古诗词

再和送岭口仓季高兄二首

林希逸

此客熬波去,初程宿暑驱。cǐ kè áo bō qù,chū chéng sù shǔ qū。
名家真凤穴,内厩待龙驹。míng jiā zhēn fèng xué,nèi jiù dài lóng jū。
台自催征课,官惟守信符。tái zì cuī zhēng kè,guān wéi shǒu xìn fú。
少留翁必召,温国要康扶。shǎo liú wēng bì zhào,wēn guó yào kāng fú。

林希逸

宋福州福清人,字肃翁,号竹溪、庸斋。理宗端平二年进士。善画能书,工诗。淳祐中,为秘书省正字。景定中,迁司农少卿。官终中书舍人。有《易讲》、《考工记解》、《竹溪稿》、《鬳斋续集》等。 林希逸的作品>>

猜您喜欢

七和披字韵

林希逸

意马难调系更驰,空沙莫为拣金披。yì mǎ nán diào xì gèng chí,kōng shā mò wèi jiǎn jīn pī。
忘机每笑棋争局,爱礼时看斋白椎。wàng jī měi xiào qí zhēng jú,ài lǐ shí kàn zhāi bái chuí。
正月书因王不竞,变风作为教先衰。zhèng yuè shū yīn wáng bù jìng,biàn fēng zuò wèi jiào xiān shuāi。
圣朝可托狂歌乐,况有羊何共和之。shèng cháo kě tuō kuáng gē lè,kuàng yǒu yáng hé gòng hé zhī。

泳得男再蒙后村先生和除字见寄戏和一首

林希逸

贫惯人人嗤不管,老惭幼幼念难除。pín guàn rén rén chī bù guǎn,lǎo cán yòu yòu niàn nán chú。
有孙何必位为喜,戏父谁云翁不如。yǒu sūn hé bì wèi wèi xǐ,xì fù shuí yún wēng bù rú。
夫子忘年容撰屦,长文何日抱随车。fū zi wàng nián róng zhuàn jù,zhǎng wén hé rì bào suí chē。
殷勤好伴腰镰叟,莫学娇痴女觅鱼。yīn qín hǎo bàn yāo lián sǒu,mò xué jiāo chī nǚ mì yú。

题朔斋铁壁堂

林希逸

耐久声名参古柏,绝清词翰赋薇花。nài jiǔ shēng míng cān gǔ bǎi,jué qīng cí hàn fù wēi huā。
几闻人似南都老,再有公生朔党家。jǐ wén rén shì nán dōu lǎo,zài yǒu gōng shēng shuò dǎng jiā。
题扁不渐名铁壁,持荷更合侍金华。tí biǎn bù jiàn míng tiě bì,chí hé gèng hé shì jīn huá。
元城志业须翁了,推美还看入制麻。yuán chéng zhì yè xū wēng le,tuī měi hái kàn rù zhì má。

丁卯元日作

林希逸

泰畤钦柴已庆成,金鸡赦下是兹辰。tài zhì qīn chái yǐ qìng chéng,jīn jī shè xià shì zī chén。
百官班立楼前拜,万岁嵩呼竿上人。bǎi guān bān lì lóu qián bài,wàn suì sōng hū gān shàng rén。
正喜含饴看稚子,还叨祭泽及微臣。zhèng xǐ hán yí kàn zhì zi,hái dāo jì zé jí wēi chén。
老逢嗣圣徵前梦,三十年前岁在寅。lǎo féng sì shèng zhēng qián mèng,sān shí nián qián suì zài yín。

二日野望作

林希逸

麦垄高低一样青,淡云笼昼雨丝轻。mài lǒng gāo dī yī yàng qīng,dàn yún lóng zhòu yǔ sī qīng。
梅花烂漫开将尽,松叶稀疏落又生。méi huā làn màn kāi jiāng jǐn,sōng yè xī shū luò yòu shēng。
遥企钧天知梦断,欣闻玉陛庆熙成。yáo qǐ jūn tiān zhī mèng duàn,xīn wén yù bì qìng xī chéng。
人人尽说新年好,除夕无风岁旦晴。rén rén jǐn shuō xīn nián hǎo,chú xī wú fēng suì dàn qíng。

丁卯立春作

林希逸

岁阳更始财三日,辇路归来第四春。suì yáng gèng shǐ cái sān rì,niǎn lù guī lái dì sì chūn。
野菜旋挑丝未细,村醪浅酌酿差醇。yě cài xuán tiāo sī wèi xì,cūn láo qiǎn zhuó niàng chà chún。
团栾弟侄何妨笑,淡薄杯盘莫厌贫。tuán luán dì zhí hé fáng xiào,dàn báo bēi pán mò yàn pín。
却忆先朝供帖子,伤心白发旧词臣。què yì xiān cháo gōng tiē zi,shāng xīn bái fā jiù cí chén。

邻园惠晚菊数月有花高大甚奇

林希逸

菊种虽殊多短短,忽传一种自比邻。jú zhǒng suī shū duō duǎn duǎn,hū chuán yī zhǒng zì bǐ lín。
围过十尺高七尺,开到初春始小春。wéi guò shí chǐ gāo qī chǐ,kāi dào chū chūn shǐ xiǎo chūn。
团比盖擎身极瘦,碎如金散色常新。tuán bǐ gài qíng shēn jí shòu,suì rú jīn sàn sè cháng xīn。
梅时得此真奇绝,更有清香细袭人。méi shí dé cǐ zhēn qí jué,gèng yǒu qīng xiāng xì xí rén。

放歌

林希逸

朗诵乌栖曲数终,乾坤何事老英雄。lǎng sòng wū qī qū shù zhōng,qián kūn hé shì lǎo yīng xióng。
纵令经有千名佛,敢道诗无两放翁。zòng lìng jīng yǒu qiān míng fú,gǎn dào shī wú liǎng fàng wēng。
九万里风来海外,二三更月到天中。jiǔ wàn lǐ fēng lái hǎi wài,èr sān gèng yuè dào tiān zhōng。
便教挽得银河下,今古闲愁洗不空。biàn jiào wǎn dé yín hé xià,jīn gǔ xián chóu xǐ bù kōng。

先母忌日

林希逸

儿正痴时赖母贤,如今满镜白于绵。ér zhèng chī shí lài mǔ xián,rú jīn mǎn jìng bái yú mián。
可堪远日思存日,更向衰年忆幼年。kě kān yuǎn rì sī cún rì,gèng xiàng shuāi nián yì yòu nián。
嫠早独携三稚子,世贫能有几硗田。lí zǎo dú xié sān zhì zi,shì pín néng yǒu jǐ qiāo tián。
书灯督课无虚夕,曾解衣还束脯钱。shū dēng dū kè wú xū xī,céng jiě yī hái shù pú qián。

有感

林希逸

世事年来百色难,沉思触目是忧端。shì shì nián lái bǎi sè nán,chén sī chù mù shì yōu duān。
田家仰麦嗟伤雨,海市无鲜为苦寒。tián jiā yǎng mài jiē shāng yǔ,hǎi shì wú xiān wèi kǔ hán。
楮欲秤提官自抑,苗多走弄吏尤奸。chǔ yù chèng tí guān zì yì,miáo duō zǒu nòng lì yóu jiān。
身逢昭代还如此,独喜三边虑少宽。shēn féng zhāo dài hái rú cǐ,dú xǐ sān biān lǜ shǎo kuān。

遣兴

林希逸

风流不羡三学士,衰退甘为一腐儒。fēng liú bù xiàn sān xué shì,shuāi tuì gān wèi yī fǔ rú。
嗜古心痴迷黑鬼,养生胎息学玄夫。shì gǔ xīn chī mí hēi guǐ,yǎng shēng tāi xī xué xuán fū。
兴阑日下新吟少,静胜年来杂梦无。xīng lán rì xià xīn yín shǎo,jìng shèng nián lái zá mèng wú。
醉后枕书时鼾睡,长孙唤醒小孙扶。zuì hòu zhěn shū shí hān shuì,zhǎng sūn huàn xǐng xiǎo sūn fú。

三和庵字韵

林希逸

新吟度度到溪庵,讽咏铿鍧似雅南。xīn yín dù dù dào xī ān,fěng yǒng kēng hōng shì yǎ nán。
笔健称雄一当百,韵严苦和二生三。bǐ jiàn chēng xióng yī dāng bǎi,yùn yán kǔ hé èr shēng sān。
舍襄阳外无新语,除谪仙来可剧谈。shě xiāng yáng wài wú xīn yǔ,chú zhé xiān lái kě jù tán。
觌面犹龙谁复识,杏坛人在庶知聃。dí miàn yóu lóng shuí fù shí,xìng tán rén zài shù zhī dān。

新晴四和庵字韵

林希逸

衰懒如僧不出庵,雨晴春又遍溪南。shuāi lǎn rú sēng bù chū ān,yǔ qíng chūn yòu biàn xī nán。
周天日度一日一,初夜月生三月三。zhōu tiān rì dù yī rì yī,chū yè yuè shēng sān yuè sān。
还丹只是安乐法,虚白应难容易谈。hái dān zhǐ shì ān lè fǎ,xū bái yīng nán róng yì tán。
最喜无名公自传,何须儒学记齐聃。zuì xǐ wú míng gōng zì chuán,hé xū rú xué jì qí dān。

偶题

林希逸

浮沉上下一虚舟,久喜身心得自由。fú chén shàng xià yī xū zhōu,jiǔ xǐ shēn xīn dé zì yóu。
知我要须高着眼,逢人多是懒抬头。zhī wǒ yào xū gāo zhe yǎn,féng rén duō shì lǎn tái tóu。
诗名遣兴元非兴,酒道消愁有底愁。shī míng qiǎn xīng yuán fēi xīng,jiǔ dào xiāo chóu yǒu dǐ chóu。
学圣玄宗总如许,莫疑老子习单修。xué shèng xuán zōng zǒng rú xǔ,mò yí lǎo zi xí dān xiū。

山长潘同舍南归袖诗为惠奉和一首

林希逸

南郡谈经得誉还,久知言行有防坛。nán jùn tán jīng dé yù hái,jiǔ zhī yán xíng yǒu fáng tán。
合从金帖毡书后,便入宫花院柳间。hé cóng jīn tiē zhān shū hòu,biàn rù gōng huā yuàn liǔ jiān。
雅抱清如漉明月,俗情险甚渡扬澜。yǎ bào qīng rú lù míng yuè,sú qíng xiǎn shén dù yáng lán。
殷勤话旧溪干去,好友相期向道山。yīn qín huà jiù xī gàn qù,hǎo yǒu xiāng qī xiàng dào shān。