古诗词

题赚兰亭图

刘克庄

山阴茧纸见者希,辨才传之于永师。shān yīn jiǎn zhǐ jiàn zhě xī,biàn cái chuán zhī yú yǒng shī。
行年八十手不释,栖之梁上鬼莫窥。xíng nián bā shí shǒu bù shì,qī zhī liáng shàng guǐ mò kuī。
虬须天子欲得之,威以祸福僧诡辞。qiú xū tiān zi yù dé zhī,wēi yǐ huò fú sēng guǐ cí。
智勇至此无所施,相国房公乃设奇。zhì yǒng zhì cǐ wú suǒ shī,xiāng guó fáng gōng nǎi shè qí。
东台御史奉诏驰,易服变姓谒老缁。dōng tái yù shǐ fèng zhào chí,yì fú biàn xìng yè lǎo zī。
止客置醴因联诗,评书订画犹埙篪。zhǐ kè zhì lǐ yīn lián shī,píng shū dìng huà yóu xūn chí。
稍稍益狎不见疑,卷而怀之若拾遗。shāo shāo yì xiá bù jiàn yí,juǎn ér huái zhī ruò shí yí。
须臾□都得台移,都督传诏来龙墀。xū yú dōu dé tái yí,dōu dū chuán zhào lái lóng chí。
僧绝复苏成白痴,始悟学究即绣衣。sēng jué fù sū chéng bái chī,shǐ wù xué jiū jí xiù yī。
文皇如尧房如夔,磊磊落落两曜垂。wén huáng rú yáo fáng rú kuí,lěi lěi luò luò liǎng yào chuí。
谲取一帖安肯为,帖归天上神护持。jué qǔ yī tiē ān kěn wèi,tiē guī tiān shàng shén hù chí。
拓本之价犹不赀,他日昭陵以自随。tuò běn zhī jià yóu bù zī,tā rì zhāo líng yǐ zì suí。
温韬掘者果是非,世人空宝定武碑。wēn tāo jué zhě guǒ shì fēi,shì rén kōng bǎo dìng wǔ bēi。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

自警

刘克庄

笔枯砚燥自伤悲,文体全关气盛衰。bǐ kū yàn zào zì shāng bēi,wén tǐ quán guān qì shèng shuāi。
倚马纵难挥万字,骑驴尚足课千诗。yǐ mǎ zòng nán huī wàn zì,qí lǘ shàng zú kè qiān shī。
奉盘谁可推盟主,撼树人方谤老师。fèng pán shuí kě tuī méng zhǔ,hàn shù rén fāng bàng lǎo shī。
疑有更深于此者,入山十载试精思。yí yǒu gèng shēn yú cǐ zhě,rù shān shí zài shì jīng sī。

咏邻人兰花

刘克庄

两盆去岁共移来,一置雕阑一委苔。liǎng pén qù suì gòng yí lái,yī zhì diāo lán yī wěi tái。
我拙事持令叶瘦,君能调护遣花开。wǒ zhuō shì chí lìng yè shòu,jūn néng diào hù qiǎn huā kāi。
隶人挑蠹巡千匝,稚子浇泉走几回。lì rén tiāo dù xún qiān zā,zhì zi jiāo quán zǒu jǐ huí。
亦欲效颦耘小圃,地荒终恐费栽培。yì yù xiào pín yún xiǎo pǔ,dì huāng zhōng kǒng fèi zāi péi。

书田舍所见

刘克庄

漠漠晴埃起远畴,占相云日几家愁。mò mò qíng āi qǐ yuǎn chóu,zhàn xiāng yún rì jǐ jiā chóu。
细民方虑填中壑,巨室何心堰上流。xì mín fāng lǜ tián zhōng hè,jù shì hé xīn yàn shàng liú。
斩木由来基小衅,浇瓜谁为解私仇。zhǎn mù yóu lái jī xiǎo xìn,jiāo guā shuí wèi jiě sī chóu。
宁知送老茅檐下,犹抱书生畎亩忧。níng zhī sòng lǎo máo yán xià,yóu bào shū shēng quǎn mǔ yōu。

客过

刘克庄

客过柴门叹寂寥,旋挑野菜拾风樵。kè guò chái mén tàn jì liáo,xuán tiāo yě cài shí fēng qiáo。
无钱辍赠开衣笈,有病来求探药瓢。wú qián chuò zèng kāi yī jí,yǒu bìng lái qiú tàn yào piáo。
偶憩荒郊思种树,每逢断涧欲营桥。ǒu qì huāng jiāo sī zhǒng shù,měi féng duàn jiàn yù yíng qiáo。
书生一念终迂阔,犹闵苍黔与肖翘。shū shēng yī niàn zhōng yū kuò,yóu mǐn cāng qián yǔ xiào qiào。

孟浩然骑驴图

刘克庄

坏墨残缣阅几春,灞桥风味尚如真。huài mò cán jiān yuè jǐ chūn,bà qiáo fēng wèi shàng rú zhēn。
摩挲只可夸同社,装饰应难奉贵人。mó sā zhǐ kě kuā tóng shè,zhuāng shì yīng nán fèng guì rén。
旧向集中窥一面,今于画里识前身。jiù xiàng jí zhōng kuī yī miàn,jīn yú huà lǐ shí qián shēn。
世间老手惟工部,曾伏先生句句新。shì jiān lǎo shǒu wéi gōng bù,céng fú xiān shēng jù jù xīn。

健忘一首

刘克庄

昏昏健忘废专精,默坐空斋忽自惊。hūn hūn jiàn wàng fèi zhuān jīng,mò zuò kōng zhāi hū zì jīng。
少作回看如两手,旧书重读似前生。shǎo zuò huí kàn rú liǎng shǒu,jiù shū zhòng dú shì qián shēng。
却疑安世知三箧,不晓睢阳记一城。què yí ān shì zhī sān qiè,bù xiǎo suī yáng jì yī chéng。
莫怪诗成呼烛写,晓窗追忆欠分明。mò guài shī chéng hū zhú xiě,xiǎo chuāng zhuī yì qiàn fēn míng。

妄想

刘克庄

妄想如冰已尽消,朱颜日向镜中凋。wàng xiǎng rú bīng yǐ jǐn xiāo,zhū yán rì xiàng jìng zhōng diāo。
玉关万里曾投笔,草市三家却负樵。yù guān wàn lǐ céng tóu bǐ,cǎo shì sān jiā què fù qiáo。
弱水古来无路到,小山岁晚有人招。ruò shuǐ gǔ lái wú lù dào,xiǎo shān suì wǎn yǒu rén zhāo。
吾庐寂寂何须笑,君看闲僧住退寮。wú lú jì jì hé xū xiào,jūn kàn xián sēng zhù tuì liáo。

梦赏心亭

刘克庄

梦与诸贤会赏心,恍然佳日共登临。mèng yǔ zhū xián huì shǎng xīn,huǎng rán jiā rì gòng dēng lín。
酒边多说乌衣事,曲里犹残玉树音。jiǔ biān duō shuō wū yī shì,qū lǐ yóu cán yù shù yīn。
江水淮山明历历,孙陵晋庙冷沉沉。jiāng shuǐ huái shān míng lì lì,sūn líng jìn miào lěng chén chén。
晓钟呼觉俱忘却,独记千门柳色深。xiǎo zhōng hū jué jù wàng què,dú jì qiān mén liǔ sè shēn。

怀友

刘克庄

老鹤孤飞久失群,天涯怀友寸心勤。lǎo hè gū fēi jiǔ shī qún,tiān yá huái yǒu cùn xīn qín。
狂生似腻宁堪近,佳士如香故可熏。kuáng shēng shì nì níng kān jìn,jiā shì rú xiāng gù kě xūn。
无复拿舟乘大雪,有时倚杖送停云。wú fù ná zhōu chéng dà xuě,yǒu shí yǐ zhàng sòng tíng yún。
秋来径草深三尺,谁伴青灯缉旧闻。qiū lái jìng cǎo shēn sān chǐ,shuí bàn qīng dēng jī jiù wén。

刘克庄

农家望汝卜年丰,似絮如峰?不同。nóng jiā wàng rǔ bo nián fēng,shì xù rú fēng bù tóng。
纵有浓阴工阁雨,略无定态喜随风。zòng yǒu nóng yīn gōng gé yǔ,lüè wú dìng tài xǐ suí fēng。
往来与月为仇敌,舒卷和天尽蔽蒙。wǎng lái yǔ yuè wèi chóu dí,shū juǎn hé tiān jǐn bì méng。
安得竦身腾汗漫,叫开阊阖扫长空。ān dé sǒng shēn téng hàn màn,jiào kāi chāng hé sǎo zhǎng kōng。

诗境楼观月

刘克庄

人世应无第二楼,暮云飞不到帘钩。rén shì yīng wú dì èr lóu,mù yún fēi bù dào lián gōu。
未开宝鉴青冥里,先涌冰轮碧海头。wèi kāi bǎo jiàn qīng míng lǐ,xiān yǒng bīng lún bì hǎi tóu。
白似雪涛翻赤壁,壮如夜日出罗浮。bái shì xuě tāo fān chì bì,zhuàng rú yè rì chū luó fú。
酒醒何处吹横玉,径欲乘风万里游。jiǔ xǐng hé chù chuī héng yù,jìng yù chéng fēng wàn lǐ yóu。

西淙山观雨

刘克庄

与客同登万仞崖,蔽天风雨蓦然来。yǔ kè tóng dēng wàn rèn yá,bì tiān fēng yǔ mò rán lái。
六丁白昼诛炎魃,百怪苍渊起蛰雷。liù dīng bái zhòu zhū yán bá,bǎi guài cāng yuān qǐ zhé léi。
毒蟒喷时林尽黑,怒龙裂处石中开。dú mǎng pēn shí lín jǐn hēi,nù lóng liè chù shí zhōng kāi。
吾生不及观河决,得赋斯游亦壮哉。wú shēng bù jí guān hé jué,dé fù sī yóu yì zhuàng zāi。

七月二十日自瀑上先归方寺丞遣

刘克庄

城里遥看雨出时,想公笔墨发雄奇。chéng lǐ yáo kàn yǔ chū shí,xiǎng gōng bǐ mò fā xióng qí。
山深龙虎飞腾变,海运鲲鹏瞬息移。shān shēn lóng hǔ fēi téng biàn,hǎi yùn kūn péng shùn xī yí。
凛凛前锋如赴敌,堂堂回势似归师。lǐn lǐn qián fēng rú fù dí,táng táng huí shì shì guī shī。
驱还始悟山灵意,怕向苍崖写恶诗。qū hái shǐ wù shān líng yì,pà xiàng cāng yá xiě è shī。

村校书

刘克庄

短衣穿结半瓢空,所住茅檐仅蔽风。duǎn yī chuān jié bàn piáo kōng,suǒ zhù máo yán jǐn bì fēng。
久诵经书皆默记,试挑史传亦旁通。jiǔ sòng jīng shū jiē mò jì,shì tiāo shǐ chuán yì páng tōng。
青灯窗下研孤学,白首山中聚小童。qīng dēng chuāng xià yán gū xué,bái shǒu shān zhōng jù xiǎo tóng。
却羡安昌师弟子,只谈论语至三公。què xiàn ān chāng shī dì zi,zhǐ tán lùn yǔ zhì sān gōng。

圣贤

刘克庄

圣贤自牧极卑谦,后学才高胆力兼。shèng xián zì mù jí bēi qiān,hòu xué cái gāo dǎn lì jiān。
悔赋不妨排贾谊,谤诗遂至劾陶潜。huǐ fù bù fáng pái jiǎ yì,bàng shī suì zhì hé táo qián。
取人最忌规模狭,绝物常因议论严。qǔ rén zuì jì guī mó xiá,jué wù cháng yīn yì lùn yán。
君看国风三百首,小夫贱隶采何嫌。jūn kàn guó fēng sān bǎi shǒu,xiǎo fū jiàn lì cǎi hé xián。