古诗词

同孙祖仁王平甫游蒋山作

王令

山形郁盘陀,石路随直纡。shān xíng yù pán tuó,shí lù suí zhí yū。
荫松坐兴长,饮泉百烦除。yīn sōng zuò xīng zhǎng,yǐn quán bǎi fán chú。
忆望江上楼,采翠横晴虚。yì wàng jiāng shàng lóu,cǎi cuì héng qíng xū。
爱之不能去,取席卧与俱。ài zhī bù néng qù,qǔ xí wò yǔ jù。
若逢佳宾客,不暇外礼拘。ruò féng jiā bīn kè,bù xiá wài lǐ jū。
意爱交自然,笑语略可无。yì ài jiāo zì rán,xiào yǔ lüè kě wú。
常思一往游,杖履穷昏晡。cháng sī yī wǎng yóu,zhàng lǚ qióng hūn bū。
忽从贤豪招,气类喜不殊。hū cóng xián háo zhāo,qì lèi xǐ bù shū。
更以肴酒随,倾泻谈笑馀。gèng yǐ yáo jiǔ suí,qīng xiè tán xiào yú。
仰跻苍崖巅,下视白日徂。yǎng jī cāng yá diān,xià shì bái rì cú。
夜半身在高,若骑箕尾居。yè bàn shēn zài gāo,ruò qí jī wěi jū。
欢馀悲感集,论说追古初。huān yú bēi gǎn jí,lùn shuō zhuī gǔ chū。
在昔天下衰,群奸起相屠。zài xī tiān xià shuāi,qún jiān qǐ xiāng tú。
相地视八极,怀险归此都。xiāng dì shì bā jí,huái xiǎn guī cǐ dōu。
全吴既臣魏,馀晋仍避胡。quán wú jì chén wèi,yú jìn réng bì hú。
此山古所瞻,形势高四隅。cǐ shān gǔ suǒ zhān,xíng shì gāo sì yú。
游者昔为谁,名字不见书。yóu zhě xī wèi shuí,míng zì bù jiàn shū。
想当出尘樊,盘礴望八区。xiǎng dāng chū chén fán,pán bó wàng bā qū。
固宜有高兴,何亦妄滞濡。gù yí yǒu gāo xīng,hé yì wàng zhì rú。
忆在初元年,虎狼出当涂。yì zài chū yuán nián,hǔ láng chū dāng tú。
众豪泣相盟,万甲聚一呼。zhòng háo qì xiāng méng,wàn jiǎ jù yī hū。
楼船下三江,千里悬旌旟。lóu chuán xià sān jiāng,qiān lǐ xuán jīng yú。
忠谋屈巨猾,弱力张远图。zhōng móu qū jù huá,ruò lì zhāng yuǎn tú。
乞灵诉明神,至此尝踟蹰。qǐ líng sù míng shén,zhì cǐ cháng chí chú。
想当得请初,胜势先群诛。xiǎng dāng dé qǐng chū,shèng shì xiān qún zhū。
虽时幸成功,偪仄已可吁。suī shí xìng chéng gōng,bī zè yǐ kě xū。
岂无当时人,缩伏岩下庐。qǐ wú dāng shí rén,suō fú yán xià lú。
约身甘贱贫,卑势无忧虞。yuē shēn gān jiàn pín,bēi shì wú yōu yú。
坐视扰扰中,同为祸福驱。zuò shì rǎo rǎo zhōng,tóng wèi huò fú qū。
我当明时来,木石聊自娱。wǒ dāng míng shí lái,mù shí liáo zì yú。
遗祠今莫问,故邑已成墟。yí cí jīn mò wèn,gù yì yǐ chéng xū。
归谢山下民,相期在犁锄。guī xiè shān xià mín,xiāng qī zài lí chú。

王令

王令(1032~1059)北宋诗人。初字钟美,后改字逢原。原籍元城(今河北大名)。 5岁丧父母,随其叔祖王乙居广陵(今江苏扬州)。长大后在天长、高邮等地以教学为生,有治国安民之志。王安石对其文章和为人皆甚推重。有《广陵先生文章》、《十七史蒙求》。 王令的作品>>

猜您喜欢

送春

王令

三月残花落更开,小檐日日燕飞来。sān yuè cán huā luò gèng kāi,xiǎo yán rì rì yàn fēi lái。
子规夜半犹啼血,不信东风唤不回。zi guī yè bàn yóu tí xuè,bù xìn dōng fēng huàn bù huí。