古诗词

送刘孟卿游天台雁荡二山

黄庶

治源先生高七十,山水病僻不可瘳。zhì yuán xiān shēng gāo qī shí,shān shuǐ bìng pì bù kě chōu。
灶无炊烟不顾计,穷幽极怪如仇雠。zào wú chuī yān bù gù jì,qióng yōu jí guài rú chóu chóu。
有时清风明月对好景,霹雳拔却大树不回头。yǒu shí qīng fēng míng yuè duì hǎo jǐng,pī lì bá què dà shù bù huí tóu。
四方泉石朝入耳,杖屦百里夕已投。sì fāng quán shí cháo rù ěr,zhàng jù bǎi lǐ xī yǐ tóu。
大笑箕山不敢出,走避轩冕岂自由。dà xiào jī shān bù gǎn chū,zǒu bì xuān miǎn qǐ zì yóu。
天台雁荡泼上心,暑焦毛发不肯留。tiān tái yàn dàng pō shàng xīn,shǔ jiāo máo fā bù kěn liú。
萦纡长淮下平席,倒指计日观怒涛。yíng yū zhǎng huái xià píng xí,dào zhǐ jì rì guān nù tāo。
君诗功刻造化骨,吴越气象当先愁。jūn shī gōng kè zào huà gǔ,wú yuè qì xiàng dāng xiān chóu。
古今吟力未到处,好句愿备幽人收。gǔ jīn yín lì wèi dào chù,hǎo jù yuàn bèi yōu rén shōu。
此行诗是图画画山笔,归日借我目一游。cǐ xíng shī shì tú huà huà shān bǐ,guī rì jiè wǒ mù yī yóu。

黄庶

宋洪州分宁人,字亚父。黄湜子。仁宗庆历二年进士。历佐一府三州,皆为从事。后摄知康州。工诗。有《伐檀集》。 黄庶的作品>>

猜您喜欢

八日探菊

黄庶

行绕墙边菊,踌蹰赏物心。xíng rào qiáng biān jú,chóu chú shǎng wù xīn。
秋风应有意,明日是知音。qiū fēng yīng yǒu yì,míng rì shì zhī yīn。
酒惜浮花醉,诗留把叶吟。jiǔ xī fú huā zuì,shī liú bǎ yè yín。
儿童欣佳节,撚蕊试黄金。ér tóng xīn jiā jié,niǎn ruǐ shì huáng jīn。

庐山道中遇黄介夫因寄四十字

黄庶

冷日苍山下,相逢笑又颦。lěng rì cāng shān xià,xiāng féng xiào yòu pín。
文章已脍炙,名位尚埃尘。wén zhāng yǐ kuài zhì,míng wèi shàng āi chén。
昔见缨尝请,今言雉欲驯。xī jiàn yīng cháng qǐng,jīn yán zhì yù xùn。
腥膻满南郡,忍醉解池春。xīng shān mǎn nán jùn,rěn zuì jiě chí chūn。

次韵和雪霁游西湖

黄庶

雪会游人意,元朝变物华。xuě huì yóu rén yì,yuán cháo biàn wù huá。
醉乡银作界,诗客玉为家。zuì xiāng yín zuò jiè,shī kè yù wèi jiā。
鱼影纹冰縠,禽踪篆霰沙。yú yǐng wén bīng hú,qín zōng zhuàn xiàn shā。
馀英恐销尽,目断夕阳霞。yú yīng kǒng xiāo jǐn,mù duàn xī yáng xiá。

次韵子仪初夏偶作

黄庶

醉红方寂寞,吟绿又装成。zuì hóng fāng jì mò,yín lǜ yòu zhuāng chéng。
急雨荷宜听,清风簟可迎。jí yǔ hé yí tīng,qīng fēng diàn kě yíng。
燕忙谙物态,花尽见时情。yàn máng ān wù tài,huā jǐn jiàn shí qíng。
独有无言意,不知枯与荣。dú yǒu wú yán yì,bù zhī kū yǔ róng。

暑轩夜坐

黄庶

夜气入庭树,小轩坐前檐。yè qì rù tíng shù,xiǎo xuān zuò qián yán。
清风动巨箑,浮云卷重帘。qīng fēng dòng jù shà,fú yún juǎn zhòng lián。
月迟待交旧,蚊噪憎谀谗。yuè chí dài jiāo jiù,wén zào zēng yú chán。
轻凉若可买,金愿量谷岩。qīng liáng ruò kě mǎi,jīn yuàn liàng gǔ yán。

赋八月竹

黄庶

我养一轩竹,秋来成绿阴。wǒ yǎng yī xuān zhú,qiū lái chéng lǜ yīn。
万物有衰意,独怀霜雪心。wàn wù yǒu shuāi yì,dú huái shuāng xuě xīn。
西风嵇叔醉,明月白公吟。xī fēng jī shū zuì,míng yuè bái gōng yín。
回首看桃李,何尝费百金。huí shǒu kàn táo lǐ,hé cháng fèi bǎi jīn。

和刘卿材十咏耕者

黄庶

四海兵今息,耕夫未得知。sì hǎi bīng jīn xī,gēng fū wèi dé zhī。
黄粱不敢吃,碗尚半蒿藜。huáng liáng bù gǎn chī,wǎn shàng bàn hāo lí。

和刘卿材十咏耕者

黄庶

逐处随青草,生来不识愁。zhú chù suí qīng cǎo,shēng lái bù shí chóu。
旱田乾欲死,拍手也须讴。hàn tián qián yù sǐ,pāi shǒu yě xū ōu。

和刘卿材十咏耕者

黄庶

几树浓于茜,斜阳景最幽。jǐ shù nóng yú qiàn,xié yáng jǐng zuì yōu。
忽因风雨尽,全减十分秋。hū yīn fēng yǔ jǐn,quán jiǎn shí fēn qiū。

和刘卿材十咏耕者

黄庶

中国浮图盛,祈禳渐不过。zhōng guó fú tú shèng,qí ráng jiàn bù guò。
吾民非独困,山鬼恨尤多。wú mín fēi dú kùn,shān guǐ hèn yóu duō。

和刘卿材十咏耕者

黄庶

一堠居市廛,百堠居林莽。yī hòu jū shì chán,bǎi hòu jū lín mǎng。
土木若有情,山中亦惆怅。tǔ mù ruò yǒu qíng,shān zhōng yì chóu chàng。

和刘卿材十咏耕者

黄庶

忆在山中日,溪边把钓钩。yì zài shān zhōng rì,xī biān bǎ diào gōu。
相逢恐惊起,招手却回舟。xiāng féng kǒng jīng qǐ,zhāo shǒu què huí zhōu。

和刘卿材十咏耕者

黄庶

至音不可收,今人滞形器。zhì yīn bù kě shōu,jīn rén zhì xíng qì。
欲知古乐心,山中此声是。yù zhī gǔ lè xīn,shān zhōng cǐ shēng shì。

和刘卿材十咏耕者

黄庶

冲市柴鱼集,应山鸡犬号。chōng shì chái yú jí,yīng shān jī quǎn hào。
问知人苦乐,米价不多高。wèn zhī rén kǔ lè,mǐ jià bù duō gāo。

和刘卿材十咏耕者

黄庶

寂寞真龙去,雩坛血不干。jì mò zhēn lóng qù,yú tán xuè bù gàn。
世情多冷暖,对此鼻辛酸。shì qíng duō lěng nuǎn,duì cǐ bí xīn suān。
89123456