古诗词

访石门洞

刘黻

洞中谁是主,一树野桃开。dòng zhōng shuí shì zhǔ,yī shù yě táo kāi。
仙驾青牛去,瀑疑碧汉来。xiān jià qīng niú qù,pù yí bì hàn lái。
门闲云阖辟,山好客徘徊。mén xián yún hé pì,shān hǎo kè pái huái。
已拟归休日,临溪筑钓台。yǐ nǐ guī xiū rì,lín xī zhù diào tái。

刘黻

宋温州乐清人,字声伯,号蒙川、质翁。少读于雁荡山僧寺,理宗淳祐十年试入太学。以上书忤执政,安置南安军。及还,复极言政治得失。以材署昭庆军节度掌书记,由学官试馆职。历监察御史,改正字,官至吏部尚书兼工部尚书、中书舍人。元兵陷临安,陈宜中谋拥二王,迎黻共政,行至罗浮病卒。有《蒙川遗稿》。 刘黻的作品>>

猜您喜欢

挽赵少卿

刘黻

班升金掌擢清才,苦欲归田挽不回。bān shēng jīn zhǎng zhuó qīng cái,kǔ yù guī tián wǎn bù huí。
浙右尚思菩萨去,荆南空望使星来。zhè yòu shàng sī pú sà qù,jīng nán kōng wàng shǐ xīng lái。
苔侵书阁秋山静,竹锁吟庭夜鹤哀。tái qīn shū gé qiū shān jìng,zhú suǒ yín tíng yè hè āi。
路出箫台多巷祭,几人和泪折寒梅。lù chū xiāo tái duō xiàng jì,jǐ rén hé lèi zhé hán méi。

挽曹夫人

刘黻

一见丰碑已怆情,大家名重乞谁铭。yī jiàn fēng bēi yǐ chuàng qíng,dà jiā míng zhòng qǐ shuí míng。
金花屡锡华封诰,白发重看禁从荣。jīn huā lǚ xī huá fēng gào,bái fā zhòng kàn jìn cóng róng。
三世种成庭上桂,一生读尽藏中经。sān shì zhǒng chéng tíng shàng guì,yī shēng dú jǐn cáng zhōng jīng。
当年曾佐先夫子,誓守潼川寇自平。dāng nián céng zuǒ xiān fū zi,shì shǒu tóng chuān kòu zì píng。

挽杨砥轩录参

刘黻

讣落乡山各泪倾,世间难泯是贤名。fù luò xiāng shān gè lèi qīng,shì jiān nán mǐn shì xián míng。
一生官正为州掾,到死人称似砥平。yī shēng guān zhèng wèi zhōu yuàn,dào sǐ rén chēng shì dǐ píng。
夜烛已残宾馆寂,晓梅空点墨池清。yè zhú yǐ cán bīn guǎn jì,xiǎo méi kōng diǎn mò chí qīng。
只应养得丹砂熟,却向金华洞里行。zhǐ yīng yǎng dé dān shā shú,què xiàng jīn huá dòng lǐ xíng。

呈径畈徐左司

刘黻

五载相违一日过,巷无车迹有樵歌。wǔ zài xiāng wéi yī rì guò,xiàng wú chē jì yǒu qiáo gē。
因嗟世上深危证,合住山中养太和。yīn jiē shì shàng shēn wēi zhèng,hé zhù shān zhōng yǎng tài hé。
蔓草不知春事去,梅花曾识岁寒多。màn cǎo bù zhī chūn shì qù,méi huā céng shí suì hán duō。
予今问道三千里,白发双亲可奈何。yǔ jīn wèn dào sān qiān lǐ,bái fā shuāng qīn kě nài hé。

贵溪道中

刘黻

自昔输忠多贾祸,逢人何敢说抨弹。zì xī shū zhōng duō jiǎ huò,féng rén hé gǎn shuō pēng dàn。
三杯村酒逐时醉,五里堠碑随处看。sān bēi cūn jiǔ zhú shí zuì,wǔ lǐ hòu bēi suí chù kàn。
行李无金童仆叹,深林有虎路涂难。xíng lǐ wú jīn tóng pū tàn,shēn lín yǒu hǔ lù tú nán。
流行坎止吾儒事,但把胸中易自宽。liú xíng kǎn zhǐ wú rú shì,dàn bǎ xiōng zhōng yì zì kuān。

赋求仁斋和赵使君

刘黻

一编论语半言仁,克复工夫理趣真。yī biān lùn yǔ bàn yán rén,kè fù gōng fū lǐ qù zhēn。
敛在黄堂三寸地,散为横浦十分春。liǎn zài huáng táng sān cùn dì,sàn wèi héng pǔ shí fēn chūn。
元阳有宰群霾伏,太极无边万象陈。yuán yáng yǒu zǎi qún mái fú,tài jí wú biān wàn xiàng chén。
生意源源如谷种,即为天地本来身。shēng yì yuán yuán rú gǔ zhǒng,jí wèi tiān dì běn lái shēn。

道源

刘黻

父师兄弟一堂深,貌像如生世所钦。fù shī xiōng dì yī táng shēn,mào xiàng rú shēng shì suǒ qīn。
直向端倪明万古,不专占毕诏来今。zhí xiàng duān ní míng wàn gǔ,bù zhuān zhàn bì zhào lái jīn。
地灵香火溪山护,岭近衣冠岚雾侵。dì líng xiāng huǒ xī shān hù,lǐng jìn yī guān lán wù qīn。
千派万流同一水,来从濂洛洗人心。qiān pài wàn liú tóng yī shuǐ,lái cóng lián luò xǐ rén xīn。

和酬刘监岳

刘黻

四十馀程到庾关,到来无日不看山。sì shí yú chéng dào yǔ guān,dào lái wú rì bù kàn shān。
誓持冰雪松筠操,肯学春风桃李颜。shì chí bīng xuě sōng yún cāo,kěn xué chūn fēng táo lǐ yán。
一饭不忘三祝处,瓣香何慊二忠间。yī fàn bù wàng sān zhù chù,bàn xiāng hé qiàn èr zhōng jiān。
梵宫咫尺骚坛近,犹愿奚囊续往还。fàn gōng zhǐ chǐ sāo tán jìn,yóu yuàn xī náng xù wǎng hái。

横浦有感

刘黻

风雨忧时梦不成,忍将佞舌博功名。fēng yǔ yōu shí mèng bù chéng,rěn jiāng nìng shé bó gōng míng。
学如谷永生何辱,节若刘陶死亦荣。xué rú gǔ yǒng shēng hé rǔ,jié ruò liú táo sǐ yì róng。
苍藓无心同客静,寒梅有眼照人明。cāng xiǎn wú xīn tóng kè jìng,hán méi yǒu yǎn zhào rén míng。
此邦风物多淳古,曾识濂溪与二程。cǐ bāng fēng wù duō chún gǔ,céng shí lián xī yǔ èr chéng。

思亲

刘黻

拟著青衫归拜亲,青衫未著已危身。nǐ zhù qīng shān guī bài qīn,qīng shān wèi zhù yǐ wēi shēn。
鸦山地阻无书到,雁荡峰高有梦频。yā shān dì zǔ wú shū dào,yàn dàng fēng gāo yǒu mèng pín。
节物荒凉嗟远客,家庭笑语愧乡人。jié wù huāng liáng jiē yuǎn kè,jiā tíng xiào yǔ kuì xiāng rén。
葵心但秉丹衷在,冬极从来又有春。kuí xīn dàn bǐng dān zhōng zài,dōng jí cóng lái yòu yǒu chūn。

和赵友竹呈求仁使君

刘黻

贤哉太守即长城,领客郊行天放晴。xián zāi tài shǒu jí zhǎng chéng,lǐng kè jiāo xíng tiān fàng qíng。
鸥鸟不惊知政静,樵夫相对说官清。ōu niǎo bù jīng zhī zhèng jìng,qiáo fū xiāng duì shuō guān qīng。
骚坛突兀谁劘垒,学海苍寒敢濯缨。sāo tán tū wù shuí mó lěi,xué hǎi cāng hán gǎn zhuó yīng。
世事无如一杯酒,龙门谨勿太标名。shì shì wú rú yī bēi jiǔ,lóng mén jǐn wù tài biāo míng。

次酬胡编校赋竹屋

刘黻

癖为看书借壁光,肯随鹏鴳论行藏。pǐ wèi kàn shū jiè bì guāng,kěn suí péng yàn lùn xíng cáng。
听僧鱼鼓斋粮办,留客茶杯礼数常。tīng sēng yú gǔ zhāi liáng bàn,liú kè chá bēi lǐ shù cháng。
小屋盘姗贪巷静,矮檐伛偻笑身长。xiǎo wū pán shān tān xiàng jìng,ǎi yán yǔ lóu xiào shēn zhǎng。
黄花也识人寥落,不待重阳已吐香。huáng huā yě shí rén liáo luò,bù dài zhòng yáng yǐ tǔ xiāng。

次酬胡编校赋竹屋

刘黻

紫气曾临屋有光,老僧相对说修藏。zǐ qì céng lín wū yǒu guāng,lǎo sēng xiāng duì shuō xiū cáng。
貌癯渐觉衣冠古,交淡谁知道谊常。mào qú jiàn jué yī guān gǔ,jiāo dàn shuí zhī dào yì cháng。
文类锦机君独艳,才如袜线我无长。wén lèi jǐn jī jūn dú yàn,cái rú wà xiàn wǒ wú zhǎng。
近来悟得安心法,菜饭蒲团一炷香。jìn lái wù dé ān xīn fǎ,cài fàn pú tuán yī zhù xiāng。

次酬胡编校赋竹屋

刘黻

一屋中含万象光,掩关独坐类龟藏。yī wū zhōng hán wàn xiàng guāng,yǎn guān dú zuò lèi guī cáng。
梧桐弄月思康节,枫柞吟秋忆履常。wú tóng nòng yuè sī kāng jié,fēng zhà yín qiū yì lǚ cháng。
事到中年心更懒,人从多难识应长。shì dào zhōng nián xīn gèng lǎn,rén cóng duō nán shí yīng zhǎng。
几回梦觉南窗下,闻得邻家煮稻香。jǐ huí mèng jué nán chuāng xià,wén dé lín jiā zhǔ dào xiāng。

赋望云寮

刘黻

家山一望三千里,华发双亲七十稀。jiā shān yī wàng sān qiān lǐ,huá fā shuāng qīn qī shí xī。
自许朴忠宽社稷,谁知甘旨误庭闱。zì xǔ pǔ zhōng kuān shè jì,shuí zhī gān zhǐ wù tíng wéi。
菜根有味逢春雨,草色无边傍日晖。cài gēn yǒu wèi féng chūn yǔ,cǎo sè wú biān bàng rì huī。
总总白云何处是,夜寒结梦但东归。zǒng zǒng bái yún hé chù shì,yè hán jié mèng dàn dōng guī。