古诗词

行楮

林希逸

救楮为谋意甚忠,人间岂不愿流通。jiù chǔ wèi móu yì shén zhōng,rén jiān qǐ bù yuàn liú tōng。
未论子母权轻重,无奈官民价异同。wèi lùn zi mǔ quán qīng zhòng,wú nài guān mín jià yì tóng。
产计高低藏自可,用难节缩出何穷。chǎn jì gāo dī cáng zì kě,yòng nán jié suō chū hé qióng。
秤提须信无奇策,贱则因多少则穹。chèng tí xū xìn wú qí cè,jiàn zé yīn duō shǎo zé qióng。

林希逸

宋福州福清人,字肃翁,号竹溪、庸斋。理宗端平二年进士。善画能书,工诗。淳祐中,为秘书省正字。景定中,迁司农少卿。官终中书舍人。有《易讲》、《考工记解》、《竹溪稿》、《鬳斋续集》等。 林希逸的作品>>

猜您喜欢

遣兴

林希逸

于鱼于蚁皆非计,为马为牛一任呼。yú yú yú yǐ jiē fēi jì,wèi mǎ wèi niú yī rèn hū。
文字要须心自肯,功名只怕命元无。wén zì yào xū xīn zì kěn,gōng míng zhǐ pà mìng yuán wú。
痴人底信高僧黠,俗士从嗤我辈迂。chī rén dǐ xìn gāo sēng xiá,sú shì cóng chī wǒ bèi yū。
老作凡夫差了事,得闲不厌弄心珠。lǎo zuò fán fū chà le shì,dé xián bù yàn nòng xīn zhū。

即事

林希逸

学必苦心非易事,世多抵掌是痴谈。xué bì kǔ xīn fēi yì shì,shì duō dǐ zhǎng shì chī tán。
评量人到九分九,指拟天穷三十三。píng liàng rén dào jiǔ fēn jiǔ,zhǐ nǐ tiān qióng sān shí sān。
彻底书须随字解,造微诗要似禅参。chè dǐ shū xū suí zì jiě,zào wēi shī yào shì chán cān。
眼前定与谁商榷,忽谩狂吟付一酣。yǎn qián dìng yǔ shuí shāng què,hū mán kuáng yín fù yī hān。

寄兴

林希逸

黄花未有红花尽,秋思撩人欲上眉。huáng huā wèi yǒu hóng huā jǐn,qiū sī liāo rén yù shàng méi。
耕不逢年难靠笔,穷知有命错冤诗。gēng bù féng nián nán kào bǐ,qióng zhī yǒu mìng cuò yuān shī。
旋沽来酒聊供客,留读残书要付儿。xuán gū lái jiǔ liáo gōng kè,liú dú cán shū yào fù ér。
犹向醉时歌衮衮,少陵虽老有些痴。yóu xiàng zuì shí gē gǔn gǔn,shǎo líng suī lǎo yǒu xiē chī。

长孙遣聘五更戏作

林希逸

生涯太极一图中,白鹢犹鸣上下风。shēng yá tài jí yī tú zhōng,bái yì yóu míng shàng xià fēng。
蚁穴蜂房人世是,鸩媒鸠妇性情同。yǐ xué fēng fáng rén shì shì,zhèn méi jiū fù xìng qíng tóng。
谁家不欠儿孙债,缘法还归造化功。shuí jiā bù qiàn ér sūn zhài,yuán fǎ hái guī zào huà gōng。
月下有书何日定,一门三见线牵红。yuè xià yǒu shū hé rì dìng,yī mén sān jiàn xiàn qiān hóng。

得京中书

林希逸

故心人在贻书及,秃鬓翁惭信道痴。gù xīn rén zài yí shū jí,tū bìn wēng cán xìn dào chī。
千卷一琴甘隐矣,五穷三揖喜延之。qiān juǎn yī qín gān yǐn yǐ,wǔ qióng sān yī xǐ yán zhī。
空山剩拟藏书去,好景只愁得句迟。kōng shān shèng nǐ cáng shū qù,hǎo jǐng zhǐ chóu dé jù chí。
倚杖看云陶处士,乐夫天命又何疑。yǐ zhàng kàn yún táo chù shì,lè fū tiān mìng yòu hé yí。

夜坐偶成

林希逸

涉世才深误转深,鬓毛赢得雪霜侵。shè shì cái shēn wù zhuǎn shēn,bìn máo yíng dé xuě shuāng qīn。
人多痴到未来劫,禅要空无见在心。rén duō chī dào wèi lái jié,chán yào kōng wú jiàn zài xīn。
昼暖枕书高鼾睡,夜长樽酒纵狂吟。zhòu nuǎn zhěn shū gāo hān shuì,yè zhǎng zūn jiǔ zòng kuáng yín。
花开花落春何意,潮去潮来古即今。huā kāi huā luò chūn hé yì,cháo qù cháo lái gǔ jí jīn。

三十年前尝与陈刚父论诗云本朝诗人极少荆公绝工致尚非当行山谷诗有道气敖臞庵诸人只是侠气余甚以为知言追怀此友因以记之

林希逸

目断千山嗟宿草,言犹在耳奈从何。mù duàn qiān shān jiē sù cǎo,yán yóu zài ěr nài cóng hé。
文人纵有诗人少,侠气不如道气多。wén rén zòng yǒu shī rén shǎo,xiá qì bù rú dào qì duō。
哲匠久埋泉下骨,吟徒今似法中魔。zhé jiàng jiǔ mái quán xià gǔ,yín tú jīn shì fǎ zhōng mó。
吾非具眼空饶舌,自掩柴扉适意歌。wú fēi jù yǎn kōng ráo shé,zì yǎn chái fēi shì yì gē。

痴翁

林希逸

痴翁痴处苦难言,半似禅宗半似仙。chī wēng chī chù kǔ nán yán,bàn shì chán zōng bàn shì xiān。
适意酒杯中味道,寄心诗句里参玄。shì yì jiǔ bēi zhōng wèi dào,jì xīn shī jù lǐ cān xuán。
虽然也作人间梦,但觉元无俗下缘。suī rán yě zuò rén jiān mèng,dàn jué yuán wú sú xià yuán。
剩把残编消日子,不妨吟罢枕书眠。shèng bǎ cán biān xiāo rì zi,bù fáng yín bà zhěn shū mián。

寄兴

林希逸

少时攻苦已成翁,学似无功亦有功。shǎo shí gōng kǔ yǐ chéng wēng,xué shì wú gōng yì yǒu gōng。
身外事皆随顺去,人间念已扫除空。shēn wài shì jiē suí shùn qù,rén jiān niàn yǐ sǎo chú kōng。
痴儿莫指第二月,快士休夸九万风。chī ér mò zhǐ dì èr yuè,kuài shì xiū kuā jiǔ wàn fēng。
世界虽然许空阔,等闲分付酒杯中。shì jiè suī rán xǔ kōng kuò,děng xián fēn fù jiǔ bēi zhōng。

别躔甫

林希逸

一别三秋喜我过,旧游如说梦南柯。yī bié sān qiū xǐ wǒ guò,jiù yóu rú shuō mèng nán kē。
功名会上前缘薄,灯火社中遗恨多。gōng míng huì shàng qián yuán báo,dēng huǒ shè zhōng yí hèn duō。
几劫曾为诗法眷,两鳏堪号俗禅和。jǐ jié céng wèi shī fǎ juàn,liǎng guān kān hào sú chán hé。
相看未久匆匆去,可奈能吟不饮何。xiāng kàn wèi jiǔ cōng cōng qù,kě nài néng yín bù yǐn hé。

十月初六夜偶成

林希逸

寒鸥归尽暮烟生,野草墙根络纬鸣。hán ōu guī jǐn mù yān shēng,yě cǎo qiáng gēn luò wěi míng。
岭外斜河双派入,帘前新月半轮明。lǐng wài xié hé shuāng pài rù,lián qián xīn yuè bàn lún míng。
厉阶莫甚董狐笔,避世宁随桀溺耕。lì jiē mò shén dǒng hú bǐ,bì shì níng suí jié nì gēng。
尧舜不惊只爱酒,痴人往往笑长庚。yáo shùn bù jīng zhǐ ài jiǔ,chī rén wǎng wǎng xiào zhǎng gēng。

怀后村作

林希逸

无端对酒忽愁生,酒欲浇愁愁未平。wú duān duì jiǔ hū chóu shēng,jiǔ yù jiāo chóu chóu wèi píng。
老我阨穷如子美,故人忧病似丘明。lǎo wǒ è qióng rú zi měi,gù rén yōu bìng shì qiū míng。
常时交讯无虚日,每日迂谈尽五更。cháng shí jiāo xùn wú xū rì,měi rì yū tán jǐn wǔ gèng。
手简近来儿代作,得公手简若为情。shǒu jiǎn jìn lái ér dài zuò,dé gōng shǒu jiǎn ruò wèi qíng。

十月九日回书偶作

林希逸

炎炎翕翕何关我,是是非非厌听人。yán yán xī xī hé guān wǒ,shì shì fēi fēi yàn tīng rén。
莫谩揣摩当世事,且须康济自家身。mò mán chuāi mó dāng shì shì,qiě xū kāng jì zì jiā shēn。
囊空米尽挨排去,菊老梅迟问讯频。náng kōng mǐ jǐn āi pái qù,jú lǎo méi chí wèn xùn pín。
南北尚留书债在,未能痛绝为情亲。nán běi shàng liú shū zhài zài,wèi néng tòng jué wèi qíng qīn。

客云今年小限甚佳戏题一首

林希逸

晓呼儿读新诗草,昼引孙看槁叶莲。xiǎo hū ér dú xīn shī cǎo,zhòu yǐn sūn kàn gǎo yè lián。
但得天教闲度日,休将星算小行年。dàn dé tiān jiào xián dù rì,xiū jiāng xīng suàn xiǎo xíng nián。
耐饥不管尘生甑,啬算犹存纸裹钱。nài jī bù guǎn chén shēng zèng,sè suàn yóu cún zhǐ guǒ qián。
一事近来堪自笑,关心数月为桥缘。yī shì jìn lái kān zì xiào,guān xīn shù yuè wèi qiáo yuán。

寄刘躔甫

林希逸

涉世还须着眼高,尘浮浪汩世滔滔。shè shì hái xū zhe yǎn gāo,chén fú làng gǔ shì tāo tāo。
功名纵似秋风客,见解何如春梦婆。gōng míng zòng shì qiū fēng kè,jiàn jiě hé rú chūn mèng pó。
握手纵谈抛我去,关心往事闷人多。wò shǒu zòng tán pāo wǒ qù,guān xīn wǎng shì mèn rén duō。
西轩旧友今馀几,掩卷长吟叹逝波。xī xuān jiù yǒu jīn yú jǐ,yǎn juǎn zhǎng yín tàn shì bō。