古诗词

送仲宝叔赴秦幕

王令

秦关千古有雄名,秦地宁时息战争。qín guān qiān gǔ yǒu xióng míng,qín dì níng shí xī zhàn zhēng。
草野英雄无敌国,朝廷勋德倚长城。cǎo yě yīng xióng wú dí guó,cháo tíng xūn dé yǐ zhǎng chéng。
锦缠红帕将军府,紫电清霜武库兵。jǐn chán hóng pà jiāng jūn fǔ,zǐ diàn qīng shuāng wǔ kù bīng。
绝幕烽烟沉远候,太平金鼓杂欢声。jué mù fēng yān chén yuǎn hòu,tài píng jīn gǔ zá huān shēng。
淮西司马新恩重,鲁国儒生旧望清。huái xī sī mǎ xīn ēn zhòng,lǔ guó rú shēng jiù wàng qīng。
黑胆赤心男子事,大弨长剑丈夫行。hēi dǎn chì xīn nán zi shì,dà chāo zhǎng jiàn zhàng fū xíng。
待垂贾谊言馀饵,就试终军请去缨。dài chuí jiǎ yì yán yú ěr,jiù shì zhōng jūn qǐng qù yīng。
纵不首传函报死,亦须颈系背笞生。zòng bù shǒu chuán hán bào sǐ,yì xū jǐng xì bèi chī shēng。
当年功业鲸鲵尽,振古勋名日月明。dāng nián gōng yè jīng ní jǐn,zhèn gǔ xūn míng rì yuè míng。
莫叹暂从红幕去,待于归望碧幢迎。mò tàn zàn cóng hóng mù qù,dài yú guī wàng bì chuáng yíng。
愚时若忝书功笔,未信燕然有旧铭。yú shí ruò tiǎn shū gōng bǐ,wèi xìn yàn rán yǒu jiù míng。

王令

王令(1032~1059)北宋诗人。初字钟美,后改字逢原。原籍元城(今河北大名)。 5岁丧父母,随其叔祖王乙居广陵(今江苏扬州)。长大后在天长、高邮等地以教学为生,有治国安民之志。王安石对其文章和为人皆甚推重。有《广陵先生文章》、《十七史蒙求》。 王令的作品>>

猜您喜欢

送春

王令

三月残花落更开,小檐日日燕飞来。sān yuè cán huā luò gèng kāi,xiǎo yán rì rì yàn fēi lái。
子规夜半犹啼血,不信东风唤不回。zi guī yè bàn yóu tí xuè,bù xìn dōng fēng huàn bù huí。