古诗词

送朱明之昌叔赴尉山阳

王令

朱使拜书天上回,去以身试百里障。zhū shǐ bài shū tiān shàng huí,qù yǐ shēn shì bǎi lǐ zhàng。
青衫飘若风外荷,借马载出尘土上。qīng shān piāo ruò fēng wài hé,jiè mǎ zài chū chén tǔ shàng。
准眉崭如见天秀,独立系马万里望。zhǔn méi zhǎn rú jiàn tiān xiù,dú lì xì mǎ wàn lǐ wàng。
身躯虽小胸腹宽,沛如绝海横秋涨。shēn qū suī xiǎo xiōng fù kuān,pèi rú jué hǎi héng qiū zhǎng。
久宜脱绝事高致,岂愿卑冗劳俗状。jiǔ yí tuō jué shì gāo zhì,qǐ yuàn bēi rǒng láo sú zhuàng。
高堂华发亲老矣,四海无家寄几杖。gāo táng huá fā qīn lǎo yǐ,sì hǎi wú jiā jì jǐ zhàng。
世外言高信独奇,人前腰折嗟已强。shì wài yán gāo xìn dú qí,rén qián yāo zhé jiē yǐ qiáng。
尉官虽小俸虽薄,犹有馀钱买甘养。wèi guān suī xiǎo fèng suī báo,yóu yǒu yú qián mǎi gān yǎng。
想当家帷奉颜面,彩衣躬率妇子饷。xiǎng dāng jiā wéi fèng yán miàn,cǎi yī gōng lǜ fù zi xiǎng。
诜诜儿女戏满前,累累诸兄坐相向。shēn shēn ér nǚ xì mǎn qián,lèi lèi zhū xiōng zuò xiāng xiàng。
人间此乐不可幸,一笑自足百辱当。rén jiān cǐ lè bù kě xìng,yī xiào zì zú bǎi rǔ dāng。
时清固应稀盗贼,俗弊宁不烦笞掠。shí qīng gù yīng xī dào zéi,sú bì níng bù fán chī lüè。
好偷闲暇事简编,思予宁无尺字况。hǎo tōu xián xiá shì jiǎn biān,sī yǔ níng wú chǐ zì kuàng。

王令

王令(1032~1059)北宋诗人。初字钟美,后改字逢原。原籍元城(今河北大名)。 5岁丧父母,随其叔祖王乙居广陵(今江苏扬州)。长大后在天长、高邮等地以教学为生,有治国安民之志。王安石对其文章和为人皆甚推重。有《广陵先生文章》、《十七史蒙求》。 王令的作品>>

猜您喜欢

送春

王令

三月残花落更开,小檐日日燕飞来。sān yuè cán huā luò gèng kāi,xiǎo yán rì rì yàn fēi lái。
子规夜半犹啼血,不信东风唤不回。zi guī yè bàn yóu tí xuè,bù xìn dōng fēng huàn bù huí。