逢子来归,与我相慰投。xìng féng zi lái guī,yǔ wǒ xiāng wèi tóu。
甥儿入吾牵,甥女出吾留。shēng ér rù wú qiān,shēng nǚ chū wú liú。
子吾笑其间,贫不知可愁。zi wú xiào qí jiān,pín bù zhī kě chóu。
心如熙春阳,乐若醉酒酬。xīn rú xī chūn yáng,lè ruò zuì jiǔ chóu。
忆我别子日,将行更逗遛。yì wǒ bié zi rì,jiāng xíng gèng dòu liú。
泣恐伤子心,泪出仰目收。qì kǒng shāng zi xīn,lèi chū yǎng mù shōu。
别日才几时,别思日九秋。bié rì cái jǐ shí,bié sī rì jiǔ qiū。
心随西北风,目望东南楼。xīn suí xī běi fēng,mù wàng dōng nán lóu。
主人仁且贤,怜我羁旅游。zhǔ rén rén qiě xián,lián wǒ jī lǚ yóu。
晨粳玉炊香,暮酒金注瓯。chén jīng yù chuī xiāng,mù jiǔ jīn zhù ōu。
盘蔬罗春青,豆脯兼夕鱐。pán shū luó chūn qīng,dòu pú jiān xī sù。
为食岂不美,义咽不下喉。wèi shí qǐ bù měi,yì yàn bù xià hóu。
要当归子同,半菽饱亦优。yào dāng guī zi tóng,bàn shū bǎo yì yōu。
始予志所学,义当望轲丘。shǐ yǔ zhì suǒ xué,yì dāng wàng kē qiū。
朅来与世评,众口忽起咻。qiè lái yǔ shì píng,zhòng kǒu hū qǐ xiū。
尝观世金朱,此道久巳偷。cháng guān shì jīn zhū,cǐ dào jiǔ sì tōu。
胡为不奋去,附世如赘旒。hú wèi bù fèn qù,fù shì rú zhuì liú。
而子亦待人,特以贫不谋。ér zi yì dài rén,tè yǐ pín bù móu。
参差两如此,偃蹇势略侔。cān chà liǎng rú cǐ,yǎn jiǎn shì lüè móu。
要当共引去,逸世出网罘。yào dāng gòng yǐn qù,yì shì chū wǎng fú。
遐追避世徒,子与侍巾裘。xiá zhuī bì shì tú,zi yǔ shì jīn qiú。
吾将亦娶妇,力以石臼求。wú jiāng yì qǔ fù,lì yǐ shí jiù qiú。
贸田结归庐,种树屋四周。mào tián jié guī lú,zhǒng shù wū sì zhōu。
子居课桑蚕,我出鞭耕牛。zi jū kè sāng cán,wǒ chū biān gēng niú。
教妻绩以筐,使儿饷东畴。jiào qī jì yǐ kuāng,shǐ ér xiǎng dōng chóu。
坐笑忘岁时,聚首成白头。zuò xiào wàng suì shí,jù shǒu chéng bái tóu。
归乎当何时,诗以侑子讴。guī hū dāng hé shí,shī yǐ yòu zi ōu。

大舟

王令

大舟无风帆不举,小舟榜入青冥去。dà zhōu wú fēng fān bù jǔ,xiǎo zhōu bǎng rù qīng míng qù。
渔子舟中呼且歌,夜半闻鱼谁得多。yú zi zhōu zhōng hū qiě gē,yè bàn wén yú shuí dé duō。

望花有感

王令

春来几时余不知,但怪日日柳梢好。chūn lái jǐ shí yú bù zhī,dàn guài rì rì liǔ shāo hǎo。
我嗟无地自种花,常恐东风只生草。wǒ jiē wú dì zì zhǒng huā,cháng kǒng dōng fēng zhǐ shēng cǎo。
谁家有园不可入,时时纵欲信自到。shuí jiā yǒu yuán bù kě rù,shí shí zòng yù xìn zì dào。
寒梅最香落已阑,桃杏虽迟亦颠倒。hán méi zuì xiāng luò yǐ lán,táo xìng suī chí yì diān dào。
高枝飞鸟夜踏空,低树狂儿日摧拗。gāo zhī fēi niǎo yè tà kōng,dī shù kuáng ér rì cuī ǎo。
惟馀零落满地红,主人更听奴频扫。wéi yú líng luò mǎn dì hóng,zhǔ rén gèng tīng nú pín sǎo。
悲来四顾慷慨歌,要且倾酒浇颜酡。bēi lái sì gù kāng kǎi gē,yào qiě qīng jiǔ jiāo yán tuó。
春归欲挽谁有力,河浊虽泣行奈何。chūn guī yù wǎn shuí yǒu lì,hé zhuó suī qì xíng nài hé。

小雨

王令

一夜风声惊屋破,四邻叩壁呼我贺。yī yè fēng shēng jīng wū pò,sì lín kòu bì hū wǒ hè。
久知旱势非所期,果见雨逐浮云过。jiǔ zhī hàn shì fēi suǒ qī,guǒ jiàn yǔ zhú fú yún guò。
庭塘流注已有馀,田亩不沾亦何奈。tíng táng liú zhù yǐ yǒu yú,tián mǔ bù zhān yì hé nài。
雷嗔电笑竟何为,幽人空废南轩卧。léi chēn diàn xiào jìng hé wèi,yōu rén kōng fèi nán xuān wò。

饿者行

王令

雨雪不止泥路迂,马倒伏地人下无。yǔ xuě bù zhǐ ní lù yū,mǎ dào fú dì rén xià wú。
居者不出行者止,午市不合入空衢。jū zhě bù chū xíng zhě zhǐ,wǔ shì bù hé rù kōng qú。
道中独行乃谁子,饿者负席缘门呼。dào zhōng dú xíng nǎi shuí zi,è zhě fù xí yuán mén hū。
高堂食饮岂无弃,愿从犬彘求其馀。gāo táng shí yǐn qǐ wú qì,yuàn cóng quǎn zhì qiú qí yú。
耳闻门閕身就拜,拜伏不起呼群奴。ěr wén mén xiā shēn jiù bài,bài fú bù qǐ hū qún nú。
喉乾无声哭无泪,引杖去此他何如。hóu qián wú shēng kū wú lèi,yǐn zhàng qù cǐ tā hé rú。
路旁少年无所语,归视纸上还长吁。lù páng shǎo nián wú suǒ yǔ,guī shì zhǐ shàng hái zhǎng xū。

世言

王令

纷纷世俗言,病客久厌听。fēn fēn shì sú yán,bìng kè jiǔ yàn tīng。
圣贤没已远,是非久无定。shèng xián méi yǐ yuǎn,shì fēi jiǔ wú dìng。
六经纸上言,黑白欲谁证。liù jīng zhǐ shàng yán,hēi bái yù shuí zhèng。
独有自信人,中得不外竞。dú yǒu zì xìn rén,zhōng dé bù wài jìng。

暨阳居四首

王令

出无王事牵,入不治居舍。chū wú wáng shì qiān,rù bù zhì jū shě。
蒿藜入墙屋,尘垢变几架。hāo lí rù qiáng wū,chén gòu biàn jǐ jià。
糟糠苟无忧,智力取自暇。zāo kāng gǒu wú yōu,zhì lì qǔ zì xiá。
逢诗即废日,得客辄忘夜。féng shī jí fèi rì,dé kè zhé wàng yè。
积懒遂成性,习勤反如诈。jī lǎn suì chéng xìng,xí qín fǎn rú zhà。
几不类怠傲,愧耻将何谢。jǐ bù lèi dài ào,kuì chǐ jiāng hé xiè。

暨阳居四首

王令

身非爵与官,车马久不谋。shēn fēi jué yǔ guān,chē mǎ jiǔ bù móu。
家无田仓储,雀鼠非我仇。jiā wú tián cāng chǔ,què shǔ fēi wǒ chóu。
朝出从人居,诗书讲前修。cháo chū cóng rén jū,shī shū jiǎng qián xiū。
暮从儿子嬉,欢笑何所忧。mù cóng ér zi xī,huān xiào hé suǒ yōu。
间将筋力疲,懒使志虑收。jiān jiāng jīn lì pí,lǎn shǐ zhì lǜ shōu。
斗糈尚烦送,谁谓能无求。dòu xǔ shàng fán sòng,shuí wèi néng wú qiú。

暨阳居四首

王令

自吾暨阳居,已见月四周。zì wú jì yáng jū,yǐ jiàn yuè sì zhōu。
流年不我谋,寒暑忽已遒。liú nián bù wǒ móu,hán shǔ hū yǐ qiú。
老来何足叹,苟死固可羞。lǎo lái hé zú tàn,gǒu sǐ gù kě xiū。
子今用力薄,暮齿将何收。zi jīn yòng lì báo,mù chǐ jiāng hé shōu。