古诗词

竹溪再和余亦再作

刘克庄

【其一】
帝率耆英入社,攀留穷鬼忘年。dì lǜ qí yīng rù shè,pān liú qióng guǐ wàng nián。
华胥国在吾宇,桃花源有别天。huá xū guó zài wú yǔ,táo huā yuán yǒu bié tiān。
【其二】
老丑难瞒青镜,纯白不生黑丝。lǎo chǒu nán mán qīng jìng,chún bái bù shēng hēi sī。
露顶秃鹙堪笑,垂头病鹤可怜(发)。lù dǐng tū qiū kān xiào,chuí tóu bìng hè kě lián fā。
【其三】
海潮音入佛耳,薰风句达帝聪。hǎi cháo yīn rù fú ěr,xūn fēng jù dá dì cōng。
我已阳喑不语,君无借听于聋(耳)。wǒ yǐ yáng yīn bù yǔ,jūn wú jiè tīng yú lóng ěr。
【其四】
薄雾乍舒乍卷,空花是假是真。báo wù zhà shū zhà juǎn,kōng huā shì jiǎ shì zhēn。
昔曾有刮膜者,世岂无明眼人(目)。xī céng yǒu guā mó zhě,shì qǐ wú míng yǎn rén mù。
【其五】
谨守三缄晚嘿,仅含两齿早衰。jǐn shǒu sān jiān wǎn hēi,jǐn hán liǎng chǐ zǎo shuāi。
先贤食粥乞米,獃汉炊沙作糜(口)。xiān xián shí zhōu qǐ mǐ,dāi hàn chuī shā zuò mí kǒu。
【其六】
纸帐参梅花观,铜彝炷柏子香。zhǐ zhàng cān méi huā guān,tóng yí zhù bǎi zi xiāng。
适梦游旃檀国,觉来元在禅房(鼻)。shì mèng yóu zhān tán guó,jué lái yuán zài chán fáng bí。
【其七】
竹马恍曾聚戏,金鱼从美外观。zhú mǎ huǎng céng jù xì,jīn yú cóng měi wài guān。
随柱史青牛易,骑吕仙黄鹤难(腰)。suí zhù shǐ qīng niú yì,qí lǚ xiān huáng hè nán yāo。
【其八】
掇英可以忘忧,采薇可以求仁。duō yīng kě yǐ wàng yōu,cǎi wēi kě yǐ qiú rén。
忙杀遮西日客,愧死攫白昼人(手)。máng shā zhē xī rì kè,kuì sǐ jué bái zhòu rén shǒu。
【其九】
舍车出郊步屧,系鞋入院不靴。shě chē chū jiāo bù xiè,xì xié rù yuàn bù xuē。
未妨扶九节杖,似曾踏八花磚(足)。wèi fáng fú jiǔ jié zhàng,shì céng tà bā huā zhuān zú。
【其十】
谁能遁而无闷,吾非恶此欲逃。shuí néng dùn ér wú mèn,wú fēi è cǐ yù táo。
林下寂寂人少,花间纍纍冢高。lín xià jì jì rén shǎo,huā jiān léi léi zhǒng gāo。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

景定初元即事十首

刘克庄

邕题碑板富,郊因诗句穷。yōng tí bēi bǎn fù,jiāo yīn shī jù qióng。
濡毫乏精婢,随马有奚童。rú háo fá jīng bì,suí mǎ yǒu xī tóng。

景定初元即事十首

刘克庄

倦揽今书尺,时将晋帖看。juàn lǎn jīn shū chǐ,shí jiāng jìn tiē kàn。
殷生与宰相,一体问平安。yīn shēng yǔ zǎi xiāng,yī tǐ wèn píng ān。

送延平张生归南溪

刘克庄

问讯南溪水,韩张泛几回。wèn xùn nán xī shuǐ,hán zhāng fàn jǐ huí。
侍郎何处在,司业有孙来。shì láng hé chù zài,sī yè yǒu sūn lái。

海棠七首

刘克庄

蜀女羞施粉,轻装爱淡红。shǔ nǚ xiū shī fěn,qīng zhuāng ài dàn hóng。
抹涂尚年少,膏沐为谁容。mǒ tú shàng nián shǎo,gāo mù wèi shuí róng。

海棠七首

刘克庄

范公蜀西曲,陆老剑南诗。fàn gōng shǔ xī qū,lù lǎo jiàn nán shī。
子美渠曾道,渊材辈岂知。zi měi qú céng dào,yuān cái bèi qǐ zhī。

海棠七首

刘克庄

莫惜千银烛,频添两玉瓶。mò xī qiān yín zhú,pín tiān liǎng yù píng。
不须擂羯鼓,花睡未曾醒。bù xū léi jié gǔ,huā shuì wèi céng xǐng。

海棠七首

刘克庄

一种秾纤态,三郎未必知。yī zhǒng nóng xiān tài,sān láng wèi bì zhī。
浪将妃子比,妃子太浓肥。làng jiāng fēi zi bǐ,fēi zi tài nóng féi。

海棠七首

刘克庄

神女漂红者,颠姨发赤然。shén nǚ piāo hóng zhě,diān yí fā chì rán。
年年吹洗了,未必恕今年。nián nián chuī xǐ le,wèi bì shù jīn nián。

海棠七首

刘克庄

恰见如丹粒,俄惊似紫绵。qià jiàn rú dān lì,é jīng shì zǐ mián。
山翁无供帐,只就落花眠。shān wēng wú gōng zhàng,zhǐ jiù luò huā mián。

海棠七首

刘克庄

地行臣耄矣,稽首告天公。dì xíng chén mào yǐ,jī shǒu gào tiān gōng。
藉草千场醉,留花十日红。jí cǎo qiān chǎng zuì,liú huā shí rì hóng。

题画二首

刘克庄

奋雄何勇猛,取履若儿童。fèn xióng hé yǒng měng,qǔ lǚ ruò ér tóng。
眇是沙中帝,不如圯上翁。miǎo shì shā zhōng dì,bù rú yí shàng wēng。

题画二首

刘克庄

绝顶风吹酒,中流浪骇舟。jué dǐng fēng chuī jiǔ,zhōng liú làng hài zhōu。
参军颠落帽,处士悔科头。cān jūn diān luò mào,chù shì huǐ kē tóu。

酬净慈纲上人三首

刘克庄

参寥灯一点,不审是谁传。cān liáo dēng yī diǎn,bù shěn shì shuí chuán。
晚识纲书记,元来在汝边。wǎn shí gāng shū jì,yuán lái zài rǔ biān。

酬净慈纲上人三首

刘克庄

和靖肘后诀,不曾埋土中。hé jìng zhǒu hòu jué,bù céng mái tǔ zhōng。
烦师试寻看,寻得报衰翁。fán shī shì xún kàn,xún dé bào shuāi wēng。

酬净慈纲上人三首

刘克庄

社友携诗访,怜予满面尘。shè yǒu xié shī fǎng,lián yǔ mǎn miàn chén。
么么今出局,不是社中人。me me jīn chū jú,bù shì shè zhōng rén。