古诗词

疏梅

李龙高

瘦削丰姿淡伫妆,三三两两立冰霜。shòu xuē fēng zī dàn zhù zhuāng,sān sān liǎng liǎng lì bīng shuāng。
春风只爱私红紫,可是梅花欠主张。chūn fēng zhǐ ài sī hóng zǐ,kě shì méi huā qiàn zhǔ zhāng。

李龙高

李龙高诗,据《永乐大典》等书所录,编为一卷。 李龙高的作品>>

猜您喜欢

梅台

李龙高

弹压群芳不敢开,清高地位隔尘埃。dàn yā qún fāng bù gǎn kāi,qīng gāo dì wèi gé chén āi。
抬头一见风霜面,莫是花中御史来。tái tóu yī jiàn fēng shuāng miàn,mò shì huā zhōng yù shǐ lái。

梅窗

李龙高

月射云绡印玉腮,风穿罅隙度香埃。yuè shè yún xiāo yìn yù sāi,fēng chuān xià xì dù xiāng āi。
莫将易向花边读,惹得周公入梦来。mò jiāng yì xiàng huā biān dú,rě dé zhōu gōng rù mèng lái。

绿珠楼

李龙高

危甍连绮百千株,人去莺飞半朵无。wēi méng lián qǐ bǎi qiān zhū,rén qù yīng fēi bàn duǒ wú。
太白莫嗟金谷树,绛霄楼外亦平芜。tài bái mò jiē jīn gǔ shù,jiàng xiāo lóu wài yì píng wú。

红罗亭

李龙高

红云绛雪镂繁华,侍宴流连彻暮鸦。hóng yún jiàng xuě lòu fán huá,shì yàn liú lián chè mù yā。
车马不来歌吹断,春风一半属谁家。chē mǎ bù lái gē chuī duàn,chūn fēng yī bàn shǔ shuí jiā。

玉堂

李龙高

斗柄参旗插屋头,巡檐绕树尽风流。dòu bǐng cān qí chā wū tóu,xún yán rào shù jǐn fēng liú。
谁知终带山林味,不涴些儿富贵羞。shuí zhī zhōng dài shān lín wèi,bù wò xiē ér fù guì xiū。

东阁

李龙高

杜老花边惯撚须,却怜花傍驿亭居。dù lǎo huā biān guàn niǎn xū,què lián huā bàng yì tíng jū。
德公便使游城府,肯受红尘半点无。dé gōng biàn shǐ yóu chéng fǔ,kěn shòu hóng chén bàn diǎn wú。

苏词

李龙高

翩翩彩笔赋梅花,只忆朝云不忆家。piān piān cǎi bǐ fù méi huā,zhǐ yì cháo yún bù yì jiā。
为说坡仙休怅恨,昭君犹自弄琵琶。wèi shuō pō xiān xiū chàng hèn,zhāo jūn yóu zì nòng pí pá。

宋赋

李龙高

姚子编文去取难,将渠例与白歌删。yáo zi biān wén qù qǔ nán,jiāng qú lì yǔ bái gē shān。
后人要识心如铁,却向桃花赋里看。hòu rén yào shí xīn rú tiě,què xiàng táo huā fù lǐ kàn。

陶诗

李龙高

靖节当年不赋渠,仅题一字果何如。jìng jié dāng nián bù fù qú,jǐn tí yī zì guǒ hé rú。
分明诗是梅花样,剩说梅花诗更癯。fēn míng shī shì méi huā yàng,shèng shuō méi huā shī gèng qú。

读范谱

李龙高

刘叟空将芍药夸,欧公浪谱牡丹花。liú sǒu kōng jiāng sháo yào kuā,ōu gōng làng pǔ mǔ dān huā。
如君更把凡花品,俗了吴门一范家。rú jūn gèng bǎ fán huā pǐn,sú le wú mén yī fàn jiā。
7012345