古诗词

青玉案·咏糟蛏

陈维崧

春酲未析三更后。chūn chéng wèi xī sān gèng hòu。
橙片切、莼丝糅。chéng piàn qiè chún sī róu。
食品厨娘偏解斗。shí pǐn chú niáng piān jiě dòu。
滑应凝碗,松难胜齿,几瓣嫣红透。huá yīng níng wǎn,sōng nán shèng chǐ,jǐ bàn yān hóng tòu。
金刀小向霜天剖。jīn dāo xiǎo xiàng shuāng tiān pōu。
越衬出、春纤消瘦。yuè chèn chū chūn xiān xiāo shòu。
捧处红糟先欲溜。pěng chù hóng zāo xiān yù liū。
小姬无语,老饕狂叫,把与梅同嗅。xiǎo jī wú yǔ,lǎo tāo kuáng jiào,bǎ yǔ méi tóng xiù。
陈维崧

陈维崧

陈维崧(1625~1682)清代词人、骈文作家。字其年,号迦陵。宜兴(今属江苏)人。清初诸生,康熙十八年(1679)举博学鸿词,授翰林院检讨。54岁时参与修纂《明史》,4年后卒于任所。 陈维崧的作品>>

猜您喜欢

玉人歌杨枝今岁二十,为于齐纨上作小词

陈维崧

当日事。dāng rì shì。
记陌上青丝,垂垂踠地。jì mò shàng qīng sī,chuí chuí wǎn dì。
拖烟蘸雨,已解藏鸦未。tuō yān zhàn yǔ,yǐ jiě cáng yā wèi。
真珠帘额香毬坠,做尽轻狂意。zhēn zhū lián é xiāng qiú zhuì,zuò jǐn qīng kuáng yì。
影蒙蒙,红日三竿,白花十里。yǐng méng méng,hóng rì sān gān,bái huā shí lǐ。
水驿飘零子。shuǐ yì piāo líng zi。
谢青眼相看,绾人征骑。xiè qīng yǎn xiāng kàn,wǎn rén zhēng qí。
露叶如啼,直得消魂死。lù yè rú tí,zhí dé xiāo hún sǐ。
如今渐长黄金穗,不在长街里。rú jīn jiàn zhǎng huáng jīn suì,bù zài zhǎng jiē lǐ。
羡画楼有主,舞腰同倚。xiàn huà lóu yǒu zhǔ,wǔ yāo tóng yǐ。

八节长欢·乙巳元日

陈维崧

淑景惊催。shū jǐng jīng cuī。
画梁日影,早漾妆台。huà liáng rì yǐng,zǎo yàng zhuāng tái。
曈眬金母帐,潋滟玉人杯。tóng lóng jīn mǔ zhàng,liàn yàn yù rén bēi。
宜春帖子簪花格,渐闺中、珠网争开。yí chūn tiē zi zān huā gé,jiàn guī zhōng zhū wǎng zhēng kāi。
多少屏摇翠柏,胜飐红梅。duō shǎo píng yáo cuì bǎi,shèng zhǎn hóng méi。
长安车骑朝正,青丝辔,火城影里初回。zhǎng ān chē qí cháo zhèng,qīng sī pèi,huǒ chéng yǐng lǐ chū huí。
宫阙暖祥云,嬉游罢,谁怜江左邹枚。gōng quē nuǎn xiáng yún,xī yóu bà,shuí lián jiāng zuǒ zōu méi。
休怊怅,喜吴娘、已榨春醅。xiū chāo chàng,xǐ wú niáng yǐ zhà chūn pēi。
屈指又、试灯挑菜,城南且拾遗钗。qū zhǐ yòu shì dēng tiāo cài,chéng nán qiě shí yí chāi。

无闷春日见城上游女甚盛,戏作此词

陈维崧

绮陌眠芊,上日妖冶,弥望玉楼金埒。qǐ mò mián qiān,shàng rì yāo yě,mí wàng yù lóu jīn liè。
正挑菜年光,湔裙时节。zhèng tiāo cài nián guāng,jiān qún shí jié。
阵阵内家车子,漾绡帏、吹乱千堆雪。zhèn zhèn nèi jiā chē zi,yàng xiāo wéi chuī luàn qiān duī xuě。
无人处,悄把春纤小揭,都无分别。wú rén chù,qiāo bǎ chūn xiān xiǎo jiē,dōu wú fēn bié。
络驿。luò yì。
碾香尘,铺玉席。niǎn xiāng chén,pù yù xí。
总向子城斜处,女墙弯里,惹人怜惜。zǒng xiàng zi chéng xié chù,nǚ qiáng wān lǐ,rě rén lián xī。
此际春心愁绝。cǐ jì chūn xīn chóu jué。
愁九十、春光如过隙。chóu jiǔ shí chūn guāng rú guò xì。
那堪轻暝轻寒,朝来想作寒食。nà kān qīng míng qīng hán,cháo lái xiǎng zuò hán shí。

琐窗寒·昔年楼上

陈维崧

此地当年,萧娘妆阁,绿窗幽靓。cǐ dì dāng nián,xiāo niáng zhuāng gé,lǜ chuāng yōu jìng。
伤春情思,正日暖人微病。shāng chūn qíng sī,zhèng rì nuǎn rén wēi bìng。
捻花枝、悄近罗衣,眉峰送语烟难定。niǎn huā zhī qiāo jìn luó yī,méi fēng sòng yǔ yān nán dìng。
掩屏风六幅,看他縆额,安黄端正。yǎn píng fēng liù fú,kàn tā gēng é,ān huáng duān zhèng。
那更人别后,冷落旧妆楼,温家玉镜。nà gèng rén bié hòu,lěng luò jiù zhuāng lóu,wēn jiā yù jìng。
无端又上,银蒜零星还剩。wú duān yòu shàng,yín suàn líng xīng hái shèng。
只从前、箫局桃笙,看来不似今朝景。zhǐ cóng qián xiāo jú táo shēng,kàn lái bù shì jīn cháo jǐng。
便化为、玉剪重来,还认红香径。biàn huà wèi yù jiǎn zhòng lái,hái rèn hóng xiāng jìng。

花犯·咏白山茶,用周美成梅花韵

陈维崧

对西风,亭亭一树,个侬好风味。duì xī fēng,tíng tíng yī shù,gè nóng hǎo fēng wèi。
和烟和月,也无人怜惜,不胜清丽。hé yān hé yuè,yě wú rén lián xī,bù shèng qīng lì。
水精帘额深深倚。shuǐ jīng lián é shēn shēn yǐ。
天寒私自喜。tiān hán sī zì xǐ。
似小玉、夜长无伴,上床铺粉被。shì xiǎo yù yè zhǎng wú bàn,shàng chuáng pù fěn bèi。
珠窗一层障疏花,似无还似有,共人憔悴。zhū chuāng yī céng zhàng shū huā,shì wú hái shì yǒu,gòng rén qiáo cuì。
愁杀是、青霜轻坠。chóu shā shì qīng shuāng qīng zhuì。
记一种、红颜窈窕,曾开在、三春台榭里。jì yī zhǒng hóng yán yǎo tiǎo,céng kāi zài sān chūn tái xiè lǐ。
只薄命、年年流落,秋天凉著水。zhǐ báo mìng nián nián liú luò,qiū tiān liáng zhù shuǐ。

念奴娇·与任青际饮

陈维崧

乾坤飒飒,且沽将枫叶,细评今昔。qián kūn sà sà,qiě gū jiāng fēng yè,xì píng jīn xī。
笑问幽州今夜雪,可似鹴裘寒色。xiào wèn yōu zhōu jīn yè xuě,kě shì shuāng qiú hán sè。
市上吹箫,桥头卖酱,泪洒吴枫赤。shì shàng chuī xiāo,qiáo tóu mài jiàng,lèi sǎ wú fēng chì。
苏貂空黑,谢郎今已破贼。sū diāo kōng hēi,xiè láng jīn yǐ pò zéi。
不如冶叶倡条,青楼白社,磨灭人年月。bù rú yě yè chàng tiáo,qīng lóu bái shè,mó miè rén nián yuè。
沥尽并刀悲壮血,看有何人怜惜。lì jǐn bìng dāo bēi zhuàng xuè,kàn yǒu hé rén lián xī。
白草关河,黄沙唐宋,只对孤鸿说。bái cǎo guān hé,huáng shā táng sòng,zhǐ duì gū hóng shuō。
醉浇三国,周郎江岸千尺。zuì jiāo sān guó,zhōu láng jiāng àn qiān chǐ。

念奴娇·云间陈征君有题余家远阁一阕,秋日登楼,不胜蔓草零烟之感,因倚声和之

陈维崧

得怜堂后,有丹楼飞起,当年争羡。dé lián táng hòu,yǒu dān lóu fēi qǐ,dāng nián zhēng xiàn。
阳夏门庭能咏絮,那更溪山葱茜。yáng xià mén tíng néng yǒng xù,nà gèng xī shān cōng qiàn。
带雨房栊,和烟帘幕,零乱东湖面。dài yǔ fáng lóng,hé yān lián mù,líng luàn dōng hú miàn。
碧阑干里,有人斜映琼扇。bì lán gàn lǐ,yǒu rén xié yìng qióng shàn。
可惜人去匆匆,而今楼下,秋水帆如箭。kě xī rén qù cōng cōng,ér jīn lóu xià,qiū shuǐ fān rú jiàn。
老我三吴好男子,绿鬓忽然衰贱。lǎo wǒ sān wú hǎo nán zi,lǜ bìn hū rán shuāi jiàn。
蔓草霜浓,丛祠露悄,白昼鼪鼯现。màn cǎo shuāng nóng,cóng cí lù qiāo,bái zhòu shēng wú xiàn。
舍南舍北,乱飞王谢家燕。shě nán shě běi,luàn fēi wáng xiè jiā yàn。

念奴娇·题顾螺舟小影

陈维崧

如此佳人,是王家养炬,谢家遏末。rú cǐ jiā rén,shì wáng jiā yǎng jù,xiè jiā è mò。
三世貂蝉连北阙,年少东华释褐。sān shì diāo chán lián běi quē,nián shǎo dōng huá shì hè。
傅粉宫前,薰香殿侧,顾盼真英发。fù fěn gōng qián,xūn xiāng diàn cè,gù pàn zhēn yīng fā。
临春结绮,旧游似有瓜葛。lín chūn jié qǐ,jiù yóu shì yǒu guā gé。
而今零落堪怜,文园多病,嬴得相如渴。ér jīn líng luò kān lián,wén yuán duō bìng,yíng dé xiāng rú kě。
满目关河愁恨极,衰草浓烟涂抹。mǎn mù guān hé chóu hèn jí,shuāi cǎo nóng yān tú mǒ。
醉矣堪呵,灰兮可溺,田也供人夺。zuì yǐ kān hē,huī xī kě nì,tián yě gōng rén duó。
芒芒哀乐,四条弦子空拨。máng máng āi lè,sì tiáo xián zi kōng bō。

念奴娇·纬云弟三十作此词,因和其韵,同半雪弟赋

陈维崧

醉拍阑干,叹去者苦多,光阴倏忽。zuì pāi lán gàn,tàn qù zhě kǔ duō,guāng yīn shū hū。
知我平生悲愤事,惟有当头明月。zhī wǒ píng shēng bēi fèn shì,wéi yǒu dāng tóu míng yuè。
准拟骑鲸,不然射虎,一吐胸中郁。zhǔn nǐ qí jīng,bù rán shè hǔ,yī tǔ xiōng zhōng yù。
吴钩负汝,好将衫袖频拂。wú gōu fù rǔ,hǎo jiāng shān xiù pín fú。
追想红烛呼卢,青楼赌酒,往事推华阀。zhuī xiǎng hóng zhú hū lú,qīng lóu dǔ jiǔ,wǎng shì tuī huá fá。
小季巳称三十岁,何况暮年黄歇。xiǎo jì sì chēng sān shí suì,hé kuàng mù nián huáng xiē。
斜阁秦筝,横摊越绝,烧尽炉中柮。xié gé qín zhēng,héng tān yuè jué,shāo jǐn lú zhōng duò。
凭高远望,江流一线如发。píng gāo yuǎn wàng,jiāng liú yī xiàn rú fā。

念奴娇·送子万弟携五弟之睢阳,并令二弟、三弟、四弟同和,他日一展齐纨,便成聚首也

陈维崧

悲哉秋也,况登山临水,黯然欲别。bēi zāi qiū yě,kuàng dēng shān lín shuǐ,àn rán yù bié。
千里长江流夜月,万里长城空阔。qiān lǐ zhǎng jiāng liú yè yuè,wàn lǐ zhǎng chéng kōng kuò。
白板船开,青枫树老,极目徒悲切。bái bǎn chuán kāi,qīng fēng shù lǎo,jí mù tú bēi qiè。
君归梁苑,汉家何限陵阙。jūn guī liáng yuàn,hàn jiā hé xiàn líng quē。
畴昔让枣推梨,谢家兄弟,才气人争说。chóu xī ràng zǎo tuī lí,xiè jiā xiōng dì,cái qì rén zhēng shuō。
一夜西风吹苍莽,吹散封胡遏末。yī yè xī fēng chuī cāng mǎng,chuī sàn fēng hú è mò。
兄作楚囚,弟成秦赘,枕上鹃啼血。xiōng zuò chǔ qiú,dì chéng qín zhuì,zhěn shàng juān tí xuè。
阿龙超甚,教他长诵明发。ā lóng chāo shén,jiào tā zhǎng sòng míng fā。

念奴娇·次夜,韩楼灯火甚盛,仍听诸君弦管,复填一阕

陈维崧

红烛如山,请四筵满座,听侬挝鼓。hóng zhú rú shān,qǐng sì yán mǎn zuò,tīng nóng wō gǔ。
此日天涯谋作达,事更难于缚虎。cǐ rì tiān yá móu zuò dá,shì gèng nán yú fù hǔ。
仆本恨人,公皆健卒,不醉卿何苦。pū běn hèn rén,gōng jiē jiàn zú,bù zuì qīng hé kǔ。
金元院本,月明今夜重作。jīn yuán yuàn běn,yuè míng jīn yè zhòng zuò。
总是狎客南朝,佳人北里,占断芜城路。zǒng shì xiá kè nán cháo,jiā rén běi lǐ,zhàn duàn wú chéng lù。
好景也知容易散,一别沉鳞羁羽。hǎo jǐng yě zhī róng yì sàn,yī bié chén lín jī yǔ。
狂受人憎,醉供人骂,老任雏姬侮。kuáng shòu rén zēng,zuì gōng rén mà,lǎo rèn chú jī wǔ。
扬州灯火,明朝人定传语。yáng zhōu dēng huǒ,míng cháo rén dìng chuán yǔ。

念奴娇·乙已中秋,用东坡韵寄广陵诸旧游

陈维崧

月明如此,问江山今古,几多陈迹。yuè míng rú cǐ,wèn jiāng shān jīn gǔ,jǐ duō chén jì。
谁把桂轮今夜里,碾破楚天新碧。shuí bǎ guì lún jīn yè lǐ,niǎn pò chǔ tiān xīn bì。
玉臼无声,银河有影,一片清虚国。yù jiù wú shēng,yín hé yǒu yǐng,yī piàn qīng xū guó。
醉馀莫笑,旧游吾尚历历。zuì yú mò xiào,jiù yóu wú shàng lì lì。
记得杜牧司勋,江湖落拓,曾作扬州客。jì dé dù mù sī xūn,jiāng hú luò tuò,céng zuò yáng zhōu kè。
爱杀打头天上月,管甚中秋七夕。ài shā dǎ tóu tiān shàng yuè,guǎn shén zhōng qiū qī xī。
一别凄然,吾生可惜,塌尽鹍鹏翼。yī bié qī rán,wú shēng kě xī,tā jǐn kūn péng yì。
夜云深矣,依稀楼外吹笛。yè yún shēn yǐ,yī xī lóu wài chuī dí。

念奴娇·酬归德侯仲衡

陈维崧

天阴岁暮,正情如中酒,人初赋别。tiān yīn suì mù,zhèng qíng rú zhōng jiǔ,rén chū fù bié。
忽接繁台书一纸,飞下梁园白雪。hū jiē fán tái shū yī zhǐ,fēi xià liáng yuán bái xuě。
悼远伤离,抚今追昔,字字皆辛切。dào yuǎn shāng lí,fǔ jīn zhuī xī,zì zì jiē xīn qiè。
狂歌数阕,唾壶之口都缺。kuáng gē shù què,tuò hú zhī kǒu dōu quē。
每欲窄袖轻衫,碻磝道上,小犯寒风冽。měi yù zhǎi xiù qīng shān,què áo dào shàng,xiǎo fàn hán fēng liè。
耳后弓弦声霹雳,一片风毛雨血。ěr hòu gōng xián shēng pī lì,yī piàn fēng máo yǔ xuè。
雅愿终违,壮游未果,世事多枝节。yǎ yuàn zhōng wéi,zhuàng yóu wèi guǒ,shì shì duō zhī jié。
中宵辗转,布衾今夜难热。zhōng xiāo niǎn zhuǎn,bù qīn jīn yè nán rè。

瑶花秋雨新晴,登远阁眺望

陈维崧

青山如黛,渌水如罗,映真珠帘罅。qīng shān rú dài,lù shuǐ rú luó,yìng zhēn zhū lián xià。
金闺瑟瑟,正清砧、隔院捣衣才罢。jīn guī sè sè,zhèng qīng zhēn gé yuàn dǎo yī cái bà。
登楼远望,见一带、碧云轻泻。dēng lóu yuǎn wàng,jiàn yī dài bì yún qīng xiè。
更萧关征雁蒙蒙,愁煞江南此夜。gèng xiāo guān zhēng yàn méng méng,chóu shā jiāng nán cǐ yè。
几回搔首沉吟,叹今日深秋,前朝初夏。jǐ huí sāo shǒu chén yín,tàn jīn rì shēn qiū,qián cháo chū xià。
流光递换,问何处、更觅钿车罗帕。liú guāng dì huàn,wèn hé chù gèng mì diàn chē luó pà。
伤心故苑,依然似、天涯客舍。shāng xīn gù yuàn,yī rán shì tiān yá kè shě。
对秋风、强举金尊,又是夕阳西下。duì qiū fēng qiáng jǔ jīn zūn,yòu shì xī yáng xī xià。

高阳台·题余氏女子绣高唐神女图,为阮亭赋

陈维崧

巫峡妖姬,章台才子,赋成合断人肠。wū xiá yāo jī,zhāng tái cái zi,fù chéng hé duàn rén cháng。
绣阁停针,含情想像高唐。xiù gé tíng zhēn,hán qíng xiǎng xiàng gāo táng。
渚宫旧迹今何在,不分明、水殿云房。zhǔ gōng jiù jì jīn hé zài,bù fēn míng shuǐ diàn yún fáng。
亸蝉鬟、忆着行云,恰费商量。duǒ chán huán yì zhe xíng yún,qià fèi shāng liàng。
蘅皋暮雨凄凉。héng gāo mù yǔ qī liáng。
只楚天一碧,与梦俱长。zhǐ chǔ tiān yī bì,yǔ mèng jù zhǎng。
雾縠霓旌,几时重得侍君王。wù hú ní jīng,jǐ shí zhòng dé shì jūn wáng。
小唾红绒思好事,却剪刀、声出回廊。xiǎo tuò hóng róng sī hǎo shì,què jiǎn dāo shēng chū huí láng。
更添些、红杜青苹,做出潇湘。gèng tiān xiē hóng dù qīng píng,zuò chū xiāo xiāng。