古诗词

楼上曲

王令

逆口不唱当时歌,当时笑声与曲和。nì kǒu bù chàng dāng shí gē,dāng shí xiào shēng yǔ qū hé。
忍目不视当时字,当时字写当时意。rěn mù bù shì dāng shí zì,dāng shí zì xiě dāng shí yì。
当时意断字空存,纵有前歌不忍闻。dāng shí yì duàn zì kōng cún,zòng yǒu qián gē bù rěn wén。
楼凭西北栏干暖,病眼看天泪瘴昏。lóu píng xī běi lán gàn nuǎn,bìng yǎn kàn tiān lèi zhàng hūn。
望望行云迷笑电,晓梦依稀有时见。wàng wàng xíng yún mí xiào diàn,xiǎo mèng yī xī yǒu shí jiàn。
双眉聚绿眼揉红,犹似临归别时面。shuāng méi jù lǜ yǎn róu hóng,yóu shì lín guī bié shí miàn。
秋夜迟迟夜灯短,翠被孤眠不成暖。qiū yè chí chí yè dēng duǎn,cuì bèi gū mián bù chéng nuǎn。
旧时笑月不长圆,如今愁看月空满。jiù shí xiào yuè bù zhǎng yuán,rú jīn chóu kàn yuè kōng mǎn。
武陵几欲寻归路,桃花迷人不知步。wǔ líng jǐ yù xún guī lù,táo huā mí rén bù zhī bù。
霜馀芳草不成青,暮鸿飞入斜阳去。shuāng yú fāng cǎo bù chéng qīng,mù hóng fēi rù xié yáng qù。

王令

王令(1032~1059)北宋诗人。初字钟美,后改字逢原。原籍元城(今河北大名)。 5岁丧父母,随其叔祖王乙居广陵(今江苏扬州)。长大后在天长、高邮等地以教学为生,有治国安民之志。王安石对其文章和为人皆甚推重。有《广陵先生文章》、《十七史蒙求》。 王令的作品>>

猜您喜欢

送春

王令

三月残花落更开,小檐日日燕飞来。sān yuè cán huā luò gèng kāi,xiǎo yán rì rì yàn fēi lái。
子规夜半犹啼血,不信东风唤不回。zi guī yè bàn yóu tí xuè,bù xìn dōng fēng huàn bù huí。