古诗词

登舟西郭别城友

刘黻

久静还思动,离觞江上斟。jiǔ jìng hái sī dòng,lí shāng jiāng shàng zhēn。
文章关世道,科目坏人心。wén zhāng guān shì dào,kē mù huài rén xīn。
门掩溪云早,舟横野水深。mén yǎn xī yún zǎo,zhōu héng yě shuǐ shēn。
清猿不解事,应向故山寻。qīng yuán bù jiě shì,yīng xiàng gù shān xún。

刘黻

宋温州乐清人,字声伯,号蒙川、质翁。少读于雁荡山僧寺,理宗淳祐十年试入太学。以上书忤执政,安置南安军。及还,复极言政治得失。以材署昭庆军节度掌书记,由学官试馆职。历监察御史,改正字,官至吏部尚书兼工部尚书、中书舍人。元兵陷临安,陈宜中谋拥二王,迎黻共政,行至罗浮病卒。有《蒙川遗稿》。 刘黻的作品>>

猜您喜欢

皇恐滩

刘黻

十八滩中第一滩,舟行风顺不知艰。shí bā tān zhōng dì yī tān,zhōu xíng fēng shùn bù zhī jiān。
诸生历落诚皇恐,世上何人敢犯颜。zhū shēng lì luò chéng huáng kǒng,shì shàng hé rén gǎn fàn yán。

和姚正字用赵信庵韵题召星馆

刘黻

朔风吹客上江西,历遍山厓与石溪。shuò fēng chuī kè shàng jiāng xī,lì biàn shān yá yǔ shí xī。
野鸟不知言有祸,晚窗犹自向人啼。yě niǎo bù zhī yán yǒu huò,wǎn chuāng yóu zì xiàng rén tí。

和叶正父见寄

刘黻

前生疑是老头陀,却笑今生狷愤多。qián shēng yí shì lǎo tóu tuó,què xiào jīn shēng juàn fèn duō。
谪向梅花岭根住,禅关参得祖师么。zhé xiàng méi huā lǐng gēn zhù,chán guān cān dé zǔ shī me。

寄寿二亲三首

刘黻

万竹森森一水泓,堂名劲逸即蓬瀛。wàn zhú sēn sēn yī shuǐ hóng,táng míng jìn yì jí péng yíng。
赋诗何必多工部,怕与梅花共瘦生。fù shī hé bì duō gōng bù,pà yǔ méi huā gòng shòu shēng。

寄寿二亲三首

刘黻

荣拜花封感圣主,寿杯阻莫捧亲前。róng bài huā fēng gǎn shèng zhǔ,shòu bēi zǔ mò pěng qīn qián。
岭梅尚有逢春日,办取斑衣听老天。lǐng méi shàng yǒu féng chūn rì,bàn qǔ bān yī tīng lǎo tiān。

寄寿二亲三首

刘黻

甘向清朝作逐臣,茹蔬观草即经纶。gān xiàng qīng cháo zuò zhú chén,rú shū guān cǎo jí jīng lún。
心香都在寒梅上,宇宙常逢不老春。xīn xiāng dōu zài hán méi shàng,yǔ zhòu cháng féng bù lǎo chūn。

赋韦轩

刘黻

人性之偏惧不知,西门为此佩柔皮。rén xìng zhī piān jù bù zhī,xī mén wèi cǐ pèi róu pí。
报巫依旧伤于急,涵养工夫熟者谁。bào wū yī jiù shāng yú jí,hán yǎng gōng fū shú zhě shuí。

太玉洞听琴

刘黻

无弦不成声,有弦多失真。wú xián bù chéng shēng,yǒu xián duō shī zhēn。
真声在何所,和陶方寸春。zhēn shēng zài hé suǒ,hé táo fāng cùn chūn。
文操惜已远,孔坛嗟复陈。wén cāo xī yǐ yuǎn,kǒng tán jiē fù chén。
所以桑濮响,郑卫波嬴秦。suǒ yǐ sāng pú xiǎng,zhèng wèi bō yíng qín。
讵知幽谷间,乃闻太古淳。jù zhī yōu gǔ jiān,nǎi wén tài gǔ chún。
游鱼出春水,鸣鹤横霜晨。yóu yú chū chūn shuǐ,míng hè héng shuāng chén。
休羡广陵秘,是雅皆怡神。xiū xiàn guǎng líng mì,shì yǎ jiē yí shén。

寄时天彝

刘黻

亭亭万木林,古柏集新翠。tíng tíng wàn mù lín,gǔ bǎi jí xīn cuì。
凌厉雪与霜,不凋自天粹。líng lì xuě yǔ shuāng,bù diāo zì tiān cuì。
清庙嗟欲颓,谁堪栋梁器。qīng miào jiē yù tuí,shuí kān dòng liáng qì。
之材百世珍,造物巧相遗。zhī cái bǎi shì zhēn,zào wù qiǎo xiāng yí。
予抱忧国心,相逢喜忘寐。yǔ bào yōu guó xīn,xiāng féng xǐ wàng mèi。

和紫阳先生感兴诗二十首其十

刘黻

立朝观大节,炳炳在行己。lì cháo guān dà jié,bǐng bǐng zài xíng jǐ。
李唐号多才,屹立整颓纪。lǐ táng hào duō cái,yì lì zhěng tuí jì。
前狄后有韩,高风世仰止。qián dí hòu yǒu hán,gāo fēng shì yǎng zhǐ。
孤忠翼正祚,大论辟非礼。gū zhōng yì zhèng zuò,dà lùn pì fēi lǐ。
老干挺冬岭,明魄浸秋水。lǎo gàn tǐng dōng lǐng,míng pò jìn qiū shuǐ。
均抱扶世心,勋学岂殊轨。jūn bào fú shì xīn,xūn xué qǐ shū guǐ。

接家书

刘黻

朝朝听来鸿,来鸿一何邈。cháo cháo tīng lái hóng,lái hóng yī hé miǎo。
秋往冬又至,尔鸿胡来迟。qiū wǎng dōng yòu zhì,ěr hóng hú lái chí。
凝眸屡东眺,飞云渺天角。níng móu lǚ dōng tiào,fēi yún miǎo tiān jiǎo。
薄晚云四低,来鸿似微雀。báo wǎn yún sì dī,lái hóng shì wēi què。
习习远近人,尺书坠犹玉。xí xí yuǎn jìn rén,chǐ shū zhuì yóu yù。
亟启读平安,字字发天乐。jí qǐ dú píng ān,zì zì fā tiān lè。
殷勤谢来鸿,相过勿惮数。yīn qín xiè lái hóng,xiāng guò wù dàn shù。

中兴更化诗

刘黻

东南天一隅,谁起铜驼思。dōng nán tiān yī yú,shuí qǐ tóng tuó sī。
雁荡山之臞,匕饭悲黍离。yàn dàng shān zhī qú,bǐ fàn bēi shǔ lí。
矫首中兴期,儒风昌四维。jiǎo shǒu zhōng xīng qī,rú fēng chāng sì wéi。
阴霾苦凝冱,光景几逶迟。yīn mái kǔ níng hù,guāng jǐng jǐ wēi chí。
鸱鸮腾恶音,蛇虺纷剥脂。chī xiāo téng è yīn,shé huī fēn bō zhī。
忠愤发夜气,历历排奸辞。zhōng fèn fā yè qì,lì lì pái jiān cí。
黎明叫阊阖,骨鲠苍旻知。lí míng jiào chāng hé,gǔ gěng cāng mín zhī。
阳嘘一脉春,万宇同掀眉。yáng xū yī mài chūn,wàn yǔ tóng xiān méi。
睿智觉今是,庙断消前非。ruì zhì jué jīn shì,miào duàn xiāo qián fēi。
畴昔两揆贤,烛照朋邪欺。chóu xī liǎng kuí xián,zhú zhào péng xié qī。
化弦易新调,活著扶危机。huà xián yì xīn diào,huó zhù fú wēi jī。
孽蜮遁妖迹,鸣凤览德辉。niè yù dùn yāo jì,míng fèng lǎn dé huī。
聋聩一苏醒,皇运兴炎基。lóng kuì yī sū xǐng,huáng yùn xīng yán jī。
耿耿忠孝图,炳炳恢复规。gěng gěng zhōng xiào tú,bǐng bǐng huī fù guī。
有志竟成事,失机将奚为。yǒu zhì jìng chéng shì,shī jī jiāng xī wèi。
布帛可御寒,谷粟能疗饥。bù bó kě yù hán,gǔ sù néng liáo jī。
盘错见利器,疾病知良医。pán cuò jiàn lì qì,jí bìng zhī liáng yī。
今日坠悠邈,千古羞涂碑。jīn rì zhuì yōu miǎo,qiān gǔ xiū tú bēi。

悼孙龙坡居士

刘黻

世教嗟芜棘,独立狷者俦。shì jiào jiē wú jí,dú lì juàn zhě chóu。
寄隐万卷林,不知霜满头。jì yǐn wàn juǎn lín,bù zhī shuāng mǎn tóu。
抗论异端息,观志天爵修。kàng lùn yì duān xī,guān zhì tiān jué xiū。
一室即著庭,圣贤时与酬。yī shì jí zhù tíng,shèng xián shí yǔ chóu。
编摩发云汉,千古芸香留。biān mó fā yún hàn,qiān gǔ yún xiāng liú。
毋云食报邈,诸郎稼方收。wú yún shí bào miǎo,zhū láng jià fāng shōu。

前庑两学录罢职公堂求经明行修之士充员时蜀人杨时发当其选杨君以贱姓名荐或谓余求之蜀人董□行越人俞季渊永嘉陈行之咸以为不然余亦自揆焉而记以诗云

刘黻

汲古绠惧绝,植德根惧斸。jí gǔ gěng jù jué,zhí dé gēn jù zhǔ。
绳枢守穷贱,旦旦天境续。shéng shū shǒu qióng jiàn,dàn dàn tiān jìng xù。
防意如长城,视身等良玉。fáng yì rú zhǎng chéng,shì shēn děng liáng yù。
祢荐非吾荣,臧毁讵吾辱。mí jiàn fēi wú róng,zāng huǐ jù wú rǔ。
暗漏但勿欺,人心胜明烛。àn lòu dàn wù qī,rén xīn shèng míng zhú。

挽新昌俞夫人

刘黻

我与令子交,道味见颜色。wǒ yǔ lìng zi jiāo,dào wèi jiàn yán sè。
乃知贻教来,谆谆及岐嶷。nǎi zhī yí jiào lái,zhūn zhūn jí qí yí。
世多谀墓文,令子序其实。shì duō yú mù wén,lìng zi xù qí shí。
范身唯礼闲,齐家本天则。fàn shēn wéi lǐ xián,qí jiā běn tiān zé。
子哀难尽书,母德更何极。zi āi nán jǐn shū,mǔ dé gèng hé jí。
寒风号古林,慈乌绕珉刻。hán fēng hào gǔ lín,cí wū rào mín kè。