古诗词

题达磨渡芦图

林希逸

白头浪中碧眼胡,赤脚笑踏雁衔芦。bái tóu làng zhōng bì yǎn hú,chì jiǎo xiào tà yàn xián lú。
太平寺主不知我,观音后身谁诳渠。tài píng sì zhǔ bù zhī wǒ,guān yīn hòu shēn shuí kuáng qú。
是身如幻本来空,偶然游戏非神通。shì shēn rú huàn běn lái kōng,ǒu rán yóu xì fēi shén tōng。
当年涉海向震旦,扁舟本与商胡同。dāng nián shè hǎi xiàng zhèn dàn,biǎn zhōu běn yǔ shāng hú tóng。
君不见壶丘弟子御风飞,犹有所待周笑之。jūn bù jiàn hú qiū dì zi yù fēng fēi,yóu yǒu suǒ dài zhōu xiào zhī。
又不见横抛锡杖渡水僧,回瞻黄檗称大乘。yòu bù jiàn héng pāo xī zhàng dù shuǐ sēng,huí zhān huáng bò chēng dà chéng。
此胡法器更奇在,何曾以此为圣解。cǐ hú fǎ qì gèng qí zài,hé céng yǐ cǐ wèi shèng jiě。
萧郎不悟义不留,却要时人略惊怪。xiāo láng bù wù yì bù liú,què yào shí rén lüè jīng guài。
异时埋骨寄熊耳,万里西归提只履。yì shí mái gǔ jì xióng ěr,wàn lǐ xī guī tí zhǐ lǚ。
忽从葱岭遇宋云,雅意依然今日是。hū cóng cōng lǐng yù sòng yún,yǎ yì yī rán jīn rì shì。
此图谁笔面如活,客来却咏凌波袜。cǐ tú shuí bǐ miàn rú huó,kè lái què yǒng líng bō wà。
若将底事比渠侬,老胡暗中定羞杀。ruò jiāng dǐ shì bǐ qú nóng,lǎo hú àn zhōng dìng xiū shā。

林希逸

宋福州福清人,字肃翁,号竹溪、庸斋。理宗端平二年进士。善画能书,工诗。淳祐中,为秘书省正字。景定中,迁司农少卿。官终中书舍人。有《易讲》、《考工记解》、《竹溪稿》、《鬳斋续集》等。 林希逸的作品>>

猜您喜欢

喜雨

林希逸

黄檗山前五百仙,诸村迎祷过溪边。huáng bò shān qián wǔ bǎi xiān,zhū cūn yíng dǎo guò xī biān。
阴云竟日凉如水,不待仙回已沛然。yīn yún jìng rì liáng rú shuǐ,bù dài xiān huí yǐ pèi rán。

喜雨

林希逸

晓云如墨幕诸山,飞瀑倾河顷刻间。xiǎo yún rú mò mù zhū shān,fēi pù qīng hé qǐng kè jiān。
一喜令人无著处,长歌攲枕听潺潺。yī xǐ lìng rén wú zhù chù,zhǎng gē qī zhěn tīng chán chán。

喜雨

林希逸

望望蓝溪未得书,痴儿见说为斋癯。wàng wàng lán xī wèi dé shū,chī ér jiàn shuō wèi zhāi qú。
逢人多问南来者,紫帽山前雨有无。féng rén duō wèn nán lái zhě,zǐ mào shān qián yǔ yǒu wú。

志喜

林希逸

溪邑儿因旱久劳,正愁无处问如何。xī yì ér yīn hàn jiǔ láo,zhèng chóu wú chù wèn rú hé。
童奴忽报行人说,中浣泉南得雨多。tóng nú hū bào xíng rén shuō,zhōng huàn quán nán dé yǔ duō。

瓶中指甲花初来甚香既久如无之

林希逸

胆瓶花在读书床,坐久看来似不香。dǎn píng huā zài dú shū chuáng,zuò jiǔ kàn lái shì bù xiāng。
便比古今求道者,学成却与道相忘。biàn bǐ gǔ jīn qiú dào zhě,xué chéng què yǔ dào xiāng wàng。

连日雨骤颇以关心

林希逸

旱馀虽喜见滂沱,可奈连朝不已何。hàn yú suī xǐ jiàn pāng tuó,kě nài lián cháo bù yǐ hé。
万事人间如此雨,无时太啬有伤多。wàn shì rén jiān rú cǐ yǔ,wú shí tài sè yǒu shāng duō。

连日雨骤颇以关心

林希逸

今日多愁后日悭,晚田要见是秋残。jīn rì duō chóu hòu rì qiān,wǎn tián yào jiàn shì qiū cán。
过犹不及天谁管,世事终求恰好难。guò yóu bù jí tiān shuí guǎn,shì shì zhōng qiú qià hǎo nán。

夜雨不止枕上作

林希逸

得雨初愁雨暂停,如今彻夜怕泠泠。dé yǔ chū chóu yǔ zàn tíng,rú jīn chè yè pà líng líng。
此心果是谁差别,一样声成两样听。cǐ xīn guǒ shì shuí chà bié,yī yàng shēng chéng liǎng yàng tīng。

山丹

林希逸

秋半山丹树树空,几回惆怅恨痴风。qiū bàn shān dān shù shù kōng,jǐ huí chóu chàng hèn chī fēng。
那知九月明朝尽,个个枝头数颗红。nà zhī jiǔ yuè míng cháo jǐn,gè gè zhī tóu shù kē hóng。

代怀安王林丞上杨安抚

林希逸

止戈堂外戟森森,画鼓无声昼漏沈。zhǐ gē táng wài jǐ sēn sēn,huà gǔ wú shēng zhòu lòu shěn。
好是风流贤太守,空斋一片读书心。hǎo shì fēng liú xián tài shǒu,kōng zhāi yī piàn dú shū xīn。

代怀安王林丞上杨安抚

林希逸

先生旧把钓鱼竿,弄月云涛手本闲。xiān shēng jiù bǎ diào yú gān,nòng yuè yún tāo shǒu běn xián。
只为春风藏不得,却来摇笔对三山。zhǐ wèi chūn fēng cáng bù dé,què lái yáo bǐ duì sān shān。

代怀安王林丞上杨安抚

林希逸

千载斯文关洛翁,祠堂新辟焕儒宫。qiān zài sī wén guān luò wēng,cí táng xīn pì huàn rú gōng。
司南又是杨夫子,管取闽中胜洛中。sī nán yòu shì yáng fū zi,guǎn qǔ mǐn zhōng shèng luò zhōng。

代怀安王林丞上杨安抚

林希逸

一样新缝战士衣,指麾貔虎上旌旗。yī yàng xīn fèng zhàn shì yī,zhǐ huī pí hǔ shàng jīng qí。
太平侍从资文武,肯向春风卧鼓鼙。tài píng shì cóng zī wén wǔ,kěn xiàng chūn fēng wò gǔ pí。

代怀安王林丞上杨安抚

林希逸

一昨潢池波浪惊,将军随手卷红旌。yī zuó huáng chí bō làng jīng,jiāng jūn suí shǒu juǎn hóng jīng。
碧油幢下诗书帅,真个胸中万甲兵。bì yóu chuáng xià shī shū shuài,zhēn gè xiōng zhōng wàn jiǎ bīng。

代怀安王林丞上杨安抚

林希逸

听得溪边击壤声,年来官府是升平。tīng dé xī biān jī rǎng shēng,nián lái guān fǔ shì shēng píng。
吏呼不到韩卢卧,整理犁锄待雨耕。lì hū bù dào hán lú wò,zhěng lǐ lí chú dài yǔ gēng。