古诗词

赋渔村晚照

刘黻

自许同渔者,筑庐云水乡。zì xǔ tóng yú zhě,zhù lú yún shuǐ xiāng。
利名俱是幻,鸥鹭亦相忘。lì míng jù shì huàn,ōu lù yì xiāng wàng。
古塔明秋树,归舟动夕阳。gǔ tǎ míng qiū shù,guī zhōu dòng xī yáng。
临流不尽意,何必问潇湘。lín liú bù jǐn yì,hé bì wèn xiāo xiāng。

刘黻

宋温州乐清人,字声伯,号蒙川、质翁。少读于雁荡山僧寺,理宗淳祐十年试入太学。以上书忤执政,安置南安军。及还,复极言政治得失。以材署昭庆军节度掌书记,由学官试馆职。历监察御史,改正字,官至吏部尚书兼工部尚书、中书舍人。元兵陷临安,陈宜中谋拥二王,迎黻共政,行至罗浮病卒。有《蒙川遗稿》。 刘黻的作品>>

猜您喜欢

闲步

刘黻

出门俱寂寞,短褐步东皋。chū mén jù jì mò,duǎn hè bù dōng gāo。
语简反疑傲,诗枯亦近骚。yǔ jiǎn fǎn yí ào,shī kū yì jìn sāo。
水轮寒碓急,山寨晚烟高。shuǐ lún hán duì jí,shān zhài wǎn yān gāo。
邈矣飞来雁,令人赋折刀。miǎo yǐ fēi lái yàn,lìng rén fù zhé dāo。

拜无垢先生祠

刘黻

中兴遗此老,梦寐亦中原。zhōng xīng yí cǐ lǎo,mèng mèi yì zhōng yuán。
泣血两朝事,披肝一万言。qì xuè liǎng cháo shì,pī gān yī wàn yán。
名方登禁掖,身已谪南源。míng fāng dēng jìn yē,shēn yǐ zhé nán yuán。
苦学无寒暑,双趺片石存。kǔ xué wú hán shǔ,shuāng fū piàn shí cún。

饮啄

刘黻

饮啄天之分,吾何泣远涂。yǐn zhuó tiān zhī fēn,wú hé qì yuǎn tú。
落身近南粤,结梦屡西湖。luò shēn jìn nán yuè,jié mèng lǚ xī hú。
雇仆知乡谊,依僧免屋租。gù pū zhī xiāng yì,yī sēng miǎn wū zū。
新栽窗外竹,明月照同癯。xīn zāi chuāng wài zhú,míng yuè zhào tóng qú。

和题临赋

刘黻

近南逢剧暑,多病客难禁。jìn nán féng jù shǔ,duō bìng kè nán jìn。
与物甘同静,何人肯见寻。yǔ wù gān tóng jìng,hé rén kěn jiàn xún。
望云生远梦,看月得禅心。wàng yún shēng yuǎn mèng,kàn yuè dé chán xīn。
咫尺西关路,输君杖履临。zhǐ chǐ xī guān lù,shū jūn zhàng lǚ lín。

和题临赋

刘黻

输君杖履临,草径静深深。shū jūn zhàng lǚ lín,cǎo jìng jìng shēn shēn。
野鸟随晴步,邻钟答晚吟。yě niǎo suí qíng bù,lín zhōng dá wǎn yín。
飞沈皆有趣,穷达付无心。fēi shěn jiē yǒu qù,qióng dá fù wú xīn。
对月悭于酒,寒泉聊一斟。duì yuè qiān yú jiǔ,hán quán liáo yī zhēn。

饯别郭帚斋游湘南

刘黻

扁舟今日去,昨夜月添愁。biǎn zhōu jīn rì qù,zuó yè yuè tiān chóu。
诗满湘波上,名高庾岭头。shī mǎn xiāng bō shàng,míng gāo yǔ lǐng tóu。
友朋千载事,今古一般秋。yǒu péng qiān zài shì,jīn gǔ yī bān qiū。
石鼓多遗刻,君能寄雁不。shí gǔ duō yí kè,jūn néng jì yàn bù。

寄云峰饶安国

刘黻

千年古松树,树下两翁吟。qiān nián gǔ sōng shù,shù xià liǎng wēng yín。
语不到时事,笑皆非壮心。yǔ bù dào shí shì,xiào jiē fēi zhuàng xīn。
江添明月净,山共白云深。jiāng tiān míng yuè jìng,shān gòng bái yún shēn。
寂寞砖趺在,何时重许寻。jì mò zhuān fū zài,hé shí zhòng xǔ xún。

和南涧叔见寄

刘黻

五年风雨别,家信忆浮沉。wǔ nián fēng yǔ bié,jiā xìn yì fú chén。
独隐金仙屋,谁明铁汉心。dú yǐn jīn xiān wū,shuí míng tiě hàn xīn。
粤邻蛮瘴恶,蜀急客忧深。yuè lín mán zhàng è,shǔ jí kè yōu shēn。
此地无黄犬,朝朝说寄音。cǐ dì wú huáng quǎn,cháo cháo shuō jì yīn。

赋云山阁呈贰车

刘黻

万山列屏障,来往一溪云。wàn shān liè píng zhàng,lái wǎng yī xī yún。
倚槛古今异,望阙南北分。yǐ kǎn gǔ jīn yì,wàng quē nán běi fēn。
地清梅是主,天阔鹭成群。dì qīng méi shì zhǔ,tiān kuò lù chéng qún。
唐相经行处,勋名更属君。táng xiāng jīng xíng chù,xūn míng gèng shǔ jūn。

迂拙

刘黻

迂拙全无补,区区祇耐劳。yū zhuō quán wú bǔ,qū qū qí nài láo。
青灯常独照,白发不相饶。qīng dēng cháng dú zhào,bái fā bù xiāng ráo。
恋阙江云隔,忆家山月高。liàn quē jiāng yún gé,yì jiā shān yuè gāo。
武夷有馀稿,何事注离骚。wǔ yí yǒu yú gǎo,hé shì zhù lí sāo。

四十吟三首

刘黻

四十年来父子情,吁嗟今日任飘零。sì shí nián lái fù zi qíng,xū jiē jīn rì rèn piāo líng。
虽惭负米供三釜,莫悔倾籯教一经。suī cán fù mǐ gōng sān fǔ,mò huǐ qīng yíng jiào yī jīng。
饮水西江甘冷味,炷香南极祝高龄。yǐn shuǐ xī jiāng gān lěng wèi,zhù xiāng nán jí zhù gāo líng。
白云纵隔三千里,诗礼朝朝似过庭。bái yún zòng gé sān qiān lǐ,shī lǐ cháo cháo shì guò tíng。

四十吟三首

刘黻

四十年来兄弟情,渠渠天理境中行。sì shí nián lái xiōng dì qíng,qú qú tiān lǐ jìng zhōng xíng。
形如鹤瘦困书癖,志不蝇营守笔耕。xíng rú hè shòu kùn shū pǐ,zhì bù yíng yíng shǒu bǐ gēng。
庭燎献箴知圣主,台评飞劾到诸生。tíng liáo xiàn zhēn zhī shèng zhǔ,tái píng fēi hé dào zhū shēng。
阿奴抑郁休嫌拙,门户如冰耐拄撑。ā nú yì yù xiū xián zhuō,mén hù rú bīng nài zhǔ chēng。

四十吟三首

刘黻

四十年来朋友情,朱弦疏越最希声。sì shí nián lái péng yǒu qíng,zhū xián shū yuè zuì xī shēng。
闲思白日同天乐,每向清宵坐月明。xián sī bái rì tóng tiān lè,měi xiàng qīng xiāo zuò yuè míng。
世事只随沤起灭,故交不趁木枯荣。shì shì zhǐ suí ōu qǐ miè,gù jiāo bù chèn mù kū róng。
早知党祸今如织,只合渔樵老此生。zǎo zhī dǎng huò jīn rú zhī,zhǐ hé yú qiáo lǎo cǐ shēng。

园翁

刘黻

租得西山数亩园,自甘学圃竟穷年。zū dé xī shān shù mǔ yuán,zì gān xué pǔ jìng qióng nián。
芟锄如秉太史笔,种接应分造化权。shān chú rú bǐng tài shǐ bǐ,zhǒng jiē yīng fēn zào huà quán。
编竹为防邻犬践,蟠花不碍树禽眠。biān zhú wèi fáng lín quǎn jiàn,pán huā bù ài shù qín mián。
圣朝徵士惟科目,束帛无因到尔前。shèng cháo zhēng shì wéi kē mù,shù bó wú yīn dào ěr qián。

梅花

刘黻

之子孤高势莫攀,分甘肥遁此林间。zhī zi gū gāo shì mò pān,fēn gān féi dùn cǐ lín jiān。
独先草木有生意,几历风霜无老颜。dú xiān cǎo mù yǒu shēng yì,jǐ lì fēng shuāng wú lǎo yán。
气质泠泠全太古,声名籍籍重孤山。qì zhì líng líng quán tài gǔ,shēng míng jí jí zhòng gū shān。
时人却拟调羹手,到底调羹不似闲。shí rén què nǐ diào gēng shǒu,dào dǐ diào gēng bù shì xián。