古诗词

效进退律赋水乡三实

唐士耻

根荄七窍倍玲珑,产尔亭亭曲渚风。gēn gāi qī qiào bèi líng lóng,chǎn ěr tíng tíng qū zhǔ fēng。
勇退霞衣香故在,骈生玉子味仍钟。yǒng tuì xiá yī xiāng gù zài,pián shēng yù zi wèi réng zhōng。
人言太华标奇种,藕大如船想碧蓬。rén yán tài huá biāo qí zhǒng,ǒu dà rú chuán xiǎng bì péng。
何待非常夸世俗,只今盘露已能秾。hé dài fēi cháng kuā shì sú,zhǐ jīn pán lù yǐ néng nóng。

唐士耻

宋婺州金华人,字子修。唐仲友子。以荫入仕。理宗时历任临江军、建昌军司理参军。有《灵岩集》。 唐士耻的作品>>

猜您喜欢

送杰老住仙游

唐士耻

中庭可明月,况此方扬辉。zhōng tíng kě míng yuè,kuàng cǐ fāng yáng huī。
霏谭隔千里,使我几忘归。fēi tán gé qiān lǐ,shǐ wǒ jǐ wàng guī。

上余倅生辰唐律十章

唐士耻

暂握侯章乘五马,马头秋色转分明。zàn wò hóu zhāng chéng wǔ mǎ,mǎ tóu qiū sè zhuǎn fēn míng。
麻源起应精纯祷,一雨增添玉宇清。má yuán qǐ yīng jīng chún dǎo,yī yǔ zēng tiān yù yǔ qīng。

上余倅生辰唐律十章

唐士耻

此事人惟归厚德,那知天意个中明。cǐ shì rén wéi guī hòu dé,nà zhī tiān yì gè zhōng míng。
君看略扫妖狐窟,唤得倾盆雨自生。jūn kàn lüè sǎo yāo hú kū,huàn dé qīng pén yǔ zì shēng。

上余倅生辰唐律十章

唐士耻

雨馀非雾萦琼斝,正是长庚初度时。yǔ yú fēi wù yíng qióng jiǎ,zhèng shì zhǎng gēng chū dù shí。
千里欢声和气满,祝公椿算寿齐箕。qiān lǐ huān shēng hé qì mǎn,zhù gōng chūn suàn shòu qí jī。

上余倅生辰唐律十章

唐士耻

谌旴二母毕从姑,各献蟠桃曳紫裾。chén xū èr mǔ bì cóng gū,gè xiàn pán táo yè zǐ jū。
共把我公游咏处,从头善颂满阶除。gòng bǎ wǒ gōng yóu yǒng chù,cóng tóu shàn sòng mǎn jiē chú。

上余倅生辰唐律十章

唐士耻

牢盘白雪是丹媒,解活民生富国财。láo pán bái xuě shì dān méi,jiě huó mín shēng fù guó cái。
巨浸无边归掌握,共知阴德鼎方来。jù jìn wú biān guī zhǎng wò,gòng zhī yīn dé dǐng fāng lái。

上余倅生辰唐律十章

唐士耻

惠山山下有名泉,少煮鎗旗两腋便。huì shān shān xià yǒu míng quán,shǎo zhǔ qiāng qí liǎng yè biàn。
不是圜扉足公暇,谁能祛睡一杯煎。bù shì huán fēi zú gōng xiá,shuí néng qū shuì yī bēi jiān。

上余倅生辰唐律十章

唐士耻

濒淮土厚乐何穷,近接升平昔日风。bīn huái tǔ hòu lè hé qióng,jìn jiē shēng píng xī rì fēng。
更得于公来郡掾,自然囹圄致频空。gèng dé yú gōng lái jùn yuàn,zì rán líng yǔ zhì pín kōng。

上余倅生辰唐律十章

唐士耻

大汉钟官周府圜,宾寮入幕地行仙。dà hàn zhōng guān zhōu fǔ huán,bīn liáo rù mù dì xíng xiān。
人心天意俱从我,何虑不如刘晏钱。rén xīn tiān yì jù cóng wǒ,hé lǜ bù rú liú yàn qián。

上余倅生辰唐律十章

唐士耻

闽岭西来只一山,欢声百里想当年。mǐn lǐng xī lái zhǐ yī shān,huān shēng bǎi lǐ xiǎng dāng nián。
今逢行客应须说,好在甘棠影正圆。jīn féng xíng kè yīng xū shuō,hǎo zài gān táng yǐng zhèng yuán。

上余倅生辰唐律十章

唐士耻

亭亭采棒足流传,太末官勋压此年。tíng tíng cǎi bàng zú liú chuán,tài mò guān xūn yā cǐ nián。
感德衔恩知有自,定应亦致烂柯仙。gǎn dé xián ēn zhī yǒu zì,dìng yīng yì zhì làn kē xiān。

笋乾

唐士耻

此君风味殊不薄,莫笑当年煮箦人。cǐ jūn fēng wèi shū bù báo,mò xiào dāng nián zhǔ zé rén。
坐使普宁增谱字,遥知端是压前新。zuò shǐ pǔ níng zēng pǔ zì,yáo zhī duān shì yā qián xīn。

毛文子遣赠萼绿华

唐士耻

飞仙姑射不通尘,更倚晴空瑟瑟云。fēi xiān gū shè bù tōng chén,gèng yǐ qíng kōng sè sè yún。
从此樱唇倍寻俗,唯须么凤粲成群。cóng cǐ yīng chún bèi xún sú,wéi xū me fèng càn chéng qún。

赠浩然观胡道士

唐士耻

只为丹霄足羽軿,且将奇法验人寰。zhǐ wèi dān xiāo zú yǔ píng,qiě jiāng qí fǎ yàn rén huán。
从他血肉并烟火,自有仙家九转丹。cóng tā xuè ròu bìng yān huǒ,zì yǒu xiān jiā jiǔ zhuǎn dān。

比目

唐士耻

夷吾深旨人须识,解使封山意不行。yí wú shēn zhǐ rén xū shí,jiě shǐ fēng shān yì bù xíng。
当日鱼盐如靡密,已无林放小关情。dāng rì yú yán rú mí mì,yǐ wú lín fàng xiǎo guān qíng。
461234