古诗词

快哉行呈诸友兼简仲美

王令

脱巾草坐踏地歌,花影落酒生红波。tuō jīn cǎo zuò tà dì gē,huā yǐng luò jiǔ shēng hóng bō。
拔剑横膝仰面笑,醒眼不识天为何。bá jiàn héng xī yǎng miàn xiào,xǐng yǎn bù shí tiān wèi hé。
平时尘土埋英雄,却学弄笔为雕虫。píng shí chén tǔ mái yīng xióng,què xué nòng bǐ wèi diāo chóng。
太阿补履不足用,老骥捕鼠终无功。tài ā bǔ lǚ bù zú yòng,lǎo jì bǔ shǔ zhōng wú gōng。
安得雄心大胆子,与之把臂论心事。ān dé xióng xīn dà dǎn zi,yǔ zhī bǎ bì lùn xīn shì。
不使生前眼见仇,何用死时尸磔市。bù shǐ shēng qián yǎn jiàn chóu,hé yòng sǐ shí shī zhé shì。
人生病老多壮时,百岁只如梭过机。rén shēng bìng lǎo duō zhuàng shí,bǎi suì zhǐ rú suō guò jī。
安能局促努筋力,眼穿仰望丹桂枝。ān néng jú cù nǔ jīn lì,yǎn chuān yǎng wàng dān guì zhī。

王令

王令(1032~1059)北宋诗人。初字钟美,后改字逢原。原籍元城(今河北大名)。 5岁丧父母,随其叔祖王乙居广陵(今江苏扬州)。长大后在天长、高邮等地以教学为生,有治国安民之志。王安石对其文章和为人皆甚推重。有《广陵先生文章》、《十七史蒙求》。 王令的作品>>

猜您喜欢

送春

王令

三月残花落更开,小檐日日燕飞来。sān yuè cán huā luò gèng kāi,xiǎo yán rì rì yàn fēi lái。
子规夜半犹啼血,不信东风唤不回。zi guī yè bàn yóu tí xuè,bù xìn dōng fēng huàn bù huí。