古诗词

寄菊庐舅氏

刘黻

文章时不偶,鬓影想苍苍。wén zhāng shí bù ǒu,bìn yǐng xiǎng cāng cāng。
抱剑客千里,忆家书数行。bào jiàn kè qiān lǐ,yì jiā shū shù xíng。
草莱荒菊圃,风雨冷诗堂。cǎo lái huāng jú pǔ,fēng yǔ lěng shī táng。
若问求安策,东归策最长。ruò wèn qiú ān cè,dōng guī cè zuì zhǎng。

刘黻

宋温州乐清人,字声伯,号蒙川、质翁。少读于雁荡山僧寺,理宗淳祐十年试入太学。以上书忤执政,安置南安军。及还,复极言政治得失。以材署昭庆军节度掌书记,由学官试馆职。历监察御史,改正字,官至吏部尚书兼工部尚书、中书舍人。元兵陷临安,陈宜中谋拥二王,迎黻共政,行至罗浮病卒。有《蒙川遗稿》。 刘黻的作品>>

猜您喜欢

四不吟

刘黻

大寒风雨暑不出,公会坐广醵不赴。dà hán fēng yǔ shǔ bù chū,gōng huì zuò guǎng jù bù fù。
我奉遗体投遐荒,相尔室中胡不惧。wǒ fèng yí tǐ tóu xiá huāng,xiāng ěr shì zhōng hú bù jù。

六无吟

刘黻

食无肉兮出无友,居无室兮病无医。shí wú ròu xī chū wú yǒu,jū wú shì xī bìng wú yī。
冬无炭兮夏无泉,祠有坡翁慰我思。dōng wú tàn xī xià wú quán,cí yǒu pō wēng wèi wǒ sī。

挽万竹西隐君

刘黻

哭到先生道已穷,夕阳千古起悲风。kū dào xiān shēng dào yǐ qióng,xī yáng qiān gǔ qǐ bēi fēng。
耆英会上减名哲,高士传中添此翁。qí yīng huì shàng jiǎn míng zhé,gāo shì chuán zhōng tiān cǐ wēng。

饯潘吴二察院去国五首

刘黻

两豸归欤一相留,孤山草木亦含羞。liǎng zhì guī yú yī xiāng liú,gū shān cǎo mù yì hán xiū。
忠言不必排阊阖,付与钱塘江自流。zhōng yán bù bì pái chāng hé,fù yǔ qián táng jiāng zì liú。

饯潘吴二察院去国五首

刘黻

涂碑共说台官去,局面还忧宰相来。tú bēi gòng shuō tái guān qù,jú miàn hái yōu zǎi xiāng lái。
今古几多兴废事,只缘忠佞是胚胎。jīn gǔ jǐ duō xīng fèi shì,zhǐ yuán zhōng nìng shì pēi tāi。

饯潘吴二察院去国五首

刘黻

谁新白屋当灵鹫,倚汉横霓几栋梁。shuí xīn bái wū dāng líng jiù,yǐ hàn héng ní jǐ dòng liáng。
因想中原陵寝处,断垣衰草正斜阳。yīn xiǎng zhōng yuán líng qǐn chù,duàn yuán shuāi cǎo zhèng xié yáng。

饯潘吴二察院去国五首

刘黻

宰相从来号读书,晚年似欲效痴儿。zǎi xiāng cóng lái hào dú shū,wǎn nián shì yù xiào chī ér。
痴儿多病伤于饱,爵禄如何对饱时。chī ér duō bìng shāng yú bǎo,jué lù rú hé duì bǎo shí。

饯潘吴二察院去国五首

刘黻

生节雷声午夜残,囊封一疏夺冰寒。shēng jié léi shēng wǔ yè cán,náng fēng yī shū duó bīng hán。
先生此去非沽誉,留与时人作样看。xiān shēng cǐ qù fēi gū yù,liú yǔ shí rén zuò yàng kàn。

和薛仲止渔村杂诗十首

刘黻

料理楚辞甘冷阒,卜邻惟喜近渔家。liào lǐ chǔ cí gān lěng qù,bo lín wéi xǐ jìn yú jiā。
昨宵雨过平湖阔,闲看菰蒲添几花。zuó xiāo yǔ guò píng hú kuò,xián kàn gū pú tiān jǐ huā。

和薛仲止渔村杂诗十首

刘黻

半生心力在吟编,鍊得形如孟浩然。bàn shēng xīn lì zài yín biān,liàn dé xíng rú mèng hào rán。
水屋数间城市隔,客来无路只呼船。shuǐ wū shù jiān chéng shì gé,kè lái wú lù zhǐ hū chuán。

和薛仲止渔村杂诗十首

刘黻

老松瘦竹可相俦,稚发骎骎到白头。lǎo sōng shòu zhú kě xiāng chóu,zhì fā qīn qīn dào bái tóu。
世道已如寒日晚,惟消把酒赋三休。shì dào yǐ rú hán rì wǎn,wéi xiāo bǎ jiǔ fù sān xiū。

和薛仲止渔村杂诗十首

刘黻

非远城中欲避尘,渔村邻里笑言真。fēi yuǎn chéng zhōng yù bì chén,yú cūn lín lǐ xiào yán zhēn。
自从范子扁舟后,肯著蓑衣有几人。zì cóng fàn zi biǎn zhōu hòu,kěn zhù suō yī yǒu jǐ rén。

和薛仲止渔村杂诗十首

刘黻

酒欲醒时邻已静,斗横月落尚闻桡。jiǔ yù xǐng shí lín yǐ jìng,dòu héng yuè luò shàng wén ráo。
炷香杯茗灯相照,不枉人生又一宵。zhù xiāng bēi míng dēng xiāng zhào,bù wǎng rén shēng yòu yī xiāo。

和薛仲止渔村杂诗十首

刘黻

甘友渔樵懒做官,静占时事转艰难。gān yǒu yú qiáo lǎn zuò guān,jìng zhàn shí shì zhuǎn jiān nán。
近来地气如南瘴,腊月梅花不识寒。jìn lái dì qì rú nán zhàng,là yuè méi huā bù shí hán。

和薛仲止渔村杂诗十首

刘黻

苜蓿村中卜钓矶,临流搆屋不嫌低。mù xu cūn zhōng bo diào jī,lín liú gòu wū bù xián dī。
屋头所种无多树,大有新来白鹭栖。wū tóu suǒ zhǒng wú duō shù,dà yǒu xīn lái bái lù qī。