古诗词

铜雀瓦砚歌一首谢林法曹

刘克庄

凉州贼烧洛阳宫,黄屋迁播侨邺中。liáng zhōu zéi shāo luò yáng gōng,huáng wū qiān bō qiáo yè zhōng。
兵驱椒房出复壁,帝不能救忧及躬。bīng qū jiāo fáng chū fù bì,dì bù néng jiù yōu jí gōng。
台下役夫皆菜色,台上美人如花红。tái xià yì fū jiē cài sè,tái shàng měi rén rú huā hóng。
九州战血丹野草,不闻鬼哭闻歌钟。jiǔ zhōu zhàn xuè dān yě cǎo,bù wén guǐ kū wén gē zhōng。
时人肆骂作汉贼,相国自许贤周公。shí rén sì mà zuò hàn zéi,xiāng guó zì xǔ xián zhōu gōng。
一朝西陵瘗弓剑,帐殿寂寞来悲风。yī cháo xī líng yì gōng jiàn,zhàng diàn jì mò lái bēi fēng。
美人去事黄初帝,家法乃与穹庐同。měi rén qù shì huáng chū dì,jiā fǎ nǎi yǔ qióng lú tóng。
繁华销歇世代远,惟有漳水流无穷。fán huá xiāo xiē shì dài yuǎn,wéi yǒu zhāng shuǐ liú wú qióng。
时时耕者钁遗瓦,苏侵土蚀疑古铜。shí shí gēng zhě jué yí wǎ,sū qīn tǔ shí yí gǔ tóng。
后来好事斫成砚,平视端歙相长雄。hòu lái hǎo shì zhuó chéng yàn,píng shì duān shè xiāng zhǎng xióng。
参军得之喜不寐,携归光怪夜吐虹。cān jūn dé zhī xǐ bù mèi,xié guī guāng guài yè tǔ hóng。
谓宜载宝饷洛贵,顾肯割爱遗山翁。wèi yí zài bǎo xiǎng luò guì,gù kěn gē ài yí shān wēng。
翁生建安七子后,幼览方册梦寐通。wēng shēng jiàn ān qī zi hòu,yòu lǎn fāng cè mèng mèi tōng。
白头始获交石友,非不磨砺无新功。bái tóu shǐ huò jiāo shí yǒu,fēi bù mó lì wú xīn gōng。
复愁偷儿瞰吾屋,窃去奚异玉与弓。fù chóu tōu ér kàn wú wū,qiè qù xī yì yù yǔ gōng。
书生一砚何足计,老瞒万瓦扫地空。shū shēng yī yàn hé zú jì,lǎo mán wàn wǎ sǎo dì kōng。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

避客

刘克庄

簪笔西清惭德薄,角巾东路喜身轻。zān bǐ xī qīng cán dé báo,jiǎo jīn dōng lù xǐ shēn qīng。
不烦左辖诵新句,时有老婆呼小名。bù fán zuǒ xiá sòng xīn jù,shí yǒu lǎo pó hū xiǎo míng。
乍可戴花筵上舞,安能扶杖省中行。zhà kě dài huā yán shàng wǔ,ān néng fú zhàng shěng zhōng xíng。
过门蓦有相看者,向道先生病宿酲。guò mén mò yǒu xiāng kàn zhě,xiàng dào xiān shēng bìng sù chéng。

唐衣二首

刘克庄

传来两个诗翁像,吾制冠裳略放他。chuán lái liǎng gè shī wēng xiàng,wú zhì guān shang lüè fàng tā。
华似庄农加盛服,清于朝士赐香罗。huá shì zhuāng nóng jiā shèng fú,qīng yú cháo shì cì xiāng luó。
儒衣曾有髡钳者,公衮其如跋疐何。rú yī céng yǒu kūn qián zhě,gōng gǔn qí rú bá zhì hé。
皂缘黄紽安且吉,不妨藉草更眠莎。zào yuán huáng tuó ān qiě jí,bù fáng jí cǎo gèng mián shā。

唐衣二首

刘克庄

晚持汉稿愧衰迟,先帝恩深解絷维。wǎn chí hàn gǎo kuì shuāi chí,xiān dì ēn shēn jiě zhí wéi。
貂映虽无华冕贵,鹑悬差胜缊袍时。diāo yìng suī wú huá miǎn guì,chún xuán chà shèng yūn páo shí。
笥藏尚喜衣裳在,械系方知剑履危。sì cáng shàng xǐ yī shang zài,xiè xì fāng zhī jiàn lǚ wēi。
画向古贤颜子里,儿童却问此翁谁。huà xiàng gǔ xián yán zi lǐ,ér tóng què wèn cǐ wēng shuí。

忆昔二首

刘克庄

过去生中一念差,强扶衰朽践清华。guò qù shēng zhōng yī niàn chà,qiáng fú shuāi xiǔ jiàn qīng huá。
出灵芝殿浑忘却,入大槐宫岂梦耶。chū líng zhī diàn hún wàng què,rù dà huái gōng qǐ mèng yé。
不记省中红芍药,曾看天上碧桃花。bù jì shěng zhōng hóng sháo yào,céng kàn tiān shàng bì táo huā。
而今送老荒村里,且向溪边间麦麻。ér jīn sòng lǎo huāng cūn lǐ,qiě xiàng xī biān jiān mài má。

忆昔二首

刘克庄

武皇好赋网群英,犹记龙颜赏墨卿。wǔ huáng hǎo fù wǎng qún yīng,yóu jì lóng yán shǎng mò qīng。
白玉牒中曾有草,碧纱笼里本无名。bái yù dié zhōng céng yǒu cǎo,bì shā lóng lǐ běn wú míng。
唐诗卒使张穷瞎,国语能令左失明。táng shī zú shǐ zhāng qióng xiā,guó yǔ néng lìng zuǒ shī míng。
老子一生嗜章句,故应天罚遣偏盲。lǎo zi yī shēng shì zhāng jù,gù yīng tiān fá qiǎn piān máng。

口占

刘克庄

时有吟哦搔雪鬓,别无主掌系冰衔。shí yǒu yín ó sāo xuě bìn,bié wú zhǔ zhǎng xì bīng xián。
宁归南亩称三老,怕守东华趁六参。níng guī nán mǔ chēng sān lǎo,pà shǒu dōng huá chèn liù cān。
跌荡已将经束阁,跏趺聊与佛同龛。diē dàng yǐ jiāng jīng shù gé,jiā fū liáo yǔ fú tóng kān。
向来麈柄高悬起,旧事何人共可谈。xiàng lái zhǔ bǐng gāo xuán qǐ,jiù shì hé rén gòng kě tán。

竹溪以余得第七孙惠诗次韵一首

刘克庄

衡门忽有满堂宾,皆诧瞿聃抱送麟。héng mén hū yǒu mǎn táng bīn,jiē chà qú dān bào sòng lín。
懒作柳边退朝客,宁为花下弄孙人。lǎn zuò liǔ biān tuì cháo kè,níng wèi huā xià nòng sūn rén。
小年置膝尤钟爱,晚岁含饴当食珍。xiǎo nián zhì xī yóu zhōng ài,wǎn suì hán yí dāng shí zhēn。
吾万卷书将付汝,胜如制诰水银银。wú wàn juǎn shū jiāng fù rǔ,shèng rú zhì gào shuǐ yín yín。

再次竹溪韵

刘克庄

聊为汤饼会亲宾,岂敢夸张堕地麟。liáo wèi tāng bǐng huì qīn bīn,qǐ gǎn kuā zhāng duò dì lín。
汝若上扳曾大父,翁堪下见我先人。rǔ ruò shàng bān céng dà fù,wēng kān xià jiàn wǒ xiān rén。
善和书即传家宝,儒行篇方聘席珍。shàn hé shū jí chuán jiā bǎo,rú xíng piān fāng pìn xí zhēn。
莫遣父兄被嗤笑,金根谬改作金银。mò qiǎn fù xiōng bèi chī xiào,jīn gēn miù gǎi zuò jīn yín。

挽卓元夫国博一首

刘克庄

仲氏联芳比酥酪,长君独冷饱齑咸。zhòng shì lián fāng bǐ sū lào,zhǎng jūn dú lěng bǎo jī xián。
五升日籴尤清苦,一枕风来且黑甜。wǔ shēng rì dí yóu qīng kǔ,yī zhěn fēng lái qiě hēi tián。
儒馆谁怜郑公老,颍川空说许丞廉。rú guǎn shuí lián zhèng gōng lǎo,yǐng chuān kōng shuō xǔ chéng lián。
朔斋平昔知心者,细读新铭笔力严。shuò zhāi píng xī zhī xīn zhě,xì dú xīn míng bǐ lì yán。

表弟方时父寄荔子名草堂红若欲与吾家玉堂红争名者次韵谢之

刘克庄

忽有尺书来委巷,断无半颗奉权门。hū yǒu chǐ shū lái wěi xiàng,duàn wú bàn kē fèng quán mén。
且为锦荔支联句,不记金莲烛代言。qiě wèi jǐn lì zhī lián jù,bù jì jīn lián zhú dài yán。
颇羡彩毫摛老作,未应丹实减初元。pǒ xiàn cǎi háo chī lǎo zuò,wèi yīng dān shí jiǎn chū yuán。
明年倍熟平分吃,畅杀兹溪与后村。míng nián bèi shú píng fēn chī,chàng shā zī xī yǔ hòu cūn。

又采荔一首

刘克庄

我已归寻乌石路,人谁肯顾雀罗门。wǒ yǐ guī xún wū shí lù,rén shuí kěn gù què luó mén。
荔三百颗犹能啖,椿八千秋不足言。lì sān bǎi kē yóu néng dàn,chūn bā qiān qiū bù zú yán。
唐贡华清劳岁岁,宋蠲驿置惠元元。táng gòng huá qīng láo suì suì,sòng juān yì zhì huì yuán yuán。
客询老子休粮诀,丹实漫山更满村。kè xún lǎo zi xiū liáng jué,dān shí màn shān gèng mǎn cūn。

方甥饷酒酸甚

刘克庄

方奉手笺贻绿醑,忽通鼻观类黄齑。fāng fèng shǒu jiān yí lǜ xǔ,hū tōng bí guān lèi huáng jī。
自怜徐邈时中酒,多谢微生更乞醯。zì lián xú miǎo shí zhōng jiǔ,duō xiè wēi shēng gèng qǐ xī。
未敢啐空杯面蚁,却愁舞杀瓮中鸡。wèi gǎn cuì kōng bēi miàn yǐ,què chóu wǔ shā wèng zhōng jī。
相君五斗安能吸,但嗅新醅醉似泥。xiāng jūn wǔ dòu ān néng xī,dàn xiù xīn pēi zuì shì ní。

送赵抚干赵班

刘克庄

贵重元身外物轻,荐书怂恿入都城。guì zhòng yuán shēn wài wù qīng,jiàn shū sǒng yǒng rù dōu chéng。
金闺得路通初籍,玉座临轩再唱名。jīn guī dé lù tōng chū jí,yù zuò lín xuān zài chàng míng。
岩邑古人难锦制,长官叔世少琴声。yán yì gǔ rén nán jǐn zhì,zhǎng guān shū shì shǎo qín shēng。
今皇取法乾淳帝,峨豸多由此陟明。jīn huáng qǔ fǎ qián chún dì,é zhì duō yóu cǐ zhì míng。

生日和竹溪二首

刘克庄

宿昔银鞍狨覆鞯,今骑秧马垦荒田。sù xī yín ān róng fù jiān,jīn qí yāng mǎ kěn huāng tián。
学神仙者丹多坏,立事功人传少全。xué shén xiān zhě dān duō huài,lì shì gōng rén chuán shǎo quán。
谁管灵均初度日,都忘弥勒下生年。shuí guǎn líng jūn chū dù rì,dōu wàng mí lēi xià shēng nián。
新皇早晚开宣室,定有英才对席前。xīn huáng zǎo wǎn kāi xuān shì,dìng yǒu yīng cái duì xí qián。

生日和竹溪二首

刘克庄

暮年量减怯杯深,客饷村醪且浅斟。mù nián liàng jiǎn qiè bēi shēn,kè xiǎng cūn láo qiě qiǎn zhēn。
衰惰仅存已残锦,清贫安得未挥金。shuāi duò jǐn cún yǐ cán jǐn,qīng pín ān dé wèi huī jīn。
朱弦有味馀三叹,丹扆无阶献六箴。zhū xián yǒu wèi yú sān tàn,dān yǐ wú jiē xiàn liù zhēn。
留取平生一筇竹,约公遍访大丛林。liú qǔ píng shēng yī qióng zhú,yuē gōng biàn fǎng dà cóng lín。