古诗词

硬梅

李龙高

风棱玉面耿无尘,铁脊今成老大身。fēng léng yù miàn gěng wú chén,tiě jí jīn chéng lǎo dà shēn。
莫怪一身多崛强,渠侬元是石心人。mò guài yī shēn duō jué qiáng,qú nóng yuán shì shí xīn rén。

李龙高

李龙高诗,据《永乐大典》等书所录,编为一卷。 李龙高的作品>>

猜您喜欢

桃梅

李龙高

素面何曾学艳妆,子肥刚带苦心肠。sù miàn hé céng xué yàn zhuāng,zi féi gāng dài kǔ xīn cháng。
谁知刬被虚名误,污却莲花是六郎。shuí zhī chǎn bèi xū míng wù,wū què lián huā shì liù láng。

杏梅

李龙高

淡把猩猩血染成,涴他玉雪一生身。dàn bǎ xīng xīng xuè rǎn chéng,wò tā yù xuě yī shēng shēn。
相形倘在骊黄外,未必张良似妇人。xiāng xíng tǎng zài lí huáng wài,wèi bì zhāng liáng shì fù rén。

松梅

李龙高

梅夸清节忒高寒,松受微封合骏弹。méi kuā qīng jié tè gāo hán,sōng shòu wēi fēng hé jùn dàn。
毕竟两君俱强项,大夫未必爱秦官。bì jìng liǎng jūn jù qiáng xiàng,dà fū wèi bì ài qín guān。

竹梅

李龙高

落落丰标霁月怀,棱棱寒碧隔风埃。luò luò fēng biāo jì yuè huái,léng léng hán bì gé fēng āi。
耿恭也有孤高节,岂但苏郎啮雪来。gěng gōng yě yǒu gū gāo jié,qǐ dàn sū láng niè xuě lái。

半开梅

李龙高

雪弄新晴月带霜,风窗暗送几分香。xuě nòng xīn qíng yuè dài shuāng,fēng chuāng àn sòng jǐ fēn xiāng。
翠禽飞过偷相语,不是徐妃也半妆。cuì qín fēi guò tōu xiāng yǔ,bù shì xú fēi yě bàn zhuāng。

霜梅

李龙高

青女欺花战未分,花神直诉与东君。qīng nǚ qī huā zhàn wèi fēn,huā shén zhí sù yǔ dōng jūn。
冰山回首知何许,依旧山人住白云。bīng shān huí shǒu zhī hé xǔ,yī jiù shān rén zhù bái yún。

雪梅

李龙高

雪飞不到越王台,万树千枝满意开。xuě fēi bù dào yuè wáng tái,wàn shù qiān zhī mǎn yì kāi。
花太清高天也妒,转教滕六御风来。huā tài qīng gāo tiān yě dù,zhuǎn jiào téng liù yù fēng lái。

江梅

李龙高

素衣缟袂影蹁跹,不是天仙是水仙。sù yī gǎo mèi yǐng pián xiān,bù shì tiān xiān shì shuǐ xiān。
老杜吟魂香禾歇,至今犹绕耒阳边。lǎo dù yín hún xiāng hé xiē,zhì jīn yóu rào lěi yáng biān。

溪梅

李龙高

村北村南眩玉田,孤芳岁晚转幽妍。cūn běi cūn nán xuàn yù tián,gū fāng suì wǎn zhuǎn yōu yán。
老天恐被缁尘染,著在残山剩水边。lǎo tiān kǒng bèi zī chén rǎn,zhù zài cán shān shèng shuǐ biān。

岭梅

李龙高

雪立孤标不受霾,世间浪蕊等浮埃。xuě lì gū biāo bù shòu mái,shì jiān làng ruǐ děng fú āi。
清高已是无俦伍,更向群山顶上开。qīng gāo yǐ shì wú chóu wǔ,gèng xiàng qún shān dǐng shàng kāi。

村梅

李龙高

不入时妆辈行羞,一生槁淡乏风流。bù rù shí zhuāng bèi xíng xiū,yī shēng gǎo dàn fá fēng liú。
任君约遍宫黄额,莫管村姑守白头。rèn jūn yuē biàn gōng huáng é,mò guǎn cūn gū shǒu bái tóu。

野梅

李龙高

千山木落涧风豪,十里瑶林月邑高。qiān shān mù luò jiàn fēng háo,shí lǐ yáo lín yuè yì gāo。
醉尉不来村墅冷,三更绕树读离骚。zuì wèi bù lái cūn shù lěng,sān gèng rào shù dú lí sāo。

早梅

李龙高

贾少难逃赋鵩灾,终童不载使缨回。jiǎ shǎo nán táo fù fú zāi,zhōng tóng bù zài shǐ yīng huí。
只须浪作争春态,留取孤芳殿后开。zhǐ xū làng zuò zhēng chūn tài,liú qǔ gū fāng diàn hòu kāi。

二月梅

李龙高

明知身是雪霜姿,瘦骨棱棱不入时。míng zhī shēn shì xuě shuāng zī,shòu gǔ léng léng bù rù shí。
但得春风盈宇宙,老翁也要逐儿嬉。dàn dé chūn fēng yíng yǔ zhòu,lǎo wēng yě yào zhú ér xī。

十月梅

李龙高

风撼千林木叶摧,冰霜国里早春回。fēng hàn qiān lín mù yè cuī,bīng shuāng guó lǐ zǎo chūn huí。
一枝参透乾坤缊,生意都从小雪来。yī zhī cān tòu qián kūn yūn,shēng yì dōu cóng xiǎo xuě lái。
7012345