古诗词

六月十日晚饮呼行祖共吸荷杯

林希逸

寂寂长闲日,炎炎酷暑时。jì jì zhǎng xián rì,yán yán kù shǔ shí。
纳凉惟竹共,对酒得蔬宜。nà liáng wéi zhú gòng,duì jiǔ dé shū yí。
韭嫩须新剪,菰甜要旋丝。jiǔ nèn xū xīn jiǎn,gū tián yào xuán sī。
荷杯时一吸,聊与小孙嬉。hé bēi shí yī xī,liáo yǔ xiǎo sūn xī。

林希逸

宋福州福清人,字肃翁,号竹溪、庸斋。理宗端平二年进士。善画能书,工诗。淳祐中,为秘书省正字。景定中,迁司农少卿。官终中书舍人。有《易讲》、《考工记解》、《竹溪稿》、《鬳斋续集》等。 林希逸的作品>>

猜您喜欢

用韵答友人论诗

林希逸

艺业难精最是诗,千差万别信难知。yì yè nán jīng zuì shì shī,qiān chà wàn bié xìn nán zhī。
还须倒岳倾湫手,却有惊天动地时。hái xū dào yuè qīng jiǎo shǒu,què yǒu jīng tiān dòng dì shí。
鸟迹论书方古雅,龙媒入画始权奇。niǎo jì lùn shū fāng gǔ yǎ,lóng méi rù huà shǐ quán qí。
夷然便欲趣平淡,此法谁传我亦疑。yí rán biàn yù qù píng dàn,cǐ fǎ shuí chuán wǒ yì yí。

与陈同舍饮三元楼

林希逸

失身杯酒莫追尤,烂醉生涯尽自由。shī shēn bēi jiǔ mò zhuī yóu,làn zuì shēng yá jǐn zì yóu。
可倚何须鹦鹉赋,相逢且解骕骦裘。kě yǐ hé xū yīng wǔ fù,xiāng féng qiě jiě sù shuāng qiú。
今无客入扬雄巷,终有人题李白楼。jīn wú kè rù yáng xióng xiàng,zhōng yǒu rén tí lǐ bái lóu。
却笑三闾太憔悴,独醒犹作畔牢愁。què xiào sān lǘ tài qiáo cuì,dú xǐng yóu zuò pàn láo chóu。

悼四先生

林希逸

真洪蒋魏继沦终,天肯忧人国欲空。zhēn hóng jiǎng wèi jì lún zhōng,tiān kěn yōu rén guó yù kōng。
众口生憎来论学,诸贤死不解和戎。zhòng kǒu shēng zēng lái lùn xué,zhū xián sǐ bù jiě hé róng。
良图已付悲歌外,旧恨只留奏稿中。liáng tú yǐ fù bēi gē wài,jiù hèn zhǐ liú zòu gǎo zhōng。
拟续八哀才思短,剩将双泪洒松风。nǐ xù bā āi cái sī duǎn,shèng jiāng shuāng lèi sǎ sōng fēng。

打马

林希逸

九折羊肠片纸间,机心觌面险于山。jiǔ zhé yáng cháng piàn zhǐ jiān,jī xīn dí miàn xiǎn yú shān。
是非喻马一儒墨,得失争蜗两触蛮。shì fēi yù mǎ yī rú mò,dé shī zhēng wō liǎng chù mán。
危似楚兵临汉堑,急如齐客度秦关。wēi shì chǔ bīng lín hàn qiàn,jí rú qí kè dù qín guān。
良图邂逅何分别,莫诧争雄衣锦还。liáng tú xiè hòu hé fēn bié,mò chà zhēng xióng yī jǐn hái。

晚游遣兴

林希逸

积雨多妨喜晚晴,幽禽足足傍檐鸣。jī yǔ duō fáng xǐ wǎn qíng,yōu qín zú zú bàng yán míng。
迎风远岸松声近,背日阴池树影明。yíng fēng yuǎn àn sōng shēng jìn,bèi rì yīn chí shù yǐng míng。
亲有馀年方赖禄,国无长算幸渝平。qīn yǒu yú nián fāng lài lù,guó wú zhǎng suàn xìng yú píng。
此生错料吾犹可,只恐风尘未肯清。cǐ shēng cuò liào wú yóu kě,zhǐ kǒng fēng chén wèi kěn qīng。

心王

林希逸

易言不动工夫密,书说惟微体段彰。yì yán bù dòng gōng fū mì,shū shuō wéi wēi tǐ duàn zhāng。
仙谩有方求气母,禅非无见指心王。xiān mán yǒu fāng qiú qì mǔ,chán fēi wú jiàn zhǐ xīn wáng。
灵根本要行藏在,槁木宁于应感妨。líng gēn běn yào xíng cáng zài,gǎo mù níng yú yīng gǎn fáng。
一语何思千古训,莫言为陆背程张。yī yǔ hé sī qiān gǔ xùn,mò yán wèi lù bèi chéng zhāng。

日用

林希逸

赖得人间念已灰,省身克己问参回。lài dé rén jiān niàn yǐ huī,shěng shēn kè jǐ wèn cān huí。
事随缘法安排去,病向根源点检来。shì suí yuán fǎ ān pái qù,bìng xiàng gēn yuán diǎn jiǎn lái。
布袜青鞋资懒散,笔床茶灶恣徘徊。bù wà qīng xié zī lǎn sàn,bǐ chuáng chá zào zì pái huái。
偷忙不住提撕着,猛可投机亦俊哉。tōu máng bù zhù tí sī zhe,měng kě tóu jī yì jùn zāi。

答友人论学

林希逸

逐字笺来学转难,逢人个个说曾颜。zhú zì jiān lái xué zhuǎn nán,féng rén gè gè shuō céng yán。
那知剥落皮毛处,不在流传口耳间。nà zhī bō luò pí máo chù,bù zài liú chuán kǒu ěr jiān。
禅要自参求印可,仙须亲炼待丹还。chán yào zì cān qiú yìn kě,xiān xū qīn liàn dài dān hái。
卖花担上看桃李,此语吾今忆鹤山。mài huā dān shàng kàn táo lǐ,cǐ yǔ wú jīn yì hè shān。

力学

林希逸

力学求心苦未安,蓬窗赖得小盘桓。lì xué qiú xīn kǔ wèi ān,péng chuāng lài dé xiǎo pán huán。
醉知叉手矜持易,过似科头点检难。zuì zhī chā shǒu jīn chí yì,guò shì kē tóu diǎn jiǎn nán。
静定工夫忙里试,和平气象怒中看。jìng dìng gōng fū máng lǐ shì,hé píng qì xiàng nù zhōng kàn。
亨涂失脚人何限,始信颜回乐一箪。hēng tú shī jiǎo rén hé xiàn,shǐ xìn yán huí lè yī dān。

玄扃

林希逸

君从何处叩玄扃,耳学纷纷莫浪听。jūn cóng hé chù kòu xuán jiōng,ěr xué fēn fēn mò làng tīng。
刬尽念头方近道,扫空注脚始明经。chǎn jǐn niàn tóu fāng jìn dào,sǎo kōng zhù jiǎo shǐ míng jīng。
见闻日富祇尘积,涉历年深似酒醒。jiàn wén rì fù qí chén jī,shè lì nián shēn shì jiǔ xǐng。
不必但疑禅背理,请君细读信心铭。bù bì dàn yí chán bèi lǐ,qǐng jūn xì dú xìn xīn míng。

寄林寒斋

林希逸

此是渊明向上人,少年早已谢簪绅。cǐ shì yuān míng xiàng shàng rén,shǎo nián zǎo yǐ xiè zān shēn。
谈优雅号周禅客,意散宜称谢道民。tán yōu yǎ hào zhōu chán kè,yì sàn yí chēng xiè dào mín。
书疏苦无多字数,岁时但觉两情亲。shū shū kǔ wú duō zì shù,suì shí dàn jué liǎng qíng qīn。
寒窗欠我煨炉语,久办青鞋拟乞身。hán chuāng qiàn wǒ wēi lú yǔ,jiǔ bàn qīng xié nǐ qǐ shēn。

次早喜雪

林希逸

竹叶初闻似雨声,禁林未晓已通明。zhú yè chū wén shì yǔ shēng,jìn lín wèi xiǎo yǐ tōng míng。
朱楼屈曲栏先湿,紫殿参差瓦欲平。zhū lóu qū qū lán xiān shī,zǐ diàn cān chà wǎ yù píng。
冰砚笔随花片起,风檐幔点蕊珠轻。bīng yàn bǐ suí huā piàn qǐ,fēng yán màn diǎn ruǐ zhū qīng。
堂名不枉人间说,此际真如玉琢成。táng míng bù wǎng rén jiān shuō,cǐ jì zhēn rú yù zuó chéng。

入局有怀

林希逸

空餐无补负公家,此志虽存鬓已华。kōng cān wú bǔ fù gōng jiā,cǐ zhì suī cún bìn yǐ huá。
每向客怀红踯躅,不贪郎对紫薇花。měi xiàng kè huái hóng zhí zhú,bù tān láng duì zǐ wēi huā。
宽心可要流香酒,圆梦何须正焙茶。kuān xīn kě yào liú xiāng jiǔ,yuán mèng hé xū zhèng bèi chá。
手板便还丞相去,吾侪活计只桑麻。shǒu bǎn biàn hái chéng xiāng qù,wú chái huó jì zhǐ sāng má。

有感

林希逸

少日因贫强觅官,于今悔掷钓鱼竿。shǎo rì yīn pín qiáng mì guān,yú jīn huǐ zhì diào yú gān。
宫袍岂似陀尼暖,厩马何如款段安。gōng páo qǐ shì tuó ní nuǎn,jiù mǎ hé rú kuǎn duàn ān。
准易莫教玄尚白,奏篇还要炳于丹。zhǔn yì mò jiào xuán shàng bái,zòu piān hái yào bǐng yú dān。
得归须谒严陵去,梦已先经七里滩。dé guī xū yè yán líng qù,mèng yǐ xiān jīng qī lǐ tān。

劭农

林希逸

此礼今于古庶几,厖眉共席意依依。cǐ lǐ jīn yú gǔ shù jǐ,páng méi gòng xí yì yī yī。
儿携竹笠翁藜杖,主带朝冠客布衣。ér xié zhú lì wēng lí zhàng,zhǔ dài cháo guān kè bù yī。
饮不尽觞瓢挈去,食犹馀胾叶包归。yǐn bù jǐn shāng piáo qiè qù,shí yóu yú zì yè bāo guī。
已分镂本随人看,闻说今年僻字稀。yǐ fēn lòu běn suí rén kàn,wén shuō jīn nián pì zì xī。