古诗词

至学

林希逸

至学玄谈理最微,负门粗细有谁知。zhì xué xuán tán lǐ zuì wēi,fù mén cū xì yǒu shuí zhī。
蛇生弓影心颠倒,马龁萁声梦转移。shé shēng gōng yǐng xīn diān dào,mǎ hé qí shēng mèng zhuǎn yí。
须信风幡元不动,能如水镜却无疵。xū xìn fēng fān yuán bù dòng,néng rú shuǐ jìng què wú cī。
咸经四字分明训,截断憧憧未感时。xián jīng sì zì fēn míng xùn,jié duàn chōng chōng wèi gǎn shí。

林希逸

宋福州福清人,字肃翁,号竹溪、庸斋。理宗端平二年进士。善画能书,工诗。淳祐中,为秘书省正字。景定中,迁司农少卿。官终中书舍人。有《易讲》、《考工记解》、《竹溪稿》、《鬳斋续集》等。 林希逸的作品>>

猜您喜欢

晚晴

林希逸

云收风止晚晴初,池减波痕见绿蒲。yún shōu fēng zhǐ wǎn qíng chū,chí jiǎn bō hén jiàn lǜ pú。
鹭入田行如数步,鸦随林去似相呼。lù rù tián xíng rú shù bù,yā suí lín qù shì xiāng hū。
赋形宇宙真如寄,息意林泉不是迂。fù xíng yǔ zhòu zhēn rú jì,xī yì lín quán bù shì yū。
疏柳欲黄枫渐赤,来今去古几荣枯。shū liǔ yù huáng fēng jiàn chì,lái jīn qù gǔ jǐ róng kū。

三和除字韵

林希逸

终岁吾伊只自苦,多生习气未全除。zhōng suì wú yī zhǐ zì kǔ,duō shēng xí qì wèi quán chú。
却嫌俗态骚骚尔,宁作闲民皞皞如。què xián sú tài sāo sāo ěr,níng zuò xián mín hào hào rú。
肯羡孔光灵寿杖,且烧韩愈送穷车。kěn xiàn kǒng guāng líng shòu zhàng,qiě shāo hán yù sòng qióng chē。
一编受用床头易,却似忘筌已得鱼。yī biān shòu yòng chuáng tóu yì,què shì wàng quán yǐ dé yú。

诗赠友人程乡次子和甫兄

林希逸

苦恋庭闱戏彩衣,其言虽讷未全非。kǔ liàn tíng wéi xì cǎi yī,qí yán suī nè wèi quán fēi。
旁人竞喜广长舌,之子还如杜德机。páng rén jìng xǐ guǎng zhǎng shé,zhī zi hái rú dù dé jī。
他日必多麟抱送,妙年肯叹雉孤飞。tā rì bì duō lín bào sòng,miào nián kěn tàn zhì gū fēi。
但能寡过何妨拙,却恨乡闾识者稀。dàn néng guǎ guò hé fáng zhuō,què hèn xiāng lǘ shí zhě xī。

雨中怀后村石塘之约爽矣

林希逸

好读书多昼苦短,细行历到岁其除。hǎo dú shū duō zhòu kǔ duǎn,xì xíng lì dào suì qí chú。
无端竹雨萧萧下,可奈松风谡谡如。wú duān zhú yǔ xiāo xiāo xià,kě nài sōng fēng sù sù rú。
更仆诗来几满箧,过门约在待安车。gèng pū shī lái jǐ mǎn qiè,guò mén yuē zài dài ān chē。
大寒不出空回首,何日同观濠上鱼。dà hán bù chū kōng huí shǒu,hé rì tóng guān háo shàng yú。

四和除字

林希逸

白发馀生甘寂寞,丹书微累幸蠲除。bái fā yú shēng gān jì mò,dān shū wēi lèi xìng juān chú。
天留老眼谅人只,云本无心于我如。tiān liú lǎo yǎn liàng rén zhǐ,yún běn wú xīn yú wǒ rú。
千岁不知棋几局,二乘且论宝三车。qiān suì bù zhī qí jǐ jú,èr chéng qiě lùn bǎo sān chē。
香山见彻人间事,断道为龙苦似鱼。xiāng shān jiàn chè rén jiān shì,duàn dào wèi lóng kǔ shì yú。

客至五和除字

林希逸

衡茅有客同欢笑,径草呼童旋刬除。héng máo yǒu kè tóng huān xiào,jìng cǎo hū tóng xuán chǎn chú。
篘酒熟迟聊酤我,藜羹生怕有卷如。chōu jiǔ shú chí liáo gū wǒ,lí gēng shēng pà yǒu juǎn rú。
夜长不必论升斗,岁晚能忘誓笠车。yè zhǎng bù bì lùn shēng dòu,suì wǎn néng wàng shì lì chē。
邻舍多情还解事,频分野菜馈生鱼。lín shě duō qíng hái jiě shì,pín fēn yě cài kuì shēng yú。

和披字寄后村

林希逸

不羡新雕绣毂驰,不嫌自织草衣披。bù xiàn xīn diāo xiù gǔ chí,bù xián zì zhī cǎo yī pī。
谈禅客至眼俱碧,联句人来髻似椎。tán chán kè zhì yǎn jù bì,lián jù rén lái jì shì chuí。
愁绝只凭杯遣兴,意行全藉杖扶衰。chóu jué zhǐ píng bēi qiǎn xīng,yì xíng quán jí zhàng fú shuāi。
旧游历历天南北,梦不能忘随所之。jiù yóu lì lì tiān nán běi,mèng bù néng wàng suí suǒ zhī。

送陈莆田

林希逸

邑以滩名处处同,此滩加似打头风。yì yǐ tān míng chù chù tóng,cǐ tān jiā shì dǎ tóu fēng。
吟多正恐招穷鬼,怨作无端谤杀公。yín duō zhèng kǒng zhāo qióng guǐ,yuàn zuò wú duān bàng shā gōng。
怒欲怀砖嗟薄俗,义为全璧赖宗工。nù yù huái zhuān jiē báo sú,yì wèi quán bì lài zōng gōng。
衡寒溪上携琴去,羞涩囊如子美空。héng hán xī shàng xié qín qù,xiū sè náng rú zi měi kōng。

三和磨字韵

林希逸

休忆朝携香满袖,从教人画雪披蓑。xiū yì cháo xié xiāng mǎn xiù,cóng jiào rén huà xuě pī suō。
诗狂黄鹤楼堪碎,颂美浯溪石欲磨。shī kuáng huáng hè lóu kān suì,sòng měi wú xī shí yù mó。
安得谷论肥定武,却嗤甫贵瘦光和。ān dé gǔ lùn féi dìng wǔ,què chī fǔ guì shòu guāng hé。
老痴只弄穷生活,散帙多闻暮鸟过。lǎo chī zhǐ nòng qióng shēng huó,sàn zhì duō wén mù niǎo guò。

再和除字韵

林希逸

洛下玄功须究意,人间杂念早消除。luò xià xuán gōng xū jiū yì,rén jiān zá niàn zǎo xiāo chú。
才情向老无多许,梦觉何时解一如。cái qíng xiàng lǎo wú duō xǔ,mèng jué hé shí jiě yī rú。
失马塞翁云得马,数车柱史论无车。shī mǎ sāi wēng yún dé mǎ,shù chē zhù shǐ lùn wú chē。
浮生宠辱浑闲事,胜负真如射㩉鱼。fú shēng chǒng rǔ hún xián shì,shèng fù zhēn rú shè dá yú。

第三孙弥月小饮

林希逸

茅檐喜得第三孙,草草团栾笑语温。máo yán xǐ dé dì sān sūn,cǎo cǎo tuán luán xiào yǔ wēn。
晚菊客贻黄似盖,新篘儿喜绿盈樽。wǎn jú kè yí huáng shì gài,xīn chōu ér xǐ lǜ yíng zūn。
生涯素薄书差富,旧物能留砚仅存。shēng yá sù báo shū chà fù,jiù wù néng liú yàn jǐn cún。
儒级传来方四叶,九龙入梦始曾门。rú jí chuán lái fāng sì yè,jiǔ lóng rù mèng shǐ céng mén。

四和除字韵寄元思别驾

林希逸

多生已被禅勾引,万事只凭酒破除。duō shēng yǐ bèi chán gōu yǐn,wàn shì zhǐ píng jiǔ pò chú。
节物变衰黄落矣,儒功寡要白纷如。jié wù biàn shuāi huáng luò yǐ,rú gōng guǎ yào bái fēn rú。
怀贤疑似渴司马,避俗佯为聩仲车。huái xián yí shì kě sī mǎ,bì sú yáng wèi kuì zhòng chē。
好友年来吟骤进,相逢何日语姬鱼。hǎo yǒu nián lái yín zhòu jìn,xiāng féng hé rì yǔ jī yú。

雨山徐总管袖诗见访以道间见梅而作少留一夕次韵为别

林希逸

何曾问柳与寻花,访友轻车到海涯。hé céng wèn liǔ yǔ xún huā,fǎng yǒu qīng chē dào hǎi yá。
少为梅吟看倒挂,会须木餫出褒斜。shǎo wèi méi yín kàn dào guà,huì xū mù yùn chū bāo xié。
霜寒尽夜同煨芋,月过残星似撒沙。shuāng hán jǐn yè tóng wēi yù,yuè guò cán xīng shì sā shā。
村落常时无此客,多陪僧话送年华。cūn luò cháng shí wú cǐ kè,duō péi sēng huà sòng nián huá。

雨山徐总管袖诗见访以道间见梅而作少留一夕次韵为别

林希逸

天放寒梅三两花,殷勤妆点淡生涯。tiān fàng hán méi sān liǎng huā,yīn qín zhuāng diǎn dàn shēng yá。
巡檐索笑忘霜冷,倚树长吟待月斜。xún yán suǒ xiào wàng shuāng lěng,yǐ shù zhǎng yín dài yuè xié。
君去定趋丹凤阙,我闲但占白鸥沙。jūn qù dìng qū dān fèng quē,wǒ xián dàn zhàn bái ōu shā。
孤山好处空回首,典祀何时到玉华。gū shān hǎo chù kōng huí shǒu,diǎn sì hé shí dào yù huá。

雨山徐总管袖诗见访以道间见梅而作少留一夕次韵为别

林希逸

岸帻冲寒嗅雪花,兴随云远到天涯。àn zé chōng hán xiù xuě huā,xīng suí yún yuǎn dào tiān yá。
月知玉斧修成近,星伴银潢左界斜。yuè zhī yù fǔ xiū chéng jìn,xīng bàn yín huáng zuǒ jiè xié。
佳客过从聊把酒,浮生聚散似团沙。jiā kè guò cóng liáo bǎ jiǔ,fú shēng jù sàn shì tuán shā。
新吟何日重商榷,苦学无功鬓已华。xīn yín hé rì zhòng shāng què,kǔ xué wú gōng bìn yǐ huá。