古诗词

送杰老住仙游

唐士耻

中庭可明月,况此方扬辉。zhōng tíng kě míng yuè,kuàng cǐ fāng yáng huī。
霏谭隔千里,使我几忘归。fēi tán gé qiān lǐ,shǐ wǒ jǐ wàng guī。

唐士耻

宋婺州金华人,字子修。唐仲友子。以荫入仕。理宗时历任临江军、建昌军司理参军。有《灵岩集》。 唐士耻的作品>>

猜您喜欢

失题

唐士耻

老仙绝鲜寻常外,一笑闽川绿荔枝。lǎo xiān jué xiān xún cháng wài,yī xiào mǐn chuān lǜ lì zhī。
坐断世间滋味彻,阿谁翻欲语凡饴。zuò duàn shì jiān zī wèi chè,ā shuí fān yù yǔ fán yí。

送许寺丞五十韵

唐士耻

汉家循吏传,表表是龚黄。hàn jiā xún lì chuán,biǎo biǎo shì gōng huáng。
奏最承恩宠,高才躐庙堂。zòu zuì chéng ēn chǒng,gāo cái liè miào táng。
身随名不朽,功与赏相当。shēn suí míng bù xiǔ,gōng yǔ shǎng xiāng dāng。
汗简时逾久,攀辕事莫详。hàn jiǎn shí yú jiǔ,pān yuán shì mò xiáng。
何如身际幸,合有颂揄扬。hé rú shēn jì xìng,hé yǒu sòng yú yáng。
维古萧州上,腾精斗度旁。wéi gǔ xiāo zhōu shàng,téng jīng dòu dù páng。
国初新画壤,饷目旧如冈。guó chū xīn huà rǎng,xiǎng mù jiù rú gāng。
昨岁乾仍潦,频年俭且霜。zuó suì qián réng lǎo,pín nián jiǎn qiě shuāng。
几成炊易子,那恃黍登场。jǐ chéng chuī yì zi,nà shì shǔ dēng chǎng。
饥馑连千屋,焦劳自一王。jī jǐn lián qiān wū,jiāo láo zì yī wáng。
深仁推恻隐,遴选及慈祥。shēn rén tuī cè yǐn,lín xuǎn jí cí xiáng。
捐廪虽蒙泽,安贫亦振纲。juān lǐn suī méng zé,ān pín yì zhèn gāng。
肠空朝息怒,骨立暮生光。cháng kōng cháo xī nù,gǔ lì mù shēng guāng。
尽反三农业,交腾五裤章。jǐn fǎn sān nóng yè,jiāo téng wǔ kù zhāng。
诚通俄顷刻,雩应不寻常。chéng tōng é qǐng kè,yú yīng bù xún cháng。
原表犹多穫,人间亟小康。yuán biǎo yóu duō huò,rén jiān jí xiǎo kāng。
何门无囷积,有土尽金穰。hé mén wú qūn jī,yǒu tǔ jǐn jīn ráng。
薄试为霖手,聊施活国方。báo shì wèi lín shǒu,liáo shī huó guó fāng。
一丰能造次,再稔更芬芳。yī fēng néng zào cì,zài rěn gèng fēn fāng。
将见红囷粟,全登白粲樯。jiāng jiàn hóng qūn sù,quán dēng bái càn qiáng。
饬儒殚富教,考课冠循良。chì rú dān fù jiào,kǎo kè guān xún liáng。
出入操修并,渊源学问长。chū rù cāo xiū bìng,yuān yuán xué wèn zhǎng。
躬修香寝旨,驩奉彩衣觞。gōng xiū xiāng qǐn zhǐ,huān fèng cǎi yī shāng。
坐啸庭多暇,行轩乐未央。zuò xiào tíng duō xiá,xíng xuān lè wèi yāng。
孝心常翼翼,和气两洋洋。xiào xīn cháng yì yì,hé qì liǎng yáng yáng。
帝扆畴三俊,民庸格九阊。dì yǐ chóu sān jùn,mín yōng gé jiǔ chāng。
爰班少府节,属护左江乡。yuán bān shǎo fǔ jié,shǔ hù zuǒ jiāng xiāng。
风力先轺驷,光华袭镂钖。fēng lì xiān yáo sì,guāng huá xí lòu yáng。
衔馀资煮摘,陈腐足仓箱。xián yú zī zhǔ zhāi,chén fǔ zú cāng xiāng。
使指星迟御,仙山剑削铓。shǐ zhǐ xīng chí yù,xiān shān jiàn xuē máng。
清诗真度越,胜地不凄凉。qīng shī zhēn dù yuè,shèng dì bù qī liáng。
更上然犀渚,还寻怨鹤坊。gèng shàng rán xī zhǔ,hái xún yuàn hè fāng。
练江殊泚泚,蠡汇特汪汪。liàn jiāng shū cǐ cǐ,lí huì tè wāng wāng。
赐履驰驹隙,飞环振鹭行。cì lǚ chí jū xì,fēi huán zhèn lù xíng。
唐虞优广厦,皋稷佐垂裳。táng yú yōu guǎng shà,gāo jì zuǒ chuí shang。
北汉栖裘罽,西昆贡栗肪。běi hàn qī qiú jì,xī kūn gòng lì fáng。
谋图心既远,经济术方彰。móu tú xīn jì yuǎn,jīng jì shù fāng zhāng。
此去真期运,于思谩感藏。cǐ qù zhēn qī yùn,yú sī mán gǎn cáng。
遥知均燕雀,何况在门墙。yáo zhī jūn yàn què,hé kuàng zài mén qiáng。
并合时难再,趋承德叵量。bìng hé shí nán zài,qū chéng dé pǒ liàng。
永言追雅颂,博采逮康庄。yǒng yán zhuī yǎ sòng,bó cǎi dǎi kāng zhuāng。
笔墨嗟孱弱,辞华乏激昂。bǐ mò jiē càn ruò,cí huá fá jī áng。
勤拳频寘念,展转屡回肠。qín quán pín zhì niàn,zhǎn zhuǎn lǚ huí cháng。
乐古联羲禊,遗恩比召棠。lè gǔ lián xī xì,yí ēn bǐ zhào táng。
只疑灵雨至,复作应龙骧。zhǐ yí líng yǔ zhì,fù zuò yīng lóng xiāng。
涨浪连芳草,轻烟护绿杨。zhǎng làng lián fāng cǎo,qīng yān hù lǜ yáng。
迁莺偏睍睆,归雁远翱翔。qiān yīng piān xiàn huàn,guī yàn yuǎn áo xiáng。
物色随时转,风光触处忙。wù sè suí shí zhuǎn,fēng guāng chù chù máng。
诏条春婉娩,祖帐酒淋浪。zhào tiáo chūn wǎn miǎn,zǔ zhàng jiǔ lín làng。
阁皂非尘境,低眉似送将。gé zào fēi chén jìng,dī méi shì sòng jiāng。

代赵守上韩平原生辰五十韵

唐士耻

天佑升平主,时生不世贤。tiān yòu shēng píng zhǔ,shí shēng bù shì xián。
源流多柱石,勋业满云烟。yuán liú duō zhù shí,xūn yè mǎn yún yān。
昔者谋深幄,今兹压细毡。xī zhě móu shēn wò,jīn zī yā xì zhān。
三登裨圣化,八表仰英躔。sān dēng bì shèng huà,bā biǎo yǎng yīng chán。
初度光辉发,重侯鼎鼐传。chū dù guāng huī fā,zhòng hóu dǐng nài chuán。
台符明炳炳,寿秩启绵绵。tái fú míng bǐng bǐng,shòu zhì qǐ mián mián。
良月初弦上,珍蓂八叶鲜。liáng yuè chū xián shàng,zhēn míng bā yè xiān。
门弧乔木茂,床笏庆枝连。mén hú qiáo mù mào,chuáng hù qìng zhī lián。
芝玉更麟凤,干戈杂豆笾。zhī yù gèng lín fèng,gàn gē zá dòu biān。
食牛增气概,卜弁借腾鶱。shí niú zēng qì gài,bo biàn jiè téng xiān。
会遇真神比,亨通正吉先。huì yù zhēn shén bǐ,hēng tōng zhèng jí xiān。
龙翔云五色,璧合历千年。lóng xiáng yún wǔ sè,bì hé lì qiān nián。
密借留侯策,端同仲父权。mì jiè liú hóu cè,duān tóng zhòng fù quán。
钺旄交粲烂,师揆却蝉联。yuè máo jiāo càn làn,shī kuí què chán lián。
辇毂殊庭暇,圭茅锡祉坚。niǎn gǔ shū tíng xiá,guī máo xī zhǐ jiān。
图回无间隙,运用独周旋。tú huí wú jiān xì,yùn yòng dú zhōu xuán。
生息宁屯泽,才猷入大甄。shēng xī níng tún zé,cái yóu rù dà zhēn。
十年如一日,广照及重渊。shí nián rú yī rì,guǎng zhào jí zhòng yuān。
物在由仪咏,人怀颂德篇。wù zài yóu yí yǒng,rén huái sòng dé piān。
汗编深以刻,银笔大如椽。hàn biān shēn yǐ kè,yín bǐ dà rú chuán。
庆历并元祐,商高若汉宣。qìng lì bìng yuán yòu,shāng gāo ruò hàn xuān。
开禧仍酌古,尧舜欲无前。kāi xǐ réng zhuó gǔ,yáo shùn yù wú qián。
几许弥缝力,初无缓急弦。jǐ xǔ mí fèng lì,chū wú huǎn jí xián。
有年偏总总,束帛倍戋戋。yǒu nián piān zǒng zǒng,shù bó bèi jiān jiān。
合副苍生望,高居赤舄筵。hé fù cāng shēng wàng,gāo jū chì xì yán。
白麻荣盛世,黄阁度群仙。bái má róng shèng shì,huáng gé dù qún xiān。
礼绝千官上,心驰四裔边。lǐ jué qiān guān shàng,xīn chí sì yì biān。
伟谋殊磊落,汉碛定联翩。wěi móu shū lěi luò,hàn qì dìng lián piān。
又是韩扶赵,几何蓟且燕。yòu shì hán fú zhào,jǐ hé jì qiě yàn。
三宗时晦永,九帝版图全。sān zōng shí huì yǒng,jiǔ dì bǎn tú quán。
忆昨婴兼臼,应关地与天。yì zuó yīng jiān jiù,yīng guān dì yǔ tiān。
蚤开明圣祚,竟脱虎蛟涎。zǎo kāi míng shèng zuò,jìng tuō hǔ jiāo xián。
献子存孤意,迁书振代铨。xiàn zi cún gū yì,qiān shū zhèn dài quán。
云礽知有寄,似续更增妍。yún réng zhī yǒu jì,shì xù gèng zēng yán。
每自殚葵向,那能惮手胼。měi zì dān kuí xiàng,nà néng dàn shǒu pián。
治平多节操,嘉祐浃渊泉。zhì píng duō jié cāo,jiā yòu jiā yuān quán。
人力端惟及,神谋信比专。rén lì duān wéi jí,shén móu xìn bǐ zhuān。
渥洼驹抹电,太华藕如船。wò wā jū mǒ diàn,tài huá ǒu rú chuán。
盘薄应钟岳,芬芳了合荃。pán báo yīng zhōng yuè,fēn fāng le hé quán。
毡青浑白璧,题黑未华颠。zhān qīng hún bái bì,tí hēi wèi huá diān。
梅蕊南枝绽,鸿飞北塞穿。méi ruǐ nán zhī zhàn,hóng fēi běi sāi chuān。
澄空添浩荡,昱曜政蝉娟。chéng kōng tiān hào dàng,yù yào zhèng chán juān。
竹傲冰梢瘦,松坚宝盖圆。zhú ào bīng shāo shòu,sōng jiān bǎo gài yuán。
恭祈龄算远,敢借物情延。gōng qí líng suàn yuǎn,gǎn jiè wù qíng yán。
仆也叨乘障,心焉愿执鞭。pū yě dāo chéng zhàng,xīn yān yuàn zhí biān。
扫门情莫效,贺客履难骈。sǎo mén qíng mò xiào,hè kè lǚ nán pián。
吉亥真盈数,佳辰洽九乾。jí hài zhēn yíng shù,jiā chén qià jiǔ qián。
明良那偶尔,时节共欢然。míng liáng nà ǒu ěr,shí jié gòng huān rán。
宣劝分荣露,恩涯吸巨川。xuān quàn fēn róng lù,ēn yá xī jù chuān。
千秋金鉴录,不日却拳拳。qiān qiū jīn jiàn lù,bù rì què quán quán。

张司法寓斋

唐士耻

玄录五千言,妙在不敢先。xuán lù wǔ qiān yán,miào zài bù gǎn xiān。
留侯独得之,帝师赤松仙。liú hóu dú dé zhī,dì shī chì sōng xiān。
孰知百世下,乃有云孙焉。shú zhī bǎi shì xià,nǎi yǒu yún sūn yān。
扁斋以为寓,空谷音跫然。biǎn zhāi yǐ wèi yù,kōng gǔ yīn qióng rán。

送临江交代张司理

唐士耻

子房帝王师,溢庆流裔孙。zi fáng dì wáng shī,yì qìng liú yì sūn。
朅来之萧滩,快睹芝眉温。qiè lái zhī xiāo tān,kuài dǔ zhī méi wēn。
亭亭起黄气,中有阴德存。tíng tíng qǐ huáng qì,zhōng yǒu yīn dé cún。
宜哉孔融表,辐辏排天阍。yí zāi kǒng róng biǎo,fú còu pái tiān hūn。
通籍何足道,履声还青毡。tōng jí hé zú dào,lǚ shēng hái qīng zhān。
嗟我一何幸,夤缘踵符文。jiē wǒ yī hé xìng,yín yuán zhǒng fú wén。
自顾菲且愚,续貂诚所难。zì gù fēi qiě yú,xù diāo chéng suǒ nán。
承颜一甲子,夙昔披晤言。chéng yán yī jiǎ zi,sù xī pī wù yán。
柳浓烟冥冥,鹢舟江吐吞。liǔ nóng yān míng míng,yì zhōu jiāng tǔ tūn。
顺流急如箭,催鼓且勿喧。shùn liú jí rú jiàn,cuī gǔ qiě wù xuān。
为语徒作恶,且尽沙头尊。wèi yǔ tú zuò è,qiě jǐn shā tóu zūn。

古意

唐士耻

天公与世人,幽明分悬隔。tiān gōng yǔ shì rén,yōu míng fēn xuán gé。
无口难得言,欲言但以臆。wú kǒu nán dé yán,yù yán dàn yǐ yì。
以臆或未喻,寄之夜檐滴。yǐ yì huò wèi yù,jì zhī yè yán dī。
恳款语世人,世人还不识。kěn kuǎn yǔ shì rén,shì rén hái bù shí。

寄题蠲流亭

唐士耻

乌伤仇览仙,一弓扁蠲流。wū shāng chóu lǎn xiān,yī gōng biǎn juān liú。
清流从谁蠲,浊流石之幽。qīng liú cóng shuí juān,zhuó liú shí zhī yōu。
石之幽定可,齿齿翻成忧。shí zhī yōu dìng kě,chǐ chǐ fān chéng yōu。
君看得失珠,象罔无全牛。jūn kàn dé shī zhū,xiàng wǎng wú quán niú。

时贤明鉴裁

唐士耻

时贤明鉴裁,鉴裁信奇欤。shí xián míng jiàn cái,jiàn cái xìn qí yú。
识此希世宝,谓其曾区区。shí cǐ xī shì bǎo,wèi qí céng qū qū。
未冠已溢声,贤书上宸庭。wèi guān yǐ yì shēng,xián shū shàng chén tíng。
不一而止足,竟压四海英。bù yī ér zhǐ zú,jìng yā sì hǎi yīng。
直入九华招隐遁,化工尤物殊不吝。zhí rù jiǔ huá zhāo yǐn dùn,huà gōng yóu wù shū bù lìn。
文章光焰胜燃犀,远至牛渚烛无尽。wén zhāng guāng yàn shèng rán xī,yuǎn zhì niú zhǔ zhú wú jǐn。
归来纪事满缣帛,却屑米盐繁密讯。guī lái jì shì mǎn jiān bó,què xiè mǐ yán fán mì xùn。
天公终不屈大器,称表直上几昼晋。tiān gōng zhōng bù qū dà qì,chēng biǎo zhí shàng jǐ zhòu jìn。
倚伏之机真叵测,庖丁全牛有馀刃。yǐ fú zhī jī zhēn pǒ cè,páo dīng quán niú yǒu yú rèn。
先生道大何所容,颜渊今用退为进。xiān shēng dào dà hé suǒ róng,yán yuān jīn yòng tuì wèi jìn。
一以涵养使莫折,一以淑我邦之俊。yī yǐ hán yǎng shǐ mò zhé,yī yǐ shū wǒ bāng zhī jùn。
然而鉴裁还合明,孔席未暖五鹗并。rán ér jiàn cái hái hé míng,kǒng xí wèi nuǎn wǔ è bìng。
此时庙谟正陶郁,驱屏尘翳须升平。cǐ shí miào mó zhèng táo yù,qū píng chén yì xū shēng píng。
驱屏尘翳须升平,要当迅召文武卿。qū píng chén yì xū shēng píng,yào dāng xùn zhào wén wǔ qīng。
时来时来乌可御,譬如南海云鹏程。shí lái shí lái wū kě yù,pì rú nán hǎi yún péng chéng。
他年功业就,缣册传永久。tā nián gōng yè jiù,jiān cè chuán yǒng jiǔ。
劣哉魏无知,仅此遮拙丑。liè zāi wèi wú zhī,jǐn cǐ zhē zhuō chǒu。
皇家褒举者,旷典华衮右。huáng jiā bāo jǔ zhě,kuàng diǎn huá gǔn yòu。

庭下青书带

唐士耻

庭下青书带,书带瑞康成。tíng xià qīng shū dài,shū dài ruì kāng chéng。
康成还遁世,行藏理则明。kāng chéng hái dùn shì,xíng cáng lǐ zé míng。
六经具缣册,儒先效勋绩。liù jīng jù jiān cè,rú xiān xiào xūn jì。
谁知百世下,其功明且亟。shuí zhī bǎi shì xià,qí gōng míng qiě jí。
易首纯乾称六龙,六龙御天风云从。yì shǒu chún qián chēng liù lóng,liù lóng yù tiān fēng yún cóng。
书始唐尧大中世,荡荡如天莫可踪。shū shǐ táng yáo dà zhōng shì,dàng dàng rú tiān mò kě zōng。
诗则二南渊且奥,春秋赏罚王道通。shī zé èr nán yuān qiě ào,chūn qiū shǎng fá wáng dào tōng。
礼乐灰于秦火酷,然其遗意和且雍。lǐ lè huī yú qín huǒ kù,rán qí yí yì hé qiě yōng。
汉儒掇拾无遗力,兀守章句非从容。hàn rú duō shí wú yí lì,wù shǒu zhāng jù fēi cóng róng。
二京之末康成出,六经将出逢此翁。èr jīng zhī mò kāng chéng chū,liù jīng jiāng chū féng cǐ wēng。
然而本无超俗姿,犹寄视听于盲聋。rán ér běn wú chāo sú zī,yóu jì shì tīng yú máng lóng。
岂如先生一理贯,洞照六籍罗心胸。qǐ rú xiān shēng yī lǐ guàn,dòng zhào liù jí luó xīn xiōng。
历数帝王如一二,天地由我方全功。lì shù dì wáng rú yī èr,tiān dì yóu wǒ fāng quán gōng。
仲尼春秋欲成日,麟出鲁郊殊超轶。zhòng ní chūn qiū yù chéng rì,lín chū lǔ jiāo shū chāo yì。
孔道大哉虽不用,所感亦大非凡质。kǒng dào dà zāi suī bù yòng,suǒ gǎn yì dà fēi fán zhì。
区区一康成,书带瑞已形。qū qū yī kāng chéng,shū dài ruì yǐ xíng。
先生非此比,况兹道既行。xiān shēng fēi cǐ bǐ,kuàng zī dào jì xíng。
当使麟凤辈,杂沓更纵横。dāng shǐ lín fèng bèi,zá dá gèng zòng héng。

六月望日月堂老禅示仆众偈随喜愧甚

唐士耻

江月主人清冰壶,以月名堂月不如。jiāng yuè zhǔ rén qīng bīng hú,yǐ yuè míng táng yuè bù rú。
门前船泊五湖客,两眼历照心与俱。mén qián chuán pō wǔ hú kè,liǎng yǎn lì zhào xīn yǔ jù。
我来追凉暑云徂,牛腰大轴开我愚。wǒ lái zhuī liáng shǔ yún cú,niú yāo dà zhóu kāi wǒ yú。
万口一辞赞叹月,还赞堂中老苾刍。wàn kǒu yī cí zàn tàn yuè,hái zàn táng zhōng lǎo bì chú。
归涂昏鸦夜气作,东方拥出玉蟾车。guī tú hūn yā yè qì zuò,dōng fāng yōng chū yù chán chē。
月堂著语何可已,金屑落眼成嗟吁。yuè táng zhù yǔ hé kě yǐ,jīn xiè luò yǎn chéng jiē xū。

绿槐阴

唐士耻

槐阴似尼父,轶轨追前踪。huái yīn shì ní fù,yì guǐ zhuī qián zōng。
绝尘非学步,所产夐无双。jué chén fēi xué bù,suǒ chǎn xiòng wú shuāng。
今此于越东,钟孕亦鸿庞。jīn cǐ yú yuè dōng,zhōng yùn yì hóng páng。
朅来于越西,掌教开群迷。qiè lái yú yuè xī,zhǎng jiào kāi qún mí。
群迷于今正有赖,肯使玉佩从他之。qún mí yú jīn zhèng yǒu lài,kěn shǐ yù pèi cóng tā zhī。
昔人种槐根细细,坐阅日月蝉已栖。xī rén zhǒng huái gēn xì xì,zuò yuè rì yuè chán yǐ qī。
历聘辙环嗟不遇,岂若今日廊庙归。lì pìn zhé huán jiē bù yù,qǐ ruò jīn rì láng miào guī。
要俾六经日益明,俗还唐虞熙又熙。yào bǐ liù jīng rì yì míng,sú hái táng yú xī yòu xī。
槐阴虽异道则一,彼不见用吾登跻。huái yīn suī yì dào zé yī,bǐ bù jiàn yòng wú dēng jī。
宇宙虽云宏且邈,理焉所在成均齐。yǔ zhòu suī yún hóng qiě miǎo,lǐ yān suǒ zài chéng jūn qí。
槐阴槐阴异今昔,一则不用一明陟。huái yīn huái yīn yì jīn xī,yī zé bù yòng yī míng zhì。
道在六经道固存,道出六经道还得。dào zài liù jīng dào gù cún,dào chū liù jīng dào hái dé。
洪哉尼父怀此道,今日谁知归探讨。hóng zāi ní fù huái cǐ dào,jīn rì shuí zhī guī tàn tǎo。
探讨既力道不殊,三都遂隳陈常讨。tàn tǎo jì lì dào bù shū,sān dōu suì huī chén cháng tǎo。
天骄立可倾,神州立可清。tiān jiāo lì kě qīng,shén zhōu lì kě qīng。
一祖八宗地,教化登升平。yī zǔ bā zōng dì,jiào huà dēng shēng píng。
先生为黄发,自可七六经。xiān shēng wèi huáng fā,zì kě qī liù jīng。

两溪

唐士耻

矧今两溪间,溪间足风物。shěn jīn liǎng xī jiān,xī jiān zú fēng wù。
水清石泚泚,林横山兀兀。shuǐ qīng shí cǐ cǐ,lín héng shān wù wù。
春日鸣仓庚,夏夜风月清。chūn rì míng cāng gēng,xià yè fēng yuè qīng。
秋亩金颖秀,冬洲暮雪平。qiū mǔ jīn yǐng xiù,dōng zhōu mù xuě píng。
比为二皇所旁薄,赤松屹立羊纵横。bǐ wèi èr huáng suǒ páng báo,chì sōng yì lì yáng zòng héng。
叱石而兴真戏耳,可羡人家好弟兄。chì shí ér xīng zhēn xì ěr,kě xiàn rén jiā hǎo dì xiōng。
西则三洞足仙灵,奇哉石穴声铿铿。xī zé sān dòng zú xiān líng,qí zāi shí xué shēng kēng kēng。
瀑泉喷写资照耀,俨如冰蚕之所成。pù quán pēn xiě zī zhào yào,yǎn rú bīng cán zhī suǒ chéng。
夕阳斜带九华度,何愧芙蓉峥且嵘。xī yáng xié dài jiǔ huá dù,hé kuì fú róng zhēng qiě róng。
鼎湖遥望在其东,翠气郁郁初日争。dǐng hú yáo wàng zài qí dōng,cuì qì yù yù chū rì zhēng。
或资登览逸杖屦,或供睇望烦留情。huò zī dēng lǎn yì zhàng jù,huò gōng dì wàng fán liú qíng。
山川如此足所产,所产足以冠群英。shān chuān rú cǐ zú suǒ chǎn,suǒ chǎn zú yǐ guān qún yīng。
圣明常重育才地,遴选鸿儒为博士。shèng míng cháng zhòng yù cái dì,lín xuǎn hóng rú wèi bó shì。
傥膺是选真出群,礼乐诗书四不悖。tǎng yīng shì xuǎn zhēn chū qún,lǐ lè shī shū sì bù bèi。
有如孔门来不拒,迪以至理滋无外。yǒu rú kǒng mén lái bù jù,dí yǐ zhì lǐ zī wú wài。
将见吴邦如鲁国,鲁多君子非虚伪。jiāng jiàn wú bāng rú lǔ guó,lǔ duō jūn zi fēi xū wěi。
我公未期年,弦歌溢民编。wǒ gōng wèi qī nián,xián gē yì mín biān。
论其淑吾邦,不为淹巨贤。lùn qí shū wú bāng,bù wèi yān jù xián。
旦夕会诏至,四大岂在边。dàn xī huì zhào zhì,sì dà qǐ zài biān。

咏史

唐士耻

明皇固英主,开元天下昌。míng huáng gù yīng zhǔ,kāi yuán tiān xià chāng。
如何林甫辈,得产无尽殃。rú hé lín fǔ bèi,dé chǎn wú jǐn yāng。
国色真国色,多惑四海慝。guó sè zhēn guó sè,duō huò sì hǎi tè。
华清宫里人如玉,解唤胡雏起东北。huá qīng gōng lǐ rén rú yù,jiě huàn hú chú qǐ dōng běi。
以此策明妃,远嫁犹为迟。yǐ cǐ cè míng fēi,yuǎn jià yóu wèi chí。
冤哉毛延寿,尽忠人不知。yuān zāi máo yán shòu,jǐn zhōng rén bù zhī。

题彭绍墨

唐士耻

彭绍之墨玄又玄,问谁得法托之仙。péng shào zhī mò xuán yòu xuán,wèn shuí dé fǎ tuō zhī xiān。
凌烟胶漆有三昧,鲁直之什曹洞禅。líng yān jiāo qī yǒu sān mèi,lǔ zhí zhī shén cáo dòng chán。
我欲大振狮子吼,直恐惊翻龙象筵。wǒ yù dà zhèn shī zi hǒu,zhí kǒng jīng fān lóng xiàng yán。
纷纷是事但且置,一言为语千金廉。fēn fēn shì shì dàn qiě zhì,yī yán wèi yǔ qiān jīn lián。
唐人五字魂绕天,箕敛四大归新篇。táng rén wǔ zì hún rào tiān,jī liǎn sì dà guī xīn piān。
空馀句法落寰海,豆萁不觉相熬煎。kōng yú jù fǎ luò huán hǎi,dòu qí bù jué xiāng áo jiān。
中原可复墨可黔,鬓丝白发知何年。zhōng yuán kě fù mò kě qián,bìn sī bái fā zhī hé nián。

代人上谢丞相生朝

唐士耻

闻说中元生上相,莱公勋业无以尚。wén shuō zhōng yuán shēng shàng xiāng,lái gōng xūn yè wú yǐ shàng。
阴为月兮月为臣,清光欲满银荡荡。yīn wèi yuè xī yuè wèi chén,qīng guāng yù mǎn yín dàng dàng。
银光荡荡翻未奇,未若新弦初上时。yín guāng dàng dàng fān wèi qí,wèi ruò xīn xián chū shàng shí。
尧蓂鼎来方十枝,韬藏万斛冰雪辉。yáo míng dǐng lái fāng shí zhī,tāo cáng wàn hú bīng xuě huī。
莱公比公应少歉,初度差公四日期。lái gōng bǐ gōng yīng shǎo qiàn,chū dù chà gōng sì rì qī。
461234