古诗词

奉寄崔伯易

王令

功业尝闻亦有时,可能天命出依违。gōng yè cháng wén yì yǒu shí,kě néng tiān mìng chū yī wéi。
终看世态真何道,不得吾心自合归。zhōng kàn shì tài zhēn hé dào,bù dé wú xīn zì hé guī。
廊庙得逢应有义,草茅虽老尚知非。láng miào dé féng yīng yǒu yì,cǎo máo suī lǎo shàng zhī fēi。
秋来客况无他异,时向西风诵式微。qiū lái kè kuàng wú tā yì,shí xiàng xī fēng sòng shì wēi。

王令

王令(1032~1059)北宋诗人。初字钟美,后改字逢原。原籍元城(今河北大名)。 5岁丧父母,随其叔祖王乙居广陵(今江苏扬州)。长大后在天长、高邮等地以教学为生,有治国安民之志。王安石对其文章和为人皆甚推重。有《广陵先生文章》、《十七史蒙求》。 王令的作品>>

猜您喜欢

寄满子权

王令

昔心何悠悠,今学益漫漫。xī xīn hé yōu yōu,jīn xué yì màn màn。
莽如浮江河,浩不际崖岸。mǎng rú fú jiāng hé,hào bù jì yá àn。
生虽乐文字,勤不偿几案。shēng suī lè wén zì,qín bù cháng jǐ àn。
重编空堆尘,折简久枯汗。zhòng biān kōng duī chén,zhé jiǎn jiǔ kū hàn。
徒知陈市肆,表列环四畔。tú zhī chén shì sì,biǎo liè huán sì pàn。
已无探讨勤,胡可贤否按。yǐ wú tàn tǎo qín,hú kě xián fǒu àn。
零丁晚观玄,泯灭旧习彖。líng dīng wǎn guān xuán,mǐn miè jiù xí tuàn。
得指来岁期,失忘去日算。dé zhǐ lái suì qī,shī wàng qù rì suàn。
尝闻勤惰间,已是愚智判。cháng wén qín duò jiān,yǐ shì yú zhì pàn。
蒙羞欲何颜,避耻愧无翰。méng xiū yù hé yán,bì chǐ kuì wú hàn。
不能绳已怠,何力禁人叛。bù néng shéng yǐ dài,hé lì jìn rén pàn。
文章触世嫌,议语限客窜。wén zhāng chù shì xián,yì yǔ xiàn kè cuàn。
时牵好恶卑,俗挠是非乱。shí qiān hǎo è bēi,sú náo shì fēi luàn。
早衰夺旧刚,多病袭新懦。zǎo shuāi duó jiù gāng,duō bìng xí xīn nuò。
心经衣食艰,事废米盐半。xīn jīng yī shí jiān,shì fèi mǐ yán bàn。
何谋脱身去,割迹与俗断。hé móu tuō shēn qù,gē jì yǔ sú duàn。
耕荒食新收,凿窒复旧贯。gēng huāng shí xīn shōu,záo zhì fù jiù guàn。
念生如冬冰,至死仅春泮。niàn shēng rú dōng bīng,zhì sǐ jǐn chūn pàn。
其间能几时,何恃苦自缓。qí jiān néng jǐ shí,hé shì kǔ zì huǎn。
翩翩淮南英,显显士林冠。piān piān huái nán yīng,xiǎn xiǎn shì lín guān。
方予未为游,辱子昔同闬。fāng yǔ wèi wèi yóu,rǔ zi xī tóng hàn。
篇章觌新华,论说听横捍。piān zhāng dí xīn huá,lùn shuō tīng héng hàn。
包奇晚自走,去实王府玩。bāo qí wǎn zì zǒu,qù shí wáng fǔ wán。
近书何相撩,颇以名见谩。jìn shū hé xiāng liāo,pǒ yǐ míng jiàn mán。
不知老者拙,弃此久已断。bù zhī lǎo zhě zhuō,qì cǐ jiǔ yǐ duàn。
子方勇自树,解辔纵新駻。zi fāng yǒng zì shù,jiě pèi zòng xīn hàn。
行期拾春青,采缀绾归腕。xíng qī shí chūn qīng,cǎi zhuì wǎn guī wàn。
乖离思旧欢,迁徙就新绊。guāi lí sī jiù huān,qiān xǐ jiù xīn bàn。
无琴虽自歌,有酒欲谁伴。wú qín suī zì gē,yǒu jiǔ yù shuí bàn。
闲暇当寄诗,持此资贸换。xián xiá dāng jì shī,chí cǐ zī mào huàn。

梅花

王令

风吹冬暖变春暖,江梅艳艳横新枝。fēng chuī dōng nuǎn biàn chūn nuǎn,jiāng méi yàn yàn héng xīn zhī。
经年不逢间何久,忽此相遇如有期。jīng nián bù féng jiān hé jiǔ,hū cǐ xiāng yù rú yǒu qī。
初开珊珊尚寂寞,仙人缀佩悬瑶玑。chū kāi shān shān shàng jì mò,xiān rén zhuì pèi xuán yáo jī。
后日重来不可辨,漫漫月树留寒辉。hòu rì zhòng lái bù kě biàn,màn màn yuè shù liú hán huī。
清香芬敷去何远,可惜不使蝶得知。qīng xiāng fēn fū qù hé yuǎn,kě xī bù shǐ dié dé zhī。
游人争至无日夜,对之但笑果喜谁。yóu rén zhēng zhì wú rì yè,duì zhī dàn xiào guǒ xǐ shuí。
不知春工用何术,抟造万物皆可为。bù zhī chūn gōng yòng hé shù,tuán zào wàn wù jiē kě wèi。
得非各使出所巧,约与斗竞合一时。dé fēi gè shǐ chū suǒ qiǎo,yuē yǔ dòu jìng hé yī shí。
不然裁剪未易给,鞭役众鬼宁不噫。bù rán cái jiǎn wèi yì gěi,biān yì zhòng guǐ níng bù yī。
终年成功财几日,旋亦堕坏良可悲。zhōng nián chéng gōng cái jǐ rì,xuán yì duò huài liáng kě bēi。
传闻昔时大烹享,九牛合鼎羊豕随。chuán wén xī shí dà pēng xiǎng,jiǔ niú hé dǐng yáng shǐ suí。
一取所实荐滋味,神啜不吐人食宜。yī qǔ suǒ shí jiàn zī wèi,shén chuài bù tǔ rén shí yí。
安知后世无所用,儿嚼不美还弃之。ān zhī hòu shì wú suǒ yòng,ér jué bù měi hái qì zhī。
古今万事皆若此,为尔绕树成嗟咨。gǔ jīn wàn shì jiē ruò cǐ,wèi ěr rào shù chéng jiē zī。

金山

王令

长江从天来,意欲以地分。zhǎng jiāng cóng tiān lái,yì yù yǐ dì fēn。
西山避之逃,东山开为门。xī shān bì zhī táo,dōng shān kāi wèi mén。
木石所不捍,土沙固随奔。mù shí suǒ bù hàn,tǔ shā gù suí bēn。
东西两随海,势已无完坤。dōng xī liǎng suí hǎi,shì yǐ wú wán kūn。
如何中流居,独遏万里浑。rú hé zhōng liú jū,dú è wàn lǐ hún。
坤维赖系得,地灵烦窥扪。kūn wéi lài xì dé,dì líng fán kuī mén。
不然已飘泊,两分不相存。bù rán yǐ piāo pō,liǎng fēn bù xiāng cún。
禹力所不除,天意固可论。yǔ lì suǒ bù chú,tiān yì gù kě lùn。
余欲沉九渊,下视万古根。yú yù chén jiǔ yuān,xià shì wàn gǔ gēn。
畏强激常情,中立爱此墩。wèi qiáng jī cháng qíng,zhōng lì ài cǐ dūn。
诗成欲谁和,感慨心徒烦。shī chéng yù shuí hé,gǎn kǎi xīn tú fán。

客次寄王正叔

王令

夜长梦反覆,百瞑百到家。yè zhǎng mèng fǎn fù,bǎi míng bǎi dào jiā。
岁计晚未成,客愁与日加。suì jì wǎn wèi chéng,kè chóu yǔ rì jiā。
长途千万门,何地容我过。zhǎng tú qiān wàn mén,hé dì róng wǒ guò。
而子壮亦贫,与余同一歌。ér zi zhuàng yì pín,yǔ yú tóng yī gē。

南山雪

王令

世于利禄不择义,苟可走夺足恐蹉。shì yú lì lù bù zé yì,gǒu kě zǒu duó zú kǒng cuō。
家储千金吝铢两,不敢尽费乌用多。jiā chǔ qiān jīn lìn zhū liǎng,bù gǎn jǐn fèi wū yòng duō。
百年到死财几日,恃若固有理则那。bǎi nián dào sǐ cái jǐ rì,shì ruò gù yǒu lǐ zé nà。
庄生尝以富为病,爱其放达与俗过。zhuāng shēng cháng yǐ fù wèi bìng,ài qí fàng dá yǔ sú guò。
南山衣雪变群玉,举以卖世售几何。nán shān yī xuě biàn qún yù,jǔ yǐ mài shì shòu jǐ hé。
山翁固亦富自喜,稚子无诮贫犹歌。shān wēng gù yì fù zì xǐ,zhì zi wú qiào pín yóu gē。

短谣

王令

窗中灯冷晕重绿,窗前西风叶相逐。chuāng zhōng dēng lěng yūn zhòng lǜ,chuāng qián xī fēng yè xiāng zhú。
晓霜披瓦月上轩,枕梦不成雁声续。xiǎo shuāng pī wǎ yuè shàng xuān,zhěn mèng bù chéng yàn shēng xù。
拂衣起步行绕壁,万虑无成泪沾臆。fú yī qǐ bù xíng rào bì,wàn lǜ wú chéng lèi zhān yì。
铁房老剑涩不青,闪系八柱不可索。tiě fáng lǎo jiàn sè bù qīng,shǎn xì bā zhù bù kě suǒ。
白昼出门归路迷,冬日易夜还空归。bái zhòu chū mén guī lù mí,dōng rì yì yè hái kōng guī。
人将豪杰视如草,天困英雄未与时。rén jiāng háo jié shì rú cǎo,tiān kùn yīng xióng wèi yǔ shí。
长鲸滞斩海波摇,塞甲不卷边尘嚣。zhǎng jīng zhì zhǎn hǎi bō yáo,sāi jiǎ bù juǎn biān chén xiāo。
吾徒憔悴乃如此,安得长喙呼重霄。wú tú qiáo cuì nǎi rú cǐ,ān dé zhǎng huì hū zhòng xiāo。

暑旱苦热

王令

清风无力屠得热,落日著翅飞上山。qīng fēng wú lì tú dé rè,luò rì zhù chì fēi shàng shān。
人固已惧江海竭,天岂不惜河汉乾。rén gù yǐ jù jiāng hǎi jié,tiān qǐ bù xī hé hàn qián。
昆仑之高有积雪,蓬莱之远常遗寒。kūn lún zhī gāo yǒu jī xuě,péng lái zhī yuǎn cháng yí hán。
不能手提天下往,何忍身去游其间。bù néng shǒu tí tiān xià wǎng,hé rěn shēn qù yóu qí jiān。

赠杜渐子长

王令

吾鄙少与合,杜子爱所多。wú bǐ shǎo yǔ hé,dù zi ài suǒ duō。
直木有正性,深源无乱波。zhí mù yǒu zhèng xìng,shēn yuán wú luàn bō。
齿少蔚未冠,心古先已皤。chǐ shǎo wèi wèi guān,xīn gǔ xiān yǐ pó。
卓哉金石姿,勉矣勤锻磨。zhuó zāi jīn shí zī,miǎn yǐ qín duàn mó。

交难赠杜渐

王令

两鼠共谋渴,相饮期入水。liǎng shǔ gòng móu kě,xiāng yǐn qī rù shuǐ。
一鼠下缒缶,一鼠上衔尾。yī shǔ xià zhuì fǒu,yī shǔ shàng xián wěi。
前鼠以之跌,后鼠以之死。qián shǔ yǐ zhī diē,hòu shǔ yǐ zhī sǐ。
鼠死何足噫,夫人才可悲。shǔ sǐ hé zú yī,fū rén cái kě bēi。
平地把手笑,乘崖拨足挤。píng dì bǎ shǒu xiào,chéng yá bō zú jǐ。
贼防易为力,壮楗完墙篱。zéi fáng yì wèi lì,zhuàng jiàn wán qiáng lí。
交防难为人,笑面恶肝脾。jiāo fáng nán wèi rén,xiào miàn è gān pí。
前日信其是,今日悟其非。qián rì xìn qí shì,jīn rì wù qí fēi。
安得先知明,有如灼火龟。ān dé xiān zhī míng,yǒu rú zhuó huǒ guī。
然则奈之何,期子同吁戏。rán zé nài zhī hé,qī zi tóng xū xì。

答友人

王令

幽兰生深林,不佩亦自臭。yōu lán shēng shēn lín,bù pèi yì zì chòu。
天马苟伏皂,驽足日加骤。tiān mǎ gǒu fú zào,nú zú rì jiā zhòu。
兰生喻人学,不为仕乃究。lán shēng yù rén xué,bù wèi shì nǎi jiū。
马伏侔自怠,一失遂永后。mǎ fú móu zì dài,yī shī suì yǒng hòu。
以今曷为言,念子不可逗。yǐ jīn hé wèi yán,niàn zi bù kě dòu。
前我初识子,爱其肌骨秀。qián wǒ chū shí zi,ài qí jī gǔ xiù。
又观所为诗,往往擅高右。yòu guān suǒ wèi shī,wǎng wǎng shàn gāo yòu。
迨熟相与言,低俯如有就。dài shú xiāng yǔ yán,dī fǔ rú yǒu jiù。
我乐成美者,遽以古诗叩。wǒ lè chéng měi zhě,jù yǐ gǔ shī kòu。
上言高雄张,中杂富贵斗。shàng yán gāo xióng zhāng,zhōng zá fù guì dòu。
且将起其贪,固欲激其懋。qiě jiāng qǐ qí tān,gù yù jī qí mào。
尚谓非重邀,犹恐信不厚。shàng wèi fēi zhòng yāo,yóu kǒng xìn bù hòu。
挥汗谢为书,戴雨去自奏。huī hàn xiè wèi shū,dài yǔ qù zì zòu。
予始喜此读,若获弦逐彀。yǔ shǐ xǐ cǐ dú,ruò huò xián zhú gòu。
如何答我诗,遽此与前谬。rú hé dá wǒ shī,jù cǐ yǔ qián miù。
我始得则谢,实若答雉嗅。wǒ shǐ dé zé xiè,shí ruò dá zhì xiù。
大凡欲有为,当决如蝠狖。dà fán yù yǒu wèi,dāng jué rú fú yòu。
苟进又安退,何自鼠穴首。gǒu jìn yòu ān tuì,hé zì shǔ xué shǒu。
吾见人自荒,未有耕不收。wú jiàn rén zì huāng,wèi yǒu gēng bù shōu。
设或坚决为,加以勤自副。shè huò jiān jué wèi,jiā yǐ qín zì fù。
石将为溜穿,曲亦因累揉。shí jiāng wèi liū chuān,qū yì yīn lèi róu。
大可入圣域,中能践贤囿。dà kě rù shèng yù,zhōng néng jiàn xián yòu。
借使不及然,犹足闻见富。jiè shǐ bù jí rán,yóu zú wén jiàn fù。
中吾不可止,在我固无疚。zhōng wú bù kě zhǐ,zài wǒ gù wú jiù。
已迷不自复,惧子遂著陋。yǐ mí bù zì fù,jù zi suì zhù lòu。
听之无予违,斯言将不又。tīng zhī wú yǔ wéi,sī yán jiāng bù yòu。

道士王元之以诗为赠多见哀勉因以古诗为答

王令

利剑不刺鼠,大钓不联鲕。lì jiàn bù cì shǔ,dà diào bù lián ér。
天昏白日沉,剑决浮云披。tiān hūn bái rì chén,jiàn jué fú yún pī。
地荡海水摇,钓引九鲸縻。dì dàng hǎi shuǐ yáo,diào yǐn jiǔ jīng mí。
固其用不常,安得易用为。gù qí yòng bù cháng,ān dé yì yòng wèi。
当其未效间,是亦铅与铍。dāng qí wèi xiào jiān,shì yì qiān yǔ pī。
吾非小丈夫,胸中少翘奇。wú fēi xiǎo zhàng fū,xiōng zhōng shǎo qiào qí。
少年嗜勇黠,跨压百雄低。shǎo nián shì yǒng xiá,kuà yā bǎi xióng dī。
两眼皆豚羊,一腹千熊罴。liǎng yǎn jiē tún yáng,yī fù qiān xióng pí。
使气睨群辈,问今当我谁。shǐ qì nì qún bèi,wèn jīn dāng wǒ shuí。
四海有守兵,谓予皆耻之。sì hǎi yǒu shǒu bīng,wèi yǔ jiē chǐ zhī。
左手将醢戎,右手期锄夷。zuǒ shǒu jiāng hǎi róng,yòu shǒu qī chú yí。
书足记姓名,剑亦弃不治。shū zú jì xìng míng,jiàn yì qì bù zhì。
不愿当世是,不羞群曹嗤。bù yuàn dāng shì shì,bù xiū qún cáo chī。
曰富贵在我,又何有年时。yuē fù guì zài wǒ,yòu hé yǒu nián shí。
块视勒山功,芥拾封侯龟。kuài shì lēi shān gōng,jiè shí fēng hóu guī。
一日忽自悟,吾岂虔强儿。yī rì hū zì wù,wú qǐ qián qiáng ér。
旧闻有六经,条理两可师。jiù wén yǒu liù jīng,tiáo lǐ liǎng kě shī。
无不至圣人,有学中自隳。wú bù zhì shèng rén,yǒu xué zhōng zì huī。
勿遂谓不及,吾由未尝追。wù suì wèi bù jí,wú yóu wèi cháng zhuī。
好勇不好道,吾将自诛非。hǎo yǒng bù hǎo dào,wú jiāng zì zhū fēi。
浩乎如有失,茫乎其若思。hào hū rú yǒu shī,máng hū qí ruò sī。
望乎如未获,专乎如有期。wàng hū rú wèi huò,zhuān hū rú yǒu qī。
夜或不记寝,昼或忘其饥。yè huò bù jì qǐn,zhòu huò wàng qí jī。
不以懦自却,不以庸自卑。bù yǐ nuò zì què,bù yǐ yōng zì bēi。
树而不可拔,山而不可移。shù ér bù kě bá,shān ér bù kě yí。
拒之不使杂,磨之不容疵。jù zhī bù shǐ zá,mó zhī bù róng cī。
孰为古之圣,孰为今之推。shú wèi gǔ zhī shèng,shú wèi jīn zhī tuī。
孰远不可到,孰高不可訾。shú yuǎn bù kě dào,shú gāo bù kě zī。
置易攻其难,力险肆自夷。zhì yì gōng qí nán,lì xiǎn sì zì yí。
上自太古先,跂轩而望羲。shàng zì tài gǔ xiān,qí xuān ér wàng xī。
下至三代来,尧舜禹汤姬。xià zhì sān dài lái,yáo shùn yǔ tāng jī。
周公汲汲劳,仲尼皇皇疲。zhōu gōng jí jí láo,zhòng ní huáng huáng pí。
轲况比踵游,雄愈磨肩驰。kē kuàng bǐ zhǒng yóu,xióng yù mó jiān chí。
或示我使响,或导我使随。huò shì wǒ shǐ xiǎng,huò dǎo wǒ shǐ suí。
或凿我未开,或完我已亏。huò záo wǒ wèi kāi,huò wán wǒ yǐ kuī。
或退而我引,或坠而我提。huò tuì ér wǒ yǐn,huò zhuì ér wǒ tí。
或辅而我夹,或颠而我支。huò fǔ ér wǒ jiā,huò diān ér wǒ zhī。
或砭我赘疣,或膏我疮痍。huò biān wǒ zhuì yóu,huò gāo wǒ chuāng yí。
浴我抆我垢,酝我酿我醨。yù wǒ wěn wǒ gòu,yùn wǒ niàng wǒ lí。
计昔以较今,误是而恨迷。jì xī yǐ jiào jīn,wù shì ér hèn mí。
固知于圣贤,实辱再造私。gù zhī yú shèng xián,shí rǔ zài zào sī。
道远致力多,功大收效迟。dào yuǎn zhì lì duō,gōng dà shōu xiào chí。
今而所存者,财一毛于皮。jīn ér suǒ cún zhě,cái yī máo yú pí。
苟曰成不成,我有罪未知。gǒu yuē chéng bù chéng,wǒ yǒu zuì wèi zhī。
如夫用不用,敢系天为辞。rú fū yòng bù yòng,gǎn xì tiān wèi cí。
若寒馁贫贱,此于我何居。ruò hán něi pín jiàn,cǐ yú wǒ hé jū。
若夸毁誉訾,此其如予奚。ruò kuā huǐ yù zī,cǐ qí rú yǔ xī。
王君异学者,见我加嗟咨。wáng jūn yì xué zhě,jiàn wǒ jiā jiē zī。
叙其念惜心,投以吊勉诗。xù qí niàn xī xīn,tóu yǐ diào miǎn shī。
语爱则然尔,烛理似或遗。yǔ ài zé rán ěr,zhú lǐ shì huò yí。
辄自讼由来,强答非所宜。zhé zì sòng yóu lái,qiáng dá fēi suǒ yí。

客杭思李常伯满粹翁及衡父

王令

始予既迂疏,城郭非所乐。shǐ yǔ jì yū shū,chéng guō fēi suǒ lè。
闻吴富山水,思往颇计较。wén wú fù shān shuǐ,sī wǎng pǒ jì jiào。
脱身东南来,见实与闻效。tuō shēn dōng nán lái,jiàn shí yǔ wén xiào。
吴之山棱棱,吴水清不挠。wú zhī shān léng léng,wú shuǐ qīng bù náo。
岂无适之径,以可泳以棹。qǐ wú shì zhī jìng,yǐ kě yǒng yǐ zhào。
而独何为然,反门自闲罩。ér dú hé wèi rán,fǎn mén zì xián zhào。
念我西北州,数子吴莫较。niàn wǒ xī běi zhōu,shù zi wú mò jiào。
正心醇无醨,粹行莹不疱。zhèng xīn chún wú lí,cuì xíng yíng bù pào。
递言张圣贤,赓口唱弟孝。dì yán zhāng shèng xián,gēng kǒu chàng dì xiào。
大非友宜当,实可师而效。dà fēi yǒu yí dāng,shí kě shī ér xiào。
我愚不敢望,时以管觇豹。wǒ yú bù gǎn wàng,shí yǐ guǎn chān bào。
进如暗赴明,退必丑厌貌。jìn rú àn fù míng,tuì bì chǒu yàn mào。
自耻以别白,疾匝天地趠。zì chǐ yǐ bié bái,jí zā tiān dì chuò。
坐思朝成痴,梦遇夜不觉。zuò sī cháo chéng chī,mèng yù yè bù jué。
山水虽素喜,实不如诲教。shān shuǐ suī sù xǐ,shí bù rú huì jiào。
呜呼何时归,作诗以自闹。wū hū hé shí guī,zuò shī yǐ zì nào。

夜坐

王令

破窗多穿风,冷烛无定焰。pò chuāng duō chuān fēng,lěng zhú wú dìng yàn。
滴沥随衣泪,反覆到心念。dī lì suí yī lèi,fǎn fù dào xīn niàn。
趋生迷夷涂,失城陷深堑。qū shēng mí yí tú,shī chéng xiàn shēn qiàn。
病拙未为疗,膏肓不容砭。bìng zhuō wèi wèi liáo,gāo huāng bù róng biān。
无家可容归,有灶亦断掭。wú jiā kě róng guī,yǒu zào yì duàn tiàn。
凫短鹤胫长,饮啄两自赡。fú duǎn hè jìng zhǎng,yǐn zhuó liǎng zì shàn。
天有不可问,何独于我欠。tiān yǒu bù kě wèn,hé dú yú wǒ qiàn。
吾观序卦辞,否乃适泰渐。wú guān xù guà cí,fǒu nǎi shì tài jiàn。
而余何为者,独此不见验。ér yú hé wèi zhě,dú cǐ bù jiàn yàn。
譬如白为缁,一造遂永染。pì rú bái wèi zī,yī zào suì yǒng rǎn。
久生人所羡,我独处之厌。jiǔ shēng rén suǒ xiàn,wǒ dú chù zhī yàn。
安得盖棺去,手足同一敛。ān dé gài guān qù,shǒu zú tóng yī liǎn。

寄姊夫焦韫叔兼简三姊

王令

风舟挽晴江,载客日夜行。fēng zhōu wǎn qíng jiāng,zài kè rì yè xíng。
身远心在家,腹肠何由平。shēn yuǎn xīn zài jiā,fù cháng hé yóu píng。
未知所到期,先计还归程。wèi zhī suǒ dào qī,xiān jì hái guī chéng。
时寻别时语,涕泪下纵横。shí xún bié shí yǔ,tì lèi xià zòng héng。
仰观风中云,下视水上萍。yǎng guān fēng zhōng yún,xià shì shuǐ shàng píng。
共在天地间,可无同飘零。gòng zài tiān dì jiān,kě wú tóng piāo líng。
泻此樽中酒,美鱼其饮羹。xiè cǐ zūn zhōng jiǔ,měi yú qí yǐn gēng。
虽饱不厌饥,强醉终自醒。suī bǎo bù yàn jī,qiáng zuì zhōng zì xǐng。
笑言虽在远,音问犹有形。xiào yán suī zài yuǎn,yīn wèn yóu yǒu xíng。
愿因东南风,时寄西北声。yuàn yīn dōng nán fēng,shí jì xī běi shēng。

采选示王圣美葛子明

王令

酒盏厌连行,众客喧已醉。jiǔ zhǎn yàn lián xíng,zhòng kè xuān yǐ zuì。
忽得簿上籍,共出名外仕。hū dé bù shàng jí,gòng chū míng wài shì。
孤昂忽雄轩,泯默亦驯致。gū áng hū xióng xuān,mǐn mò yì xùn zhì。
追争相后先,得失自愚智。zhuī zhēng xiāng hòu xiān,dé shī zì yú zhì。
随时有能称,逐衅得呵訾。suí shí yǒu néng chēng,zhú xìn dé hē zī。
有非人力为,竟亦天幸值。yǒu fēi rén lì wèi,jìng yì tiān xìng zhí。
或果以祸覆,亦有终自遂。huò guǒ yǐ huò fù,yì yǒu zhōng zì suì。
卒无及物效,徒自高人气。zú wú jí wù xiào,tú zì gāo rén qì。
回樽变新局,忽若已异世。huí zūn biàn xīn jú,hū ruò yǐ yì shì。
嗟人久已迷,高爵乐自嗜。jiē rén jiǔ yǐ mí,gāo jué lè zì shì。
谁为衎衎饱,竟是孜孜利。shuí wèi kàn kàn bǎo,jìng shì zī zī lì。
矜骄决雄奢,摧折叹淹滞。jīn jiāo jué xióng shē,cuī zhé tàn yān zhì。
昏昏忘所大,扰扰争其细。hūn hūn wàng suǒ dà,rǎo rǎo zhēng qí xì。
安知茫昧间,身非天所戏。ān zhī máng mèi jiān,shēn fēi tiān suǒ xì。
是非未暇辨,欢戚先已至。shì fēi wèi xiá biàn,huān qī xiān yǐ zhì。
退之昔裁诗,颇以豪横恃。tuì zhī xī cái shī,pǒ yǐ háo héng shì。
暮年志气得,金玉多自慰。mù nián zhì qì dé,jīn yù duō zì wèi。
买居纪堂荣,顾影乐簪佩。mǎi jū jì táng róng,gù yǐng lè zān pèi。
喜将闾巷好,持与妻子议。xǐ jiāng lǘ xiàng hǎo,chí yǔ qī zi yì。
彼哉何足道,进退于焉系。bǐ zāi hé zú dào,jìn tuì yú yān xì。
安知九列荣,顾是德所累。ān zhī jiǔ liè róng,gù shì dé suǒ lèi。
宁论圣人为,适莫固以义。níng lùn shèng rén wèi,shì mò gù yǐ yì。
有时曲肱乐,不以易富贵。yǒu shí qū gōng lè,bù yǐ yì fù guì。
吾曹颇勉修,兹道久自诣。wú cáo pǒ miǎn xiū,zī dào jiǔ zì yì。
何必问浮云,斯理固可视。hé bì wèn fú yún,sī lǐ gù kě shì。