古诗词

四月二十日得雨方足闻城间一祷即应沾渥久矣此馀波所及也再用前韵一首寄呈恕斋

林希逸

晴云卷尽雨云飞,多谢元工已转机。qíng yún juǎn jǐn yǔ yún fēi,duō xiè yuán gōng yǐ zhuǎn jī。
恳切敷陈绿封事,殷勤持送紫霞衣。kěn qiè fū chén lǜ fēng shì,yīn qín chí sòng zǐ xiá yī。
十连如佛仁均施,一念于民福可祈。shí lián rú fú rén jūn shī,yī niàn yú mín fú kě qí。
秧马既闲青遍野,摇摇争弄晚风微。yāng mǎ jì xián qīng biàn yě,yáo yáo zhēng nòng wǎn fēng wēi。

林希逸

宋福州福清人,字肃翁,号竹溪、庸斋。理宗端平二年进士。善画能书,工诗。淳祐中,为秘书省正字。景定中,迁司农少卿。官终中书舍人。有《易讲》、《考工记解》、《竹溪稿》、《鬳斋续集》等。 林希逸的作品>>

猜您喜欢

题临清堂

林希逸

一派清流绕屋长,阴阴古木隔修墙。yī pài qīng liú rào wū zhǎng,yīn yīn gǔ mù gé xiū qiáng。
枯梅照水横疏影,新竹摇风送细香。kū méi zhào shuǐ héng shū yǐng,xīn zhú yáo fēng sòng xì xiāng。
诸老旧游如洛社,百年陈迹有溪堂。zhū lǎo jiù yóu rú luò shè,bǎi nián chén jì yǒu xī táng。
扁题祖笔真奇绝,伫立沉吟两鬓霜。biǎn tí zǔ bǐ zhēn qí jué,zhù lì chén yín liǎng bìn shuāng。

朔斋惠龙焙新茗用铁壁堂韵赋谢一首

林希逸

天公时放火前芽,胜似优昙一度花。tiān gōng shí fàng huǒ qián yá,shèng shì yōu tán yī dù huā。
修贡暂烦铁壁老,多情分到玉川家。xiū gòng zàn fán tiě bì lǎo,duō qíng fēn dào yù chuān jiā。
帝畴使事催班近,仆守诗穷任鬓华。dì chóu shǐ shì cuī bān jìn,pū shǒu shī qióng rèn bìn huá。
八碗能令风两腋,底须餐菊饭胡麻。bā wǎn néng lìng fēng liǎng yè,dǐ xū cān jú fàn hú má。

别莆阳郡斋张文学归建安用后村韵

林希逸

君住壶山参请遍,樗翁却似岭松孤。jūn zhù hú shān cān qǐng biàn,chū wēng què shì lǐng sōng gū。
学如禅派求沩仰,师比医宗要扁俞。xué rú chán pài qiú wéi yǎng,shī bǐ yī zōng yào biǎn yú。
到此几尝名谱荔,归欤独忆故家鲈。dào cǐ jǐ cháng míng pǔ lì,guī yú dú yì gù jiā lú。
我惭九曲身遥领,空诵仙经说黍珠。wǒ cán jiǔ qū shēn yáo lǐng,kōng sòng xiān jīng shuō shǔ zhū。

再和自赋

林希逸

意散久知流不竞,交穷甘与月同孤。yì sàn jiǔ zhī liú bù jìng,jiāo qióng gān yǔ yuè tóng gū。
酣歌斫地凭谁听,心事笺天恐未俞。hān gē zhuó dì píng shuí tīng,xīn shì jiān tiān kǒng wèi yú。
何必红云班立鹄,只愁赤壁网无鲈。hé bì hóng yún bān lì gǔ,zhǐ chóu chì bì wǎng wú lú。
身名自要分轻重,人世多惭弹雀珠。shēn míng zì yào fēn qīng zhòng,rén shì duō cán dàn què zhū。

后村先生再寄新出名荔赋谢一首

林希逸

远使殷勤访草堂,见书已似饱琼浆。yuǎn shǐ yīn qín fǎng cǎo táng,jiàn shū yǐ shì bǎo qióng jiāng。
曾叨独乐园中赐,犹寄端明谱外香。céng dāo dú lè yuán zhōng cì,yóu jì duān míng pǔ wài xiāng。
珍重朱篮分五品,衰残白发喜初尝。zhēn zhòng zhū lán fēn wǔ pǐn,shuāi cán bái fā xǐ chū cháng。
灯前把玩如珠颗,强忍馋涎且庋藏。dēng qián bǎ wán rú zhū kē,qiáng rěn chán xián qiě guǐ cáng。

七月十五日作

林希逸

连日只愁穗落空,松飘竹断似飞蓬。lián rì zhǐ chóu suì luò kōng,sōng piāo zhú duàn shì fēi péng。
喜看密密漫天雨,止得萧萧卷地风。xǐ kàn mì mì màn tiān yǔ,zhǐ dé xiāo xiāo juǎn dì fēng。
俭岁久难禁贵籴,早秋今幸有全功。jiǎn suì jiǔ nán jìn guì dí,zǎo qiū jīn xìng yǒu quán gōng。
田家更仰冬收好,倚柱攒眉祝化工。tián jiā gèng yǎng dōng shōu hǎo,yǐ zhù zǎn méi zhù huà gōng。

夜凉饮罢月中作

林希逸

早秋凉夜那无酒,明月清风不用钱。zǎo qiū liáng yè nà wú jiǔ,míng yuè qīng fēng bù yòng qián。
重露正随松叶下,飞星忽过柳梢前。zhòng lù zhèng suí sōng yè xià,fēi xīng hū guò liǔ shāo qián。
骑鲸昔有李十二,控鹤今无员半千。qí jīng xī yǒu lǐ shí èr,kòng hè jīn wú yuán bàn qiān。
头白如绵空醉舞,歌长意远有谁怜。tóu bái rú mián kōng zuì wǔ,gē zhǎng yì yuǎn yǒu shuí lián。

二十日待月有感

林希逸

秋来馀暑未能清,夜久凉因露气生。qiū lái yú shǔ wèi néng qīng,yè jiǔ liáng yīn lù qì shēng。
星影渐微斜汉落,月华欲上半空明。xīng yǐng jiàn wēi xié hàn luò,yuè huá yù shàng bàn kōng míng。
人间寒燠能无变,世事更尝孰与评。rén jiān hán yù néng wú biàn,shì shì gèng cháng shú yǔ píng。
不鼓昭文深有意,宫商才动几亏成。bù gǔ zhāo wén shēn yǒu yì,gōng shāng cái dòng jǐ kuī chéng。

题陈道古留远堂

林希逸

乾坤不毁易宁熄,风月常新诗岂亡。qián kūn bù huǐ yì níng xī,fēng yuè cháng xīn shī qǐ wáng。
可但功名须久远,也知道味更深长。kě dàn gōng míng xū jiǔ yuǎn,yě zhī dào wèi gèng shēn zhǎng。
留题底要穷东野,取友何如贤季方。liú tí dǐ yào qióng dōng yě,qǔ yǒu hé rú xián jì fāng。
料得对床吟乐处,平章欧蔡到程张。liào dé duì chuáng yín lè chù,píng zhāng ōu cài dào chéng zhāng。

遣兴

林希逸

车轮到处碾成尘,苦乐伊谁见得真。chē lún dào chù niǎn chéng chén,kǔ lè yī shuí jiàn dé zhēn。
蚁聚万缘皆假合,驹阴千载几新陈。yǐ jù wàn yuán jiē jiǎ hé,jū yīn qiān zài jǐ xīn chén。
虽云入息非出息,或说前身有后身。suī yún rù xī fēi chū xī,huò shuō qián shēn yǒu hòu shēn。
此事谩然成诤论,且看古月照今人。cǐ shì mán rán chéng zhèng lùn,qiě kàn gǔ yuè zhào jīn rén。

问讯后村目眚

林希逸

赤眚因何久未除,客来多为荔分疏。chì shěng yīn hé jiǔ wèi chú,kè lái duō wèi lì fēn shū。
苦云牛背寒光减,病在蝇头细字书。kǔ yún niú bèi hán guāng jiǎn,bìng zài yíng tóu xì zì shū。
老学常时资共订,诗筒两月顿成虚。lǎo xué cháng shí zī gòng dìng,shī tǒng liǎng yuè dùn chéng xū。
人间未有医龙手,梦索仙翁拟访渠。rén jiān wèi yǒu yī lóng shǒu,mèng suǒ xiān wēng nǐ fǎng qú。

清晓

林希逸

清晓沉思自点头,年将八十又何求。qīng xiǎo chén sī zì diǎn tóu,nián jiāng bā shí yòu hé qiú。
便令鸱阁扶鸠杖,底似渔矶弄钓舟。biàn lìng chī gé fú jiū zhàng,dǐ shì yú jī nòng diào zhōu。
邓禹不妨嗤寂寂,司空自信合休休。dèng yǔ bù fáng chī jì jì,sī kōng zì xìn hé xiū xiū。
年来点校书多在,但嘱儿曹着意收。nián lái diǎn xiào shū duō zài,dàn zhǔ ér cáo zhe yì shōu。

梯飙遣惠菊糕且以铁壁和篇与兰闱魁卷示教戏用前韵以谢

林希逸

诗来已似风敲竹,饤巧还如雪糁花。shī lái yǐ shì fēng qiāo zhú,dìng qiǎo hái rú xuě sǎn huā。
便把菊杯邀酒伴,谁将糕字问吟家。biàn bǎ jú bēi yāo jiǔ bàn,shuí jiāng gāo zì wèn yín jiā。
独怜卷上文成锦,却守琴边鬓欲华。dú lián juǎn shàng wén chéng jǐn,què shǒu qín biān bìn yù huá。
饱听溪干人颂咏,凫归早早进三麻。bǎo tīng xī gàn rén sòng yǒng,fú guī zǎo zǎo jìn sān má。

月仲重九生朝喜赋二首

林希逸

自得生涯一室中,不于牛斗问穷通。zì dé shēng yá yī shì zhōng,bù yú niú dòu wèn qióng tōng。
傍闲婚嫁先时了,随分衣冠与世同。bàng xián hūn jià xiān shí le,suí fēn yī guān yǔ shì tóng。
伊昔阿奴俱养母,如今予季亦成翁。yī xī ā nú jù yǎng mǔ,rú jīn yǔ jì yì chéng wēng。
相看各喜贫强健,对菊休辞酒盏空。xiāng kàn gè xǐ pín qiáng jiàn,duì jú xiū cí jiǔ zhǎn kōng。

月仲重九生朝喜赋二首

林希逸

长年冷淡似难堪,自比荣期乐有三。zhǎng nián lěng dàn shì nán kān,zì bǐ róng qī lè yǒu sān。
就书卷中时借问,除杯酒外老何耽。jiù shū juǎn zhōng shí jiè wèn,chú bēi jiǔ wài lǎo hé dān。
定知丹桂还儿折,且把黄花对我簪。dìng zhī dān guì hái ér zhé,qiě bǎ huáng huā duì wǒ zān。
好趁月明来痛饮,不妨握手共迂谈。hǎo chèn yuè míng lái tòng yǐn,bù fáng wò shǒu gòng yū tán。