古诗词

招夏和叔

王令

矻矻雕镌役俗儿,六经尘土有谁吹。kū kū diāo juān yì sú ér,liù jīng chén tǔ yǒu shuí chuī。
我追往圣思前躅,子苟安行即后时。wǒ zhuī wǎng shèng sī qián zhú,zi gǒu ān xíng jí hòu shí。
大遇定为当世福,不逢犹作后来师。dà yù dìng wèi dāng shì fú,bù féng yóu zuò hòu lái shī。
思量最是男儿事,此外吾曹不足期。sī liàng zuì shì nán ér shì,cǐ wài wú cáo bù zú qī。

王令

王令(1032~1059)北宋诗人。初字钟美,后改字逢原。原籍元城(今河北大名)。 5岁丧父母,随其叔祖王乙居广陵(今江苏扬州)。长大后在天长、高邮等地以教学为生,有治国安民之志。王安石对其文章和为人皆甚推重。有《广陵先生文章》、《十七史蒙求》。 王令的作品>>

猜您喜欢

答问诗十二篇寄呈满子权镈问耒

王令

神龙谢水车,吾语尔来前。shén lóng xiè shuǐ chē,wú yǔ ěr lái qián。
尔虽用于人,我亦用于天。ěr suī yòng yú rén,wǒ yì yòng yú tiān。
在物固不同,于用岂殊然。zài wù gù bù tóng,yú yòng qǐ shū rán。
水下高田乾,尔能俯水取。shuǐ xià gāo tián qián,ěr néng fǔ shuǐ qǔ。
假人不尔用,尔受田责否。jiǎ rén bù ěr yòng,ěr shòu tián zé fǒu。
吾身虽为龙,动亦天所主。wú shēn suī wèi lóng,dòng yì tiān suǒ zhǔ。
天犹不有命,我安事为雨。tiān yóu bù yǒu mìng,wǒ ān shì wèi yǔ。

秋怀

王令

槭槭庭前树,朝零非昔稠。qī qī tíng qián shù,cháo líng fēi xī chóu。
呦呦草虫鸣,暮急晓未休。yōu yōu cǎo chóng míng,mù jí xiǎo wèi xiū。
尔虽无不平,岂亦有哀忧。ěr suī wú bù píng,qǐ yì yǒu āi yōu。
胡为劳吟呻,与士伤感投。hú wèi láo yín shēn,yǔ shì shāng gǎn tóu。
壮士亦何者,哀哦与虫酬。zhuàng shì yì hé zhě,āi ó yǔ chóng chóu。
所抱不列陈,调苦难谣讴。suǒ bào bù liè chén,diào kǔ nán yáo ōu。
高目有远见,直怀羞曲求。gāo mù yǒu yuǎn jiàn,zhí huái xiū qū qiú。
蒿藜袭久安,功名忘前休。hāo lí xí jiǔ ān,gōng míng wàng qián xiū。
日月忽未几,天地今复秋。rì yuè hū wèi jǐ,tiān dì jīn fù qiū。
少壮负所怀,老大将安谋。shǎo zhuàng fù suǒ huái,lǎo dà jiāng ān móu。
生无及人功,死骨埋泉羞。shēng wú jí rén gōng,sǐ gǔ mái quán xiū。
胡为不奋飞,徒与寒饿仇。hú wèi bù fèn fēi,tú yǔ hán è chóu。

中夜二首

王令

昼日苦卒卒,忽焉不加思。zhòu rì kǔ zú zú,hū yān bù jiā sī。
长夜漫不眠,起复日所为。zhǎng yè màn bù mián,qǐ fù rì suǒ wèi。
所为浩多愧,不与初心期。suǒ wèi hào duō kuì,bù yǔ chū xīn qī。
虚云圣贤学,实从世俗归。xū yún shèng xián xué,shí cóng shì sú guī。
虽耻犹奈何,长歌涕垂颐。suī chǐ yóu nài hé,zhǎng gē tì chuí yí。

中夜二首

王令

扰扰从俗为,日与所学戾。rǎo rǎo cóng sú wèi,rì yǔ suǒ xué lì。
茫茫坐三复,心面自相愧。máng máng zuò sān fù,xīn miàn zì xiāng kuì。
守道恶从人,取俗患高世。shǒu dào è cóng rén,qǔ sú huàn gāo shì。
谁令二者异,不得一吾致。shuí lìng èr zhě yì,bù dé yī wú zhì。

士患常

王令

士患常不学,不学常罔然。shì huàn cháng bù xué,bù xué cháng wǎng rán。
学成安所施,用舍系诸天。xué chéng ān suǒ shī,yòng shě xì zhū tiān。
孔孟去已久,寥寥泣遗编。kǒng mèng qù yǐ jiǔ,liáo liáo qì yí biān。
斯道未易为,今古如同年。sī dào wèi yì wèi,jīn gǔ rú tóng nián。

秋日

王令

秋日不照天,秋云自明晦。qiū rì bù zhào tiān,qiū yún zì míng huì。
脱叶下衰草,蜩蝉事今退。tuō yè xià shuāi cǎo,tiáo chán shì jīn tuì。
天地功方成,草木犹怨悴。tiān dì gōng fāng chéng,cǎo mù yóu yuàn cuì。
志士感所怀,长吁下清泪。zhì shì gǎn suǒ huái,zhǎng xū xià qīng lèi。

翩翩水中舟

王令

翩翩水中舟,既满何用载。piān piān shuǐ zhōng zhōu,jì mǎn hé yòng zài。
主舟者谁子,无乃忽于败。zhǔ zhōu zhě shuí zi,wú nǎi hū yú bài。
兼济虽期仁,过任适为害。jiān jì suī qī rén,guò rèn shì wèi hài。
自是人致然,已溺何足怪。zì shì rén zhì rán,yǐ nì hé zú guài。

书怀寄黄任道满子权

王令

西风吹云空,晴日露高晒。xī fēng chuī yún kōng,qíng rì lù gāo shài。
驽马无速骋,归客思远届。nú mǎ wú sù chěng,guī kè sī yuǎn jiè。
长林剥霜红,远水漾寒派。zhǎng lín bō shuāng hóng,yuǎn shuǐ yàng hán pài。
露虫悲自咽,风菊老犹介。lù chóng bēi zì yàn,fēng jú lǎo yóu jiè。
昔予来方春,焰焰树生态。xī yǔ lái fāng chūn,yàn yàn shù shēng tài。
今归亦未几,马踏落叶坏。jīn guī yì wèi jǐ,mǎ tà luò yè huài。
时物固有然,盛衰信难概。shí wù gù yǒu rán,shèng shuāi xìn nán gài。
吁嗟为生劳,黾勉计无奈。xū jiē wèi shēng láo,mǐn miǎn jì wú nài。
伊余有遐致,久此困俗械。yī yú yǒu xiá zhì,jiǔ cǐ kùn sú xiè。
尝思摆绝去,自放出世外。cháng sī bǎi jué qù,zì fàng chū shì wài。
高怀乐天宽,远目斥人碍。gāo huái lè tiān kuān,yuǎn mù chì rén ài。
有田足晨昏,有圃具菹菜。yǒu tián zú chén hūn,yǒu pǔ jù jū cài。
父母不待养,妻子固易赖。fù mǔ bù dài yǎng,qī zi gù yì lài。
世孰得丘山,亦孰失蒂芥。shì shú dé qiū shān,yì shú shī dì jiè。
人自能轻重,吾将守所爱。rén zì néng qīng zhòng,wú jiāng shǒu suǒ ài。
六经老诚明,万古熟成败。liù jīng lǎo chéng míng,wàn gǔ shú chéng bài。
得时为醯盐,滋味和鼎鼐。dé shí wèi xī yán,zī wèi hé dǐng nài。
失犹有万世,令名自沽卖。shī yóu yǒu wàn shì,lìng míng zì gū mài。
自视久已明,决不事谋蔡。zì shì jiǔ yǐ míng,jué bù shì móu cài。
寄诗侑子觞,期子和而再。jì shī yòu zi shāng,qī zi hé ér zài。

令既有高邮之行而束孝

王令

扰扰利学者,久不可与谋。rǎo rǎo lì xué zhě,jiǔ bù kě yǔ móu。
读书乃何为,老不知轲丘。dú shū nǎi hé wèi,lǎo bù zhī kē qiū。
弗恤义所在,务期高爵收。fú xù yì suǒ zài,wù qī gāo jué shōu。
尝闻失则嗟,不闻得之羞。cháng wén shī zé jiē,bù wén dé zhī xiū。
知谁洪其源,使世乘其流。zhī shuí hóng qí yuán,shǐ shì chéng qí liú。
于今已汗漫,更久将溯游。yú jīn yǐ hàn màn,gèng jiǔ jiāng sù yóu。
尝闻古人言,饕餮为共兜。cháng wén gǔ rén yán,tāo tiè wèi gòng dōu。
谓恶岂必多,偷饱德弗修。wèi è qǐ bì duō,tōu bǎo dé fú xiū。
不知自思者,舍此何所由。bù zhī zì sī zhě,shě cǐ hé suǒ yóu。
故余早知惧,誓将异人求。gù yú zǎo zhī jù,shì jiāng yì rén qiú。
宁为寒饿嗟,不同富贵讴。níng wèi hán è jiē,bù tóng fù guì ōu。
此行况有获,师德高前修。cǐ xíng kuàng yǒu huò,shī dé gāo qián xiū。
因尝请子行,勉子无逗遛。yīn cháng qǐng zi xíng,miǎn zi wú dòu liú。
于吾乃何有,同病不独瘳。yú wú nǎi hé yǒu,tóng bìng bù dú chōu。
虽爱谓予然,尚疑子终不。suī ài wèi yǔ rán,shàng yí zi zhōng bù。
惜子有高材,竿幢揭华旒。xī zi yǒu gāo cái,gān chuáng jiē huá liú。
苟能自摆去,不为世学囚。gǒu néng zì bǎi qù,bù wèi shì xué qiú。
行将见远到,强弩射弱菆。xíng jiāng jiàn yuǎn dào,qiáng nǔ shè ruò zōu。
何必请予诗,自合治子辀。hé bì qǐng yǔ shī,zì hé zhì zi zhōu。

酬束丈贶诗兼叙所怀

王令

白日立中路,犬去不形相。bái rì lì zhōng lù,quǎn qù bù xíng xiāng。
夜以盗自来,何敢怨犬伤。yè yǐ dào zì lái,hé gǎn yuàn quǎn shāng。
主人忽加念,谢恕犬无良。zhǔ rén hū jiā niàn,xiè shù quǎn wú liáng。
盗子愧伏前,有言愿加详。dào zi kuì fú qián,yǒu yán yuàn jiā xiáng。
见赐固已多,恕犬诚未臧。jiàn cì gù yǐ duō,shù quǎn chéng wèi zāng。

惜交诗赠束孝先

王令

千金得宝刀,不若得锸归。qiān jīn dé bǎo dāo,bù ruò dé chā guī。
宝刀虽云利,邂逅伤疮痍。bǎo dāo suī yún lì,xiè hòu shāng chuāng yí。
伤疮有复日,伤皮无完时。shāng chuāng yǒu fù rì,shāng pí wú wán shí。
不若远所伤,取锸安自持。bù ruò yuǎn suǒ shāng,qǔ chā ān zì chí。
一凿以成井,再凿以深资。yī záo yǐ chéng jǐng,zài záo yǐ shēn zī。
清泉冽其中,定德发不移。qīng quán liè qí zhōng,dìng dé fā bù yí。
饮可沃吾心,浴能清吾肌。yǐn kě wò wú xīn,yù néng qīng wú jī。
此道如必尚,庶几有常为。cǐ dào rú bì shàng,shù jǐ yǒu cháng wèi。
既庸铭我前,又书荐余知。jì yōng míng wǒ qián,yòu shū jiàn yú zhī。

再赠束孝先

王令

玉缺见不挠,剑折知真刚。yù quē jiàn bù náo,jiàn zhé zhī zhēn gāng。
张目不见心,人固未易量。zhāng mù bù jiàn xīn,rén gù wèi yì liàng。
念我未知子,徒知外观望。niàn wǒ wèi zhī zi,tú zhī wài guān wàng。
安识子所怀,赤日包白光。ān shí zi suǒ huái,chì rì bāo bái guāng。
去去终我身,两两无相忘。qù qù zhōng wǒ shēn,liǎng liǎng wú xiāng wàng。
纵予道路忧,骨尚付子藏。zòng yǔ dào lù yōu,gǔ shàng fù zi cáng。

卜居

王令

吾求一屋逮两月,贫不谋贵何以图。wú qiú yī wū dǎi liǎng yuè,pín bù móu guì hé yǐ tú。
朅来自放就穷巷,幸得之喜何敢吁。qiè lái zì fàng jiù qióng xiàng,xìng dé zhī xǐ hé gǎn xū。
颓檐断柱不相缔,瓦堕散地梁架虚。tuí yán duàn zhù bù xiāng dì,wǎ duò sàn dì liáng jià xū。
门无藩闑户不闭,时时犬彘入自居。mén wú fān niè hù bù bì,shí shí quǎn zhì rù zì jū。
主人怜我莫自致,为我补葺加垍涂。zhǔ rén lián wǒ mò zì zhì,wèi wǒ bǔ qì jiā jì tú。
翻翻匠氏乃谁子,颉颃作气厉叫呼。fān fān jiàng shì nǎi shuí zi,jié háng zuò qì lì jiào hū。
群庸汹汹助声势,睥睨凌我要我酤。qún yōng xiōng xiōng zhù shēng shì,pì nì líng wǒ yào wǒ gū。
归来叹息无自得,两日财致酒一壶。guī lái tàn xī wú zì dé,liǎng rì cái zhì jiǔ yī hú。
徵多偿少意不惬,弃我忽去如逃逋。zhēng duō cháng shǎo yì bù qiè,qì wǒ hū qù rú táo bū。
重来阒寂不可问,依旧四壁编空芦。zhòng lái qù jì bù kě wèn,yī jiù sì bì biān kōng lú。
嗟余虽贫日犹爨,可不善为盎釜谟。jiē yú suī pín rì yóu cuàn,kě bù shàn wèi àng fǔ mó。
外户不闭古则尔,今也盗贼过街衢。wài hù bù bì gǔ zé ěr,jīn yě dào zéi guò jiē qú。
乞钱买篱作籓固,更学关楗防朝晡。qǐ qián mǎi lí zuò fān gù,gèng xué guān jiàn fáng cháo bū。
邻翁问我乃何者,得毋亦以名自儒。lín wēng wèn wǒ nǎi hé zhě,dé wú yì yǐ míng zì rú。
王朝潭潭聚冠盖,几人不载卿相车。wáng cháo tán tán jù guān gài,jǐ rén bù zài qīng xiāng chē。
子何布被不盖肉,浪自名士实则奴。zi hé bù bèi bù gài ròu,làng zì míng shì shí zé nú。
假为无能守编户,犹可自择安阎闾。jiǎ wèi wú néng shǒu biān hù,yóu kě zì zé ān yán lǘ。
胡为惨戚卒困此,去矣何屋不可徂。hú wèi cǎn qī zú kùn cǐ,qù yǐ hé wū bù kě cú。
此居卑洼不待说,四高中下流无渠。cǐ jū bēi wā bù dài shuō,sì gāo zhōng xià liú wú qú。
夏霖连延久积注,往往灶下秋生鱼。xià lín lián yán jiǔ jī zhù,wǎng wǎng zào xià qiū shēng yú。
始来图此不自择,终见坐与蚯蚓俱。shǐ lái tú cǐ bù zì zé,zhōng jiàn zuò yǔ qiū yǐn jù。
何况梁榱日蛀腐,一仆非尔力可扶。hé kuàng liáng cuī rì zhù fǔ,yī pū fēi ěr lì kě fú。
苟求暂安急旦夕,反以身就殒压虞。gǒu qiú zàn ān jí dàn xī,fǎn yǐ shēn jiù yǔn yā yú。
乃知穷则失自爱,死得正命有几且。nǎi zhī qióng zé shī zì ài,sǐ dé zhèng mìng yǒu jǐ qiě。
翁乎尔言诚得矣,我方困甚非真愚。wēng hū ěr yán chéng dé yǐ,wǒ fāng kùn shén fēi zhēn yú。

闻哭

王令

冬温春疫早,死者晨满街。dōng wēn chūn yì zǎo,sǐ zhě chén mǎn jiē。
但闻哭子悲,不闻哭母哀。dàn wén kū zi bēi,bù wén kū mǔ āi。
老慈爱益深,壮刚气则乖。lǎo cí ài yì shēn,zhuàng gāng qì zé guāi。
嗜欲夺天性,情恩占妻孩。shì yù duó tiān xìng,qíng ēn zhàn qī hái。
诗三百具存,声已亡南陔。shī sān bǎi jù cún,shēng yǐ wáng nán gāi。
人情古不美,况复嗟今哉。rén qíng gǔ bù měi,kuàng fù jiē jīn zāi。

养贤

王令

万钟岂不多,财得孟子辞。wàn zhōng qǐ bù duō,cái dé mèng zi cí。
千乘友子思,犹曰须我师。qiān chéng yǒu zi sī,yóu yuē xū wǒ shī。
古贤不易养,养贤则已而。gǔ xián bù yì yǎng,yǎng xián zé yǐ ér。
今贤养自易,无于古加疑。jīn xián yǎng zì yì,wú yú gǔ jiā yí。