古诗词

挽潘守

林希逸

乡闾扶杖久,早岁誉兵间。xiāng lǘ fú zhàng jiǔ,zǎo suì yù bīng jiān。
谁信白头叟,能柔赤脚蛮。shuí xìn bái tóu sǒu,néng róu chì jiǎo mán。
人言劳不报,公有道能闲。rén yán láo bù bào,gōng yǒu dào néng xián。
似是英雄骨,埋名向此山。shì shì yīng xióng gǔ,mái míng xiàng cǐ shān。

林希逸

宋福州福清人,字肃翁,号竹溪、庸斋。理宗端平二年进士。善画能书,工诗。淳祐中,为秘书省正字。景定中,迁司农少卿。官终中书舍人。有《易讲》、《考工记解》、《竹溪稿》、《鬳斋续集》等。 林希逸的作品>>

猜您喜欢

陈橘山挽诗

林希逸

数亩园虽小,斋居却有楼。shù mǔ yuán suī xiǎo,zhāi jū què yǒu lóu。
木奴居半许,果子亦多收。mù nú jū bàn xǔ,guǒ zi yì duō shōu。
闲日长趺坐,晴时间出游。xián rì zhǎng fū zuò,qíng shí jiān chū yóu。
自君之去矣,遥望只增愁。zì jūn zhī qù yǐ,yáo wàng zhǐ zēng chóu。

陈橘山挽诗

林希逸

几年漫仕贫如故,半世投闲乐远谗。jǐ nián màn shì pín rú gù,bàn shì tóu xián lè yuǎn chán。
无八九椽多借宅,得三百户谩题衔。wú bā jiǔ chuán duō jiè zhái,dé sān bǎi hù mán tí xián。
初留兰省交吟卷,再见芝山送别帆。chū liú lán shěng jiāo yín juǎn,zài jiàn zhī shān sòng bié fān。
何月得寻埋玉处,天南凄恻梦松杉。hé yuè dé xún mái yù chù,tiān nán qī cè mèng sōng shān。

郑子诚挽诗

林希逸

执经师席下,于我是庚兄。zhí jīng shī xí xià,yú wǒ shì gēng xiōng。
袖手尘中老,灰心世上名。xiù shǒu chén zhōng lǎo,huī xīn shì shàng míng。
杖藜行竟日,杯酒度平生。zhàng lí xíng jìng rì,bēi jiǔ dù píng shēng。
终始交情在,无人解索铭。zhōng shǐ jiāo qíng zài,wú rén jiě suǒ míng。

郑子诚挽诗

林希逸

住处虽邻曲,多惭寂寂居。zhù chù suī lín qū,duō cán jì jì jū。
间能驰手帖,时致以肩舆。jiān néng chí shǒu tiē,shí zhì yǐ jiān yú。
我叹年相若,君衰日渐疏。wǒ tàn nián xiāng ruò,jūn shuāi rì jiàn shū。
人间梦先破,周蝶果何如。rén jiān mèng xiān pò,zhōu dié guǒ hé rú。

刘夫人

林希逸

淑德生全美,深闺礼自防。shū dé shēng quán měi,shēn guī lǐ zì fáng。
训严今孟母,誓苦昔共姜。xùn yán jīn mèng mǔ,shì kǔ xī gòng jiāng。
科欲传三世,儿令学四方。kē yù chuán sān shì,ér lìng xué sì fāng。
栖鸾吾所爱,千里索铭章。qī luán wú suǒ ài,qiān lǐ suǒ míng zhāng。

刘夫人

林希逸

独力持家老,真如烈丈夫。dú lì chí jiā lǎo,zhēn rú liè zhàng fū。
斋明供蕴藻,服饰厌金珠。zhāi míng gōng yùn zǎo,fú shì yàn jīn zhū。
甲子祗馀六,鸾雌叹久孤。jiǎ zi zhī yú liù,luán cí tàn jiǔ gū。
悲笳讲山路,寒日澹霜芜。bēi jiā jiǎng shān lù,hán rì dàn shuāng wú。

庄丞内子挽诗

林希逸

多门嫔贵族,何事喜摩诃。duō mén pín guì zú,hé shì xǐ mó hē。
清比顾家妇,达如凌行婆。qīng bǐ gù jiā fù,dá rú líng xíng pó。
再来邻曲媪,独见女中娥。zài lái lín qū ǎo,dú jiàn nǚ zhōng é。
委化虽云乐,潘郎鬓柰何。wěi huà suī yún lè,pān láng bìn nài hé。

庄丞内子挽诗

林希逸

死自知归处,生能孝养亲。sǐ zì zhī guī chù,shēng néng xiào yǎng qīn。
真堪名烈妇,岂不胜痴人。zhēn kān míng liè fù,qǐ bù shèng chī rén。
新卜金沙竁,空埋玉雪身。xīn bo jīn shā cuì,kōng mái yù xuě shēn。
佳铭求篆石,掺笔为酸辛。jiā míng qiú zhuàn shí,càn bǐ wèi suān xīn。

郑仲升挽诗

林希逸

西轩同舍日,开爽莫如君。xī xuān tóng shě rì,kāi shuǎng mò rú jūn。
健笔疑淹笔,方巾似艾巾。jiàn bǐ yí yān bǐ,fāng jīn shì ài jīn。
壮年嗟斗粟,老日味羹芹。zhuàng nián jiē dòu sù,lǎo rì wèi gēng qín。
邻里交游尽,伤心宿草坟。lín lǐ jiāo yóu jǐn,shāng xīn sù cǎo fén。

赵通判挽诗

林希逸

世守祗儒术,才优奏最频。shì shǒu zhī rú shù,cái yōu zòu zuì pín。
官终半刺史,孝事两家亲。guān zhōng bàn cì shǐ,xiào shì liǎng jiā qīn。
长葛碑仍在,甘棠爱尚新。zhǎng gé bēi réng zài,gān táng ài shàng xīn。
赵公陂上下,遥想泣遗民。zhào gōng bēi shàng xià,yáo xiǎng qì yí mín。

赵通判挽诗

林希逸

碎剧更尝久,跻攀鬓已皤。suì jù gèng cháng jiǔ,jī pān bìn yǐ pó。
题舆嗟命啬,制锦得名多。tí yú jiē mìng sè,zhì jǐn dé míng duō。
铭好传千载,梁摧付一窠。míng hǎo chuán qiān zài,liáng cuī fù yī kē。
书丹惭钝笔,回恻甚于苏。shū dān cán dùn bǐ,huí cè shén yú sū。

山长陈刚父

林希逸

名在江湖久,青袍鬓已霜。míng zài jiāng hú jiǔ,qīng páo bìn yǐ shuāng。
苕人师凿齿,莲幕客君房。sháo rén shī záo chǐ,lián mù kè jūn fáng。
甫为思芹去,还遭撼树伤。fǔ wèi sī qín qù,hái zāo hàn shù shāng。
清朝公道厄,埋骨竟凄凉。qīng cháo gōng dào è,mái gǔ jìng qī liáng。

山长陈刚父

林希逸

君本轻场屋,何心第太常。jūn běn qīng chǎng wū,hé xīn dì tài cháng。
吟姿如岛瘦,直性似萧刚。yín zī rú dǎo shòu,zhí xìng shì xiāo gāng。
已恨婵娟误,争知禅化忙。yǐ hèn chán juān wù,zhēng zhī chán huà máng。
功名虽有命,诗在莫俱亡。gōng míng suī yǒu mìng,shī zài mò jù wáng。

林宗院母挽诗

林希逸

鹤发贤哉母,冰清又玉温。hè fā xián zāi mǔ,bīng qīng yòu yù wēn。
早同夫傃隐,晚受子貤恩。zǎo tóng fū sù yǐn,wǎn shòu zi yí ēn。
箕笔营新竁,铭文托后村。jī bǐ yíng xīn cuì,míng wén tuō hòu cūn。
登堂曾及拜,吟望暗伤魂。dēng táng céng jí bài,yín wàng àn shāng hún。

丘进道内子挽诗

林希逸

鸂鶒同看去,闺营不少须。xī chì tóng kàn qù,guī yíng bù shǎo xū。
幼痴儿哭母,死孝妇从姑。yòu chī ér kū mǔ,sǐ xiào fù cóng gū。
牛卧图形好,鸾栖镜影孤。niú wò tú xíng hǎo,luán qī jìng yǐng gū。
稿砧铭石语,悽寄挽郎歌。gǎo zhēn míng shí yǔ,qī jì wǎn láng gē。
7131234567»