古诗词

玉漏迟·五月见芍药

陈曾寿

殿春春已去,池台如梦,销魂一顾。diàn chūn chūn yǐ qù,chí tái rú mèng,xiāo hún yī gù。
梦不分明,休问谁家庭宇。mèng bù fēn míng,xiū wèn shuí jiā tíng yǔ。
淡薄脂痕慵傅,拚禁受、几番风雨。dàn báo zhī hén yōng fù,pàn jìn shòu jǐ fān fēng yǔ。
君莫妒,同命东风,尽甘迟暮。jūn mò dù,tóng mìng dōng fēng,jǐn gān chí mù。
空自忏、绀鬓年年,情天易老,念念芳悰非故。kōng zì chàn gàn bìn nián nián,qíng tiān yì lǎo,niàn niàn fāng cóng fēi gù。
不应邂逅,迎笑花枝,如此萧凉情绪。bù yīng xiè hòu,yíng xiào huā zhī,rú cǐ xiāo liáng qíng xù。
试检点、人间何味,漫赢得、清愁如许。shì jiǎn diǎn rén jiān hé wèi,màn yíng dé qīng chóu rú xǔ。
谁共语,倦矣栖林静羽。shuí gòng yǔ,juàn yǐ qī lín jìng yǔ。

陈曾寿

晚清官员、诗人。字仁先,号耐寂、复志、焦庵,家藏元代吴镇所画《苍虬图》,因以名阁,自称苍虬居士,湖北蕲水县(今浠水县)巴河陈家大岭人,状元陈沆曾孙。光绪二十九年进士,官至都察院广东监察御史,入民国,筑室杭州小南湖,以遗老自居,后曾参与张勋复辟、伪满组织等。书学苏东坡,画学宋元人。其诗工写景,能自造境界,是近代宋派诗的后起名家,与陈三立、陈衍齐名,时称海内三陈。 陈曾寿的作品>>

猜您喜欢

假翮

陈曾寿

强邻假翮盛文公,何恤胼劳与后中。qiáng lín jiǎ hé shèng wén gōng,hé xù pián láo yǔ hòu zhōng。
志决艰辛原不悔,居深情伪故难穷。zhì jué jiān xīn yuán bù huǐ,jū shēn qíng wěi gù nán qióng。
贪天功有之推耻,投璧心能咎犯同。tān tiān gōng yǒu zhī tuī chǐ,tóu bì xīn néng jiù fàn tóng。
自古君难臣不易,漫夸返国倚西戎。zì gǔ jūn nán chén bù yì,màn kuā fǎn guó yǐ xī róng。

雪夜寄潜楼

陈曾寿

相思徒抱千回意,契阔曾无一纸书。xiāng sī tú bào qiān huí yì,qì kuò céng wú yī zhǐ shū。
深语恐妨忧国病,漫言还苦致情疏。shēn yǔ kǒng fáng yōu guó bìng,màn yán hái kǔ zhì qíng shū。
颠风挟海为呼啸,密雪穿帷废扫除。diān fēng xié hǎi wèi hū xiào,mì xuě chuān wéi fèi sǎo chú。
此际忍寒愁不寐,知君北望更踌躇。cǐ jì rěn hán chóu bù mèi,zhī jūn běi wàng gèng chóu chú。

和愔仲雪诗

陈曾寿

垂天云荡北溟宽,际海琼瑶许并看。chuí tiān yún dàng běi míng kuān,jì hǎi qióng yáo xǔ bìng kàn。
大树飘零银雁失,明珠破碎玉龙寒。dà shù piāo líng yín yàn shī,míng zhū pò suì yù lóng hán。
未悬晓镜啼颦误,徒损春心去住难。wèi xuán xiǎo jìng tí pín wù,tú sǔn chūn xīn qù zhù nán。
葵藿倾阳宁忍诀,还凭澒洞写忧端。kuí huò qīng yáng níng rěn jué,hái píng hòng dòng xiě yōu duān。

诵愔仲雪诗漫成

陈曾寿

梦稳蒲团忘岁年,无端宝燄玉炉然。mèng wěn pú tuán wàng suì nián,wú duān bǎo yàn yù lú rán。
尽将心地填愁地,直破禅天入帝天。jǐn jiāng xīn dì tián chóu dì,zhí pò chán tiān rù dì tiān。
怨诉湘弦闻凤语,香留密札篆龙涎。yuàn sù xiāng xián wén fèng yǔ,xiāng liú mì zhá zhuàn lóng xián。
如何珥笔瀛洲客,寒甚惟将雪命篇。rú hé ěr bǐ yíng zhōu kè,hán shén wéi jiāng xuě mìng piān。

重至大连寄愔仲

陈曾寿

际海飞英昔共看,今来无雪更奇寒。jì hǎi fēi yīng xī gòng kàn,jīn lái wú xuě gèng qí hán。
灯回榻扫前尘在,岁晚楼空客思单。dēng huí tà sǎo qián chén zài,suì wǎn lóu kōng kè sī dān。
远去孤臣伤面豆,资行豪纪辱盘餐。yuǎn qù gū chén shāng miàn dòu,zī xíng háo jì rǔ pán cān。
云波诙诡歧途里,谁识千钧弯发难。yún bō huī guǐ qí tú lǐ,shuí shí qiān jūn wān fā nán。

朝乌

陈曾寿

朝乌随日至天涯,屋小真疑斗犯槎。cháo wū suí rì zhì tiān yá,wū xiǎo zhēn yí dòu fàn chá。
黄道紫宸韩惺梦,青峰野水叠山家。huáng dào zǐ chén hán xīng mèng,qīng fēng yě shuǐ dié shān jiā。
苍凉独起看残月,烂漫何心赋晚霞。cāng liáng dú qǐ kàn cán yuè,làn màn hé xīn fù wǎn xiá。
惆怅寒梅窘盆盎,隔年犹有未开花。chóu chàng hán méi jiǒng pén àng,gé nián yóu yǒu wèi kāi huā。

元夕

陈曾寿

不记东华火树然,琼楼出入自疑仙。bù jì dōng huá huǒ shù rán,qióng lóu chū rù zì yí xiān。
明灯海上无双夜,皓月人间第一圆。míng dēng hǎi shàng wú shuāng yè,hào yuè rén jiān dì yī yuán。
报国投艰知力薄,离家赐食感恩偏。bào guó tóu jiān zhī lì báo,lí jiā cì shí gǎn ēn piān。
高寒风味殊尘世,但少梅花伴不眠。gāo hán fēng wèi shū chén shì,dàn shǎo méi huā bàn bù mián。

温语

陈曾寿

主忧臣辱分何辞,温语真成入骨悲。zhǔ yōu chén rǔ fēn hé cí,wēn yǔ zhēn chéng rù gǔ bēi。
敢向天恩论去就,难从羿彀较安危。gǎn xiàng tiān ēn lùn qù jiù,nán cóng yì gòu jiào ān wēi。
千穷更作千年调,五十仍馀五岁衰。qiān qióng gèng zuò qiān nián diào,wǔ shí réng yú wǔ suì shuāi。
海碧峰青独立处,此生冷暖自应知。hǎi bì fēng qīng dú lì chù,cǐ shēng lěng nuǎn zì yīng zhī。

二月二日

陈曾寿

彩殿崇隆曙色侵,全将晖丽压萧森。cǎi diàn chóng lóng shǔ sè qīn,quán jiāng huī lì yā xiāo sēn。
迁莺贺燕纷时栋,喝道笼街簇羽林。qiān yīng hè yàn fēn shí dòng,hē dào lóng jiē cù yǔ lín。
入幕客卿翻济济,布金供帐夥沉沉。rù mù kè qīng fān jì jì,bù jīn gōng zhàng huǒ chén chén。
地衣堆锦花含笑,辛螫谁知圣主心。dì yī duī jǐn huā hán xiào,xīn shì shuí zhī shèng zhǔ xīn。

曙色

陈曾寿

拚将忽忽送骎骎,愁见纱窗曙色侵。pàn jiāng hū hū sòng qīn qīn,chóu jiàn shā chuāng shǔ sè qīn。
孤念欲穷天地憾,劳生犹炯旦明心。gū niàn yù qióng tiān dì hàn,láo shēng yóu jiǒng dàn míng xīn。
残釭半燄容飘瞥,瘁竹寒花有照临。cán gāng bàn yàn róng piāo piē,cuì zhú hán huā yǒu zhào lín。
欲变危机须果决,谁将感激易沉吟。yù biàn wēi jī xū guǒ jué,shuí jiāng gǎn jī yì chén yín。

赋正红芍药

陈曾寿

便欲人间第一夸,最难正色似丹砂。biàn yù rén jiān dì yī kuā,zuì nán zhèng sè shì dān shā。
丰容宜作平章瑞,奇丽偏归稳重花。fēng róng yí zuò píng zhāng ruì,qí lì piān guī wěn zhòng huā。
窗几有情留晚照,丹青难写是朝霞。chuāng jǐ yǒu qíng liú wǎn zhào,dān qīng nán xiě shì cháo xiá。
一春风雨销除尽,寂寞东阳带眼差。yī chūn fēng yǔ xiāo chú jǐn,jì mò dōng yáng dài yǎn chà。

芍药谢后作

陈曾寿

万红飘尽出严妆,一盏悲春作道场。wàn hóng piāo jǐn chū yán zhuāng,yī zhǎn bēi chūn zuò dào chǎng。
犹有风神掩姚魏,可堪憔悴是姬姜。yóu yǒu fēng shén yǎn yáo wèi,kě kān qiáo cuì shì jī jiāng。
全抛花信酬深色,乍满秾思得断肠。quán pāo huā xìn chóu shēn sè,zhà mǎn nóng sī dé duàn cháng。
赢我相看自初好,不辞销骨送年芳。yíng wǒ xiāng kàn zì chū hǎo,bù cí xiāo gǔ sòng nián fāng。

与啸麓谈鄮山阿育王寺之胜啸麓为之神往有诗余更和之

陈曾寿

劳生念念馀尘土,笑口为君说鄮山。láo shēng niàn niàn yú chén tǔ,xiào kǒu wèi jūn shuō mào shān。
睡起随参香殿上,饭馀无事古松间。shuì qǐ suí cān xiāng diàn shàng,fàn yú wú shì gǔ sōng jiān。
寒宵雪密茶初熟,精舍兰开衲未还。hán xiāo xuě mì chá chū shú,jīng shě lán kāi nà wèi hái。
无用苓蔘治幽痗,深心回向一开颜。wú yòng líng shēn zhì yōu mèi,shēn xīn huí xiàng yī kāi yán。

重至大连

陈曾寿

蛮触鸡虫事等闲,重来雪尽见青山。mán chù jī chóng shì děng xián,zhòng lái xuě jǐn jiàn qīng shān。
忽然心寄云生处,可羡鸥忘浪激间。hū rán xīn jì yún shēng chù,kě xiàn ōu wàng làng jī jiān。
才薄自知邀眷过,术疏始觉致身艰。cái báo zì zhī yāo juàn guò,shù shū shǐ jué zhì shēn jiān。
百年变绝须臾事,漫遣旁人录启颜。bǎi nián biàn jué xū yú shì,màn qiǎn páng rén lù qǐ yán。

来长春寓葵园中同住为苕雪夬庵及农先识先灼先弟君适表侄儿子邦直

陈曾寿

故人兄弟得连床,强半征鸿聚作行。gù rén xiōng dì dé lián chuáng,qiáng bàn zhēng hóng jù zuò xíng。
分得开颜忘戚戚,因何失志转伥伥。fēn dé kāi yán wàng qī qī,yīn hé shī zhì zhuǎn chāng chāng。
闲行不碍荒园小,旅食惟知白日长。xián xíng bù ài huāng yuán xiǎo,lǚ shí wéi zhī bái rì zhǎng。
学道无成世缘减,欲凭何事掩悲凉。xué dào wú chéng shì yuán jiǎn,yù píng hé shì yǎn bēi liáng。