古诗词

挽潘守

林希逸

乡闾扶杖久,早岁誉兵间。xiāng lǘ fú zhàng jiǔ,zǎo suì yù bīng jiān。
谁信白头叟,能柔赤脚蛮。shuí xìn bái tóu sǒu,néng róu chì jiǎo mán。
人言劳不报,公有道能闲。rén yán láo bù bào,gōng yǒu dào néng xián。
似是英雄骨,埋名向此山。shì shì yīng xióng gǔ,mái míng xiàng cǐ shān。

林希逸

宋福州福清人,字肃翁,号竹溪、庸斋。理宗端平二年进士。善画能书,工诗。淳祐中,为秘书省正字。景定中,迁司农少卿。官终中书舍人。有《易讲》、《考工记解》、《竹溪稿》、《鬳斋续集》等。 林希逸的作品>>

猜您喜欢

所翁为泳作小卷玩珠龙极其精妙赋玩珠吟一首追忆此友

林希逸

翁为髯相小尤稀,此卷于今信绝奇。wēng wèi rán xiāng xiǎo yóu xī,cǐ juǎn yú jīn xìn jué qí。
墨晕浅深行笔意,红光上下吐珠时。mò yūn qiǎn shēn xíng bǐ yì,hóng guāng shàng xià tǔ zhū shí。
名高擅世无他手,语硬盘空况此诗。míng gāo shàn shì wú tā shǒu,yǔ yìng pán kōng kuàng cǐ shī。
散发不知何处去,想应龙尾学骑箕。sàn fā bù zhī hé chù qù,xiǎng yīng lóng wěi xué qí jī。

用韵谢子真

林希逸

到了于鱼真得计,从前飞鸟倦知还。dào le yú yú zhēn dé jì,cóng qián fēi niǎo juàn zhī hái。
低头未羡居辕下,拙手何妨缩袖间。dī tóu wèi xiàn jū yuán xià,zhuō shǒu hé fáng suō xiù jiān。
说偈不嫌如泻水,著书岂必要藏山。shuō jì bù xián rú xiè shuǐ,zhù shū qǐ bì yào cáng shān。
渔翁学士皆闲梦,此事谁知若是班。yú wēng xué shì jiē xián mèng,cǐ shì shuí zhī ruò shì bān。

用韵谢子常

林希逸

轮云世事去还来,老眼曾经见几回。lún yún shì shì qù hái lái,lǎo yǎn céng jīng jiàn jǐ huí。
乍可洗心清净社,何须觅句郁孤台。zhà kě xǐ xīn qīng jìng shè,hé xū mì jù yù gū tái。
痴儿归语差精进,野叟衰颜觉好开。chī ér guī yǔ chà jīng jìn,yě sǒu shuāi yán jué hǎo kāi。
一件却令人愤闷,秋阳骄横胜恢台。yī jiàn què lìng rén fèn mèn,qiū yáng jiāo héng shèng huī tái。

七月十二日作

林希逸

投闲不厌玩心珠,遮眼无他只旧书。tóu xián bù yàn wán xīn zhū,zhē yǎn wú tā zhǐ jiù shū。
得马塞翁从丧马,知鱼濠叟且观鱼。dé mǎ sāi wēng cóng sàng mǎ,zhī yú háo sǒu qiě guān yú。
三旬不雨田俱涸,一月先秋暑未除。sān xún bù yǔ tián jù hé,yī yuè xiān qiū shǔ wèi chú。
此念却难排遣在,家无大小仰犁锄。cǐ niàn què nán pái qiǎn zài,jiā wú dà xiǎo yǎng lí chú。

七月苦旱

林希逸

遍走仙坛与九渊,三旬涸尽涧中泉。biàn zǒu xiān tán yǔ jiǔ yuān,sān xún hé jǐn jiàn zhōng quán。
垤无鸣鹳嗟何及,古有刑鹅法孰传。dié wú míng guàn jiē hé jí,gǔ yǒu xíng é fǎ shú chuán。
父守井槔形似鹤,儿归市籴瘦于猿。fù shǒu jǐng gāo xíng shì hè,ér guī shì dí shòu yú yuán。
旁人若识农家苦,粝饭藜羹直万钱。páng rén ruò shí nóng jiā kǔ,lì fàn lí gēng zhí wàn qián。

送泳宰安溪

林希逸

好为君王去字人,乃翁知汝耐清贫。hǎo wèi jūn wáng qù zì rén,nǎi wēng zhī rǔ nài qīng pín。
求民疾痛当如子,有道弦歌是悦亲。qiú mín jí tòng dāng rú zi,yǒu dào xián gē shì yuè qīn。
月解前期须趣办,日生公事怕因循。yuè jiě qián qī xū qù bàn,rì shēng gōng shì pà yīn xún。
扫除诗癖祗勤政,最急无如赋役均。sǎo chú shī pǐ zhī qín zhèng,zuì jí wú rú fù yì jūn。

送泳宰安溪

林希逸

邑小虽贫亦自嘉,遥知深僻似山家。yì xiǎo suī pín yì zì jiā,yáo zhī shēn pì shì shān jiā。
我思宫锦袍如梦,汝向黄绸被放衙。wǒ sī gōng jǐn páo rú mèng,rǔ xiàng huáng chóu bèi fàng yá。
守忆旧游须易事,吏存古意要无华。shǒu yì jiù yóu xū yì shì,lì cún gǔ yì yào wú huá。
但令禾麦年年好,肯羡河阳一县花。dàn lìng hé mài nián nián hǎo,kěn xiàn hé yáng yī xiàn huā。

送泳宰安溪

林希逸

此邑先曾有美传,雨旸仰佛令多贤。cǐ yì xiān céng yǒu měi chuán,yǔ yáng yǎng fú lìng duō xián。
复斋名比太丘长,清水仁如姑射仙。fù zhāi míng bǐ tài qiū zhǎng,qīng shuǐ rén rú gū shè xiān。
廉白不惭居补处,精虔更为祝丰年。lián bái bù cán jū bǔ chù,jīng qián gèng wèi zhù fēng nián。
殷勤办此身心去,莫怕溪滩稳放船。yīn qín bàn cǐ shēn xīn qù,mò pà xī tān wěn fàng chuán。

和王此山午寄虹字韵一首

林希逸

早气如春夜即冬,操存要有主人公。zǎo qì rú chūn yè jí dōng,cāo cún yào yǒu zhǔ rén gōng。
斯翁枉向尘埃老,好我遥知臭味同。sī wēng wǎng xiàng chén āi lǎo,hǎo wǒ yáo zhī chòu wèi tóng。
案上两图圆似月,毫端万丈吐如虹。àn shàng liǎng tú yuán shì yuè,háo duān wàn zhàng tǔ rú hóng。
渠侬落处应谁会,未羡他家那一通。qú nóng luò chù yīng shuí huì,wèi xiàn tā jiā nà yī tōng。

九月山丹

林希逸

数本山丹似晓霞,多情恋恋野人家。shù běn shān dān shì xiǎo xiá,duō qíng liàn liàn yě rén jiā。
自从五月至九月,还有三花或两花。zì cóng wǔ yuè zhì jiǔ yuè,hái yǒu sān huā huò liǎng huā。
莫笑萧疏同寂寞,早曾烂漫见纷华。mò xiào xiāo shū tóng jì mò,zǎo céng làn màn jiàn fēn huá。
篱边黄菊今全未,且对芳樽拾堕葩。lí biān huáng jú jīn quán wèi,qiě duì fāng zūn shí duò pā。

月仲弟重九日庆七十

林希逸

自得斋中得乐全,对床白发者希年。zì dé zhāi zhōng dé lè quán,duì chuáng bái fā zhě xī nián。
尚平债了闲无事,洛社交多誉独贤。shàng píng zhài le xián wú shì,luò shè jiāo duō yù dú xián。
女嫁比邻来往密,醉忘巾栉起居便。nǚ jià bǐ lín lái wǎng mì,zuì wàng jīn zhì qǐ jū biàn。
紫薇旧伴今如梦,喜插黄花寿阿连。zǐ wēi jiù bàn jīn rú mèng,xǐ chā huáng huā shòu ā lián。

送丘进道入京

林希逸

孝慕三霜不脱衰,月评甚美况清才。xiào mù sān shuāng bù tuō shuāi,yuè píng shén měi kuàng qīng cái。
为贫遮日投竿去,得趣吟风讲学来。wèi pín zhē rì tóu gān qù,dé qù yín fēng jiǎng xué lái。
翁岂常人嗟宰木,我尝为子指庭槐。wēng qǐ cháng rén jiē zǎi mù,wǒ cháng wèi zi zhǐ tíng huái。
有皋能赋谁嘘送,莫使君王忆老枚。yǒu gāo néng fù shuí xū sòng,mò shǐ jūn wáng yì lǎo méi。

送光泽苏县丞

林希逸

种花城里谈经席,三载何曾有束脩。zhǒng huā chéng lǐ tán jīng xí,sān zài hé céng yǒu shù xiū。
别换头衔聊佐邑,重拈手板向邻州。bié huàn tóu xián liáo zuǒ yì,zhòng niān shǒu bǎn xiàng lín zhōu。
松厅莫笑无公事,蕖幕时能致俊流。sōng tīng mò xiào wú gōng shì,qú mù shí néng zhì jùn liú。
握手溪干留饮去,相思那肯靳书邮。wò shǒu xī gàn liú yǐn qù,xiāng sī nà kěn jìn shū yóu。

前后身

林希逸

幻影匆匆托太虚,问身前后果何如。huàn yǐng cōng cōng tuō tài xū,wèn shēn qián hòu guǒ hé rú。
李如画马沦为马,庄亦观鱼化作鱼。lǐ rú huà mǎ lún wèi mǎ,zhuāng yì guān yú huà zuò yú。
房相未忘前世字,谪仙曾读几生书。fáng xiāng wèi wàng qián shì zì,zhé xiān céng dú jǐ shēng shū。
古今传说多蒙昧,觌面须知我即渠。gǔ jīn chuán shuō duō méng mèi,dí miàn xū zhī wǒ jí qú。

送林帅参

林希逸

羊肠历尽鬓今皤,官职因才自折磨。yáng cháng lì jǐn bìn jīn pó,guān zhí yīn cái zì zhé mó。
议幕重来还去也,攀辕不住奈愁何。yì mù zhòng lái hái qù yě,pān yuán bù zhù nài chóu hé。
情知直道能容少,空喜阳岩得助多。qíng zhī zhí dào néng róng shǎo,kōng xǐ yáng yán dé zhù duō。
券内功名终久在,非非是是一东坡。quàn nèi gōng míng zhōng jiǔ zài,fēi fēi shì shì yī dōng pō。