古诗词

陪西山游鼓山一首

刘克庄

先生廊庙姿,非直藩翰才。xiān shēng láng miào zī,fēi zhí fān hàn cái。
南州彩旗留,北阙丹诏催。nán zhōu cǎi qí liú,běi quē dān zhào cuī。
重臣方暑行,停骖小裴回。zhòng chén fāng shǔ xíng,tíng cān xiǎo péi huí。
客中载枚邹,物外寻宗雷。kè zhōng zài méi zōu,wù wài xún zōng léi。
遂穷天海观,一豁风云怀。suì qióng tiān hǎi guān,yī huō fēng yún huái。
眷言此灵山,自判宇宙来。juàn yán cǐ líng shān,zì pàn yǔ zhòu lái。
登临几朱轮,灭没随飞埃。dēng lín jǐ zhū lún,miè méi suí fēi āi。
堂堂蔡与赵,继者其谁哉。táng táng cài yǔ zhào,jì zhě qí shuí zāi。
共惟勋业侔,况乃名节偕。gòng wéi xūn yè móu,kuàng nǎi míng jié xié。
伊余忝载笔,适值祖帐开。yī yú tiǎn zài bǐ,shì zhí zǔ zhàng kāi。
虽陪叔子游,独抱湛辈哀。suī péi shū zi yóu,dú bào zhàn bèi āi。
饯诗堪覆瓿,不敢镌苍崖。jiàn shī kān fù bù,bù gǎn juān cāng yá。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

湖南江西道中十首

刘克庄

去年冬至投僧寺,今岁阳生宿店家。qù nián dōng zhì tóu sēng sì,jīn suì yáng shēng sù diàn jiā。
独夜无人堪晤语,青灯相对结寒花。dú yè wú rén kān wù yǔ,qīng dēng xiāng duì jié hán huā。

湖南江西道中十首

刘克庄

蛮府参军鬓发苍,自调欸乃答渔郎。mán fǔ cān jūn bìn fā cāng,zì diào āi nǎi dá yú láng。
从今诗律应超脱,新吸潇湘入肺肠。cóng jīn shī lǜ yīng chāo tuō,xīn xī xiāo xiāng rù fèi cháng。

湖南江西道中十首

刘克庄

丁男放犊草间嬉,少妇看蚕不画眉。dīng nán fàng dú cǎo jiān xī,shǎo fù kàn cán bù huà méi。
岁暮家家禾绢熟,萍乡风物似豳诗。suì mù jiā jiā hé juàn shú,píng xiāng fēng wù shì bīn shī。

湖南江西道中十首

刘克庄

每嘲介甫行新法,常恨欧公不读书。měi cháo jiè fǔ xíng xīn fǎ,cháng hèn ōu gōng bù dú shū。
浩叹诸刘今已矣,路傍乔木日凋疏。hào tàn zhū liú jīn yǐ yǐ,lù bàng qiáo mù rì diāo shū。

湖南江西道中十首

刘克庄

茫茫衰草与云平,斗气千年不复明。máng máng shuāi cǎo yǔ yún píng,dòu qì qiān nián bù fù míng。
惟有多情篷上月,相随客子过丰城。wéi yǒu duō qíng péng shàng yuè,xiāng suí kè zi guò fēng chéng。

湖南江西道中十首

刘克庄

派里人人有集开,竞师山谷友诚斋。pài lǐ rén rén yǒu jí kāi,jìng shī shān gǔ yǒu chéng zhāi。
只饶白下骑驴叟,不敢勾牵入社来。zhǐ ráo bái xià qí lǘ sǒu,bù gǎn gōu qiān rù shè lái。

湖南江西道中十首

刘克庄

上封已失岳僧期,客问丹霞谢不知。shàng fēng yǐ shī yuè sēng qī,kè wèn dān xiá xiè bù zhī。
懒到登山临水处,始惊筋力减来时。lǎn dào dēng shān lín shuǐ chù,shǐ jīng jīn lì jiǎn lái shí。

豫章二首

刘克庄

湖光如镜了无尘,照见先生白发新。hú guāng rú jìng le wú chén,zhào jiàn xiān shēng bái fā xīn。
岁晚骑驴行万里,始知孺子是高人。suì wǎn qí lǘ xíng wàn lǐ,shǐ zhī rú zi shì gāo rén。

豫章二首

刘克庄

交游回首散如烟,重过洪州隔世然。jiāo yóu huí shǒu sàn rú yān,zhòng guò hóng zhōu gé shì rán。
手种垂杨皆合抱,朱颜安得似当年。shǒu zhǒng chuí yáng jiē hé bào,zhū yán ān dé shì dāng nián。

还杜子野诗卷

刘克庄

老眼昏花废课程,小窗久矣断书声。lǎo yǎn hūn huā fèi kè chéng,xiǎo chuāng jiǔ yǐ duàn shū shēng。
夜来忽得君诗卷,自起挑灯读到明。yè lái hū dé jūn shī juǎn,zì qǐ tiāo dēng dú dào míng。

道傍梅花

刘克庄

风吹千片点征裘,犹记相逢在岭头。fēng chuī qiān piàn diǎn zhēng qiú,yóu jì xiāng féng zài lǐng tóu。
岁晚建州城外见,向人似欲诉离愁。suì wǎn jiàn zhōu chéng wài jiàn,xiàng rén shì yù sù lí chóu。

枕峰寺

刘克庄

夜深投寺解行装,一点寒灯照上方。yè shēn tóu sì jiě xíng zhuāng,yī diǎn hán dēng zhào shàng fāng。
老宿问余何处去,年年来此借禅床。lǎo sù wèn yú hé chù qù,nián nián lái cǐ jiè chán chuáng。

昔方孚若主管云台予监衡岳每岁瑞庆节常聚广化寺拈香癸未此日独至寺中辄题一绝

刘克庄

同作祠官荷圣朝,年年相待放生桥。tóng zuò cí guān hé shèng cháo,nián nián xiāng dài fàng shēng qiáo。
精庐此日来无伴,稽首炉熏自祝尧。jīng lú cǐ rì lái wú bàn,jī shǒu lú xūn zì zhù yáo。

福州道山亭

刘克庄

绝顶烟开霁色新,万家台观密如鳞。jué dǐng yān kāi jì sè xīn,wàn jiā tái guān mì rú lín。
城中楚楚银袍子,来读曾碑有几人。chéng zhōng chǔ chǔ yín páo zi,lái dú céng bēi yǒu jǐ rén。

建州

刘克庄

风紧云高雪尚悭,建州城北倚阑干。fēng jǐn yún gāo xuě shàng qiān,jiàn zhōu chéng běi yǐ lán gàn。
林梢淡日红如线,应为梅花暖晚寒。lín shāo dàn rì hóng rú xiàn,yīng wèi méi huā nuǎn wǎn hán。