古诗词

品梅

李龙高

疏花鼎立睨霜风,二季居然侍一翁。shū huā dǐng lì nì shuāng fēng,èr jì jū rán shì yī wēng。
生愿素丝无点污,黑衣人自作三公。shēng yuàn sù sī wú diǎn wū,hēi yī rén zì zuò sān gōng。

李龙高

李龙高诗,据《永乐大典》等书所录,编为一卷。 李龙高的作品>>

猜您喜欢

九英梅

李龙高

才子随班下玉墀,精光九出射晴曦。cái zi suí bān xià yù chí,jīng guāng jiǔ chū shè qíng xī。
看来不是文章瑞,似是梅花恨杀伊。kàn lái bù shì wén zhāng ruì,shì shì méi huā hèn shā yī。

种梅

李龙高

别岭移根置小园,半锄明月半锄云。bié lǐng yí gēn zhì xiǎo yuán,bàn chú míng yuè bàn chú yún。
世间下是无花卉,若个清高得似君。shì jiān xià shì wú huā huì,ruò gè qīng gāo dé shì jūn。

接梅

李龙高

中条隐士裂唐麻,角里先生就汉车。zhōng tiáo yǐn shì liè táng má,jiǎo lǐ xiān shēng jiù hàn chē。
一种寒酸真本色,羞将槁淡博繁华。yī zhǒng hán suān zhēn běn sè,xiū jiāng gǎo dàn bó fán huá。

催梅

李龙高

笛声未了鼓轰雷,尽道梅寒苦要催。dí shēng wèi le gǔ hōng léi,jǐn dào méi hán kǔ yào cuī。
抵死争春如许急,有花毕竟待时来。dǐ sǐ zhēng chūn rú xǔ jí,yǒu huā bì jìng dài shí lái。

探梅

李龙高

问讯南枝开未开,花神许我日徘徊。wèn xùn nán zhī kāi wèi kāi,huā shén xǔ wǒ rì pái huái。
桐江一缕清风在,莫误刘郎物色来。tóng jiāng yī lǚ qīng fēng zài,mò wù liú láng wù sè lái。

买梅

李龙高

担头挑得几枝斜,过我西湖处士家。dān tóu tiāo dé jǐ zhī xié,guò wǒ xī hú chù shì jiā。
莫向侯门高索价,贵人多爱牡丹花。mò xiàng hóu mén gāo suǒ jià,guì rén duō ài mǔ dān huā。

看梅

李龙高

蹋雪迢迢过水涯,翠禽见客却咨嗟。tà xuě tiáo tiáo guò shuǐ yá,cuì qín jiàn kè què zī jiē。
此翁只识孤山路,不识玄都观里花。cǐ wēng zhǐ shí gū shān lù,bù shí xuán dōu guān lǐ huā。

忆梅

李龙高

飘蓬万里隔风沙,梦到江南未到家。piāo péng wàn lǐ gé fēng shā,mèng dào jiāng nán wèi dào jiā。
料得夜深霜月苦,几人挥泪说梅花。liào dé yè shēn shuāng yuè kǔ,jǐ rén huī lèi shuō méi huā。

赏梅

李龙高

我爱溪桥半树开,几回觅句当衔杯。wǒ ài xī qiáo bàn shù kāi,jǐ huí mì jù dāng xián bēi。
江南不欠花如雪,自是游人不看来。jiāng nán bù qiàn huā rú xuě,zì shì yóu rén bù kàn lái。

射梅

李龙高

由基去后挥瞻来,不惯穿杨惯射梅。yóu jī qù hòu huī zhān lái,bù guàn chuān yáng guàn shè méi。
寄语东居莫涂抹,牺樽自是木之灾。jì yǔ dōng jū mò tú mǒ,xī zūn zì shì mù zhī zāi。

折梅

李龙高

诗老流离蜀剑关,放臣憔悴楚江干。shī lǎo liú lí shǔ jiàn guān,fàng chén qiáo cuì chǔ jiāng gàn。
争如留取微酸味,莫逐浮花一笑残。zhēng rú liú qǔ wēi suān wèi,mò zhú fú huā yī xiào cán。

寄梅

李龙高

范子经年别陆郎,陆郎远致一枝香。fàn zi jīng nián bié lù láng,lù láng yuǎn zhì yī zhī xiāng。
料伊正作关山梦,望见梅花也断肠。liào yī zhèng zuò guān shān mèng,wàng jiàn méi huā yě duàn cháng。

道山堂

李龙高

疏花斜映玉玲珑,曾见诚翁与放翁。shū huā xié yìng yù líng lóng,céng jiàn chéng wēng yǔ fàng wēng。
犹有旧时相识在,几回搔首立春风。yóu yǒu jiù shí xiāng shí zài,jǐ huí sāo shǒu lì chūn fēng。

茅舍

李龙高

深村古木路三叉,路外溪流溪外沙。shēn cūn gǔ mù lù sān chā,lù wài xī liú xī wài shā。
背水短篱花似雪,遥知不是四娘家。bèi shuǐ duǎn lí huā shì xuě,yáo zhī bù shì sì niáng jiā。

梅亭

李龙高

飞甍面面枕冰霜,云抵轻纱月抵窗。fēi méng miàn miàn zhěn bīng shuāng,yún dǐ qīng shā yuè dǐ chuāng。
莫怪能寒吟彻夕,一生无梦到沉香。mò guài néng hán yín chè xī,yī shēng wú mèng dào chén xiāng。
7012345